Phong Tục Cưới Cổ Xưa Và Thi Thể Không Đầu Của Cô Dâu | Kỳ Án #627

Kỳ án về thi thể không đầu của cô dâu.






Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.

Làng Giới Bia, một ngôi làng nhỏ thuộc thành phố Anh Đàm, tỉnh Giang Tây, từ lâu đã được biết đến với sự yên bình và tĩnh lặng. Cuộc sống của người dân nơi đây khá giản dị. Hầu hết các gia đình sống bằng nghề nông, hoặc làm việc tại các công trường xây dựng gần đó. Dù khó khăn, nhưng sự bình yên và gắn bó giữa những người hàng xóm, đã khiến cho Làng Giới Bia trở thành một nơi đáng sống.

Thế nhưng,  vào ngày 12 tháng 4 năm 2019, sự thanh thản của ngôi làng nhỏ này đã bị phá vỡ bởi một vụ án mạng kinh hoàng, mà nạn nhân không ai khác chính là Diệp Miêu, là một cô gái trẻ sinh ra và lớn lên tại đây.


Chiều hôm ấy, trời vẫn trong xanh, một ngày như bao ngày khác. Mẹ và anh trai của Diệp Miêu vừa trở về nhà sau khi đưa mẹ đi khám bệnh tại bệnh viện. Ngôi nhà hai tầng quen thuộc của gia đình Diệp Miêu nằm im lìm dưới ánh nắng cuối chiều. Mọi thứ dường như bình thường, không có dấu hiệu gì cho thấy một thảm kịch sắp xảy ra.

Khi vừa bước vào nhà, mẹ Diệp bắt đầu gọi tên con gái mình, nhưng gọi mãi không có tiếng trả lời. Ban đầu, bà không nghĩ ngợi nhiều, cho rằng có thể Diệp Miêu đang nghỉ ngơi trên lầu, ngủ quên sau một ngày dài làm việc mệt mỏi. Sự yên lặng bao trùm ngôi nhà, một sự yên lặng có phần kỳ lạ nhưng không đến mức khiến cho bà phải cảnh giác ngay lúc đó.

Sau một lúc, Hứa Tuấn, là người con rể của bà, đột ngột từ trên lầu bước xuống. Anh bước đi một cách thản nhiên, không có dấu hiệu gì bất thường. Khi mẹ Diệp hỏi về Diệp Miêu, Hứa Tuấn chỉ đơn giản trả lời rằng: Diệp Miêu không có ở nhà. Sau câu nói ngắn gọn ấy, Hứa Tuấn rời khỏi nhà, và không hề biểu lộ thêm điều gì.

Mẹ Diệp không biết rằng, ngay khoảnh khắc đó, Hứa Tuấn đang mang trong mình một bí mật kinh hoàng. Trong vẻ bình thản của anh, ẩn chứa một tội ác không thể tưởng tượng. Thực tế, anh ta vừa giết chết người vợ chưa cưới của mình, đó là Diệp Miêu, chỉ vài giờ trước khi mẹ và anh trai của cô trở về. Khi bước ra khỏi nhà, Hứa Tuấn đã quyết định đến đồn cảnh sát để đầu thú, thừa nhận hành vi tàn ác mà anh vừa gây ra.

Vụ việc chỉ được phát giác khi cảnh sát đến hiện trường sau lời thú nhận của Hứa Tuấn. Ngôi làng vốn thanh bình này, từ đó, đã chìm trong sự bàng hoàng và nỗi ám ảnh. Sự kinh hoàng không chỉ ở cái chết của Diệp Miêu mà còn ở cách thức man rợ mà Hứa Tuấn đã sử dụng. Cả Làng Giới Bia, vốn là biểu tượng của sự yên tĩnh và hòa thuận, giờ đây bị bao phủ bởi nỗi đau, sự sợ hãi và cảm giác mất mát. Vậy chuyện gì đã thực sự xảy ra? Vì sao người đàn ông này lại sát hại vợ chưa cưới một cách máu lạnh đến vậy?


Hứa Tuấn, sinh năm 1994, là con trai duy nhất trong một gia đình nghèo khó tại Làng Giới Bia. Dù không có trình độ học vấn cao, anh vẫn được nhận xét là người hiền lành và chất phác. Từ nhỏ, Hứa Tuấn đã phải trải qua cuộc sống khó khăn. Anh bỏ học từ cấp hai để phụ giúp gia đình kiếm sống. Trong mắt hàng xóm, Hứa Tuấn là một thanh niên lễ phép, biết cư xử và rất siêng năng làm việc. 

Gia đình Hứa có hai chị gái, cả hai đều đã lập gia đình và sinh sống ở nơi khác. Hứa là con trai duy nhất, nên áp lực nối dõi tông đường đè nặng lên vai anh. Hơn nữa, trong gia đình còn có ông nội hơn 80 tuổi, người luôn mong muốn được thấy Hứa Tuấn lập gia đình, và sinh con trước khi mình qua đời. Mẹ của Hứa Tuấn sức khỏe yếu, không thể làm việc nặng nhọc, nên cha anh đã mở một cửa hàng nhỏ ở tầng một của ngôi nhà, để mẹ anh có thể bán hàng và kiếm thêm thu nhập. Gia đình sống chủ yếu dựa vào công việc lao động chân tay của cha và Hứa Tuấn, khiến cho cuộc sống thêm phần khó khăn.

Tuy nhiên, mối lo lớn nhất của gia đình không phải là cơm ăn áo mặc, mà chính là chuyện hôn nhân của Hứa Tuấn. Ở vùng nông thôn Anh Đàm, việc kết hôn ở tuổi ngoài 20 là chuyện bình thường. Nhưng khi một người đàn ông bước sang tuổi 25 mà vẫn chưa lập gia đình, anh ta sẽ bị coi là ế. Áp lực từ gia đình và xã hội ngày càng lớn. Cha mẹ Hứa Tuấn liên tục nhắc nhở anh về việc cưới vợ, với mong muốn con trai mình sớm ổn định cuộc sống, nối dõi tông đường và chăm sóc cho ông nội già yếu.

Do đó, gia đình Hứa đã tìm đủ mọi cách để lo liệu cho Hứa Tuấn có một đám cưới, từ việc tích cóp tiền sính lễ, cho đến vay mượn để xây thêm tầng ba cho ngôi nhà, đáp ứng yêu cầu cơ bản để cưới vợ ở địa phương. Điều này thể hiện áp lực xã hội mạnh mẽ về việc kết hôn, đặc biệt đối với các gia đình sống ở vùng quê.

Một trong những trở ngại lớn nhất đối với việc hôn nhân của Hứa Tuấn chính là sính lễ. Trong vài năm trở lại đây, số tiền sính lễ ở vùng nông thôn này đã tăng vọt, từ mức 80.000 tệ lên đến 398.000 tệ, thậm chí có gia đình yêu cầu lên đến 598.000 tệ. Đối với những gia đình khá giả, con số này có thể không phải là vấn đề lớn, nhưng với gia đình Hứa Tuấn, việc kiếm được số tiền đó là cả một gánh nặng không tưởng.

Cha của Hứa Tuấn, vì quá lo lắng về việc con trai mình chưa có vợ, đã đi vay mượn khắp nơi. Ông vay hơn 60.000 tệ để xây thêm tầng ba cho ngôi nhà, và tiếp tục lo liệu sính lễ. Đây không phải là điều dễ dàng đối với một gia đình vốn đã khó khăn, nhưng ông không còn lựa chọn nào khác.

Vào ngày 16 tháng 2 năm 2019, thông qua mai mối, Hứa Tuấn đã lần đầu gặp Diệp Miêu, một cô gái trẻ hơn anh vài tuổi. Diệp Miêu là con thứ ba trong gia đình có hai anh trai. Gia đình cô cũng không khá giả hơn là bao. Cha cô làm thợ cốt thép, với thu nhập bấp bênh, còn mẹ cô ốm yếu và không thể lao động. Diệp Miêu cùng anh trai thứ hai làm việc tại Nghĩa Ô, nơi cô làm nghề bán điện thoại di động.

Cuộc gặp gỡ giữa Hứa Tuấn và Diệp Miêu không phải là một buổi hẹn hò lãng mạn, mà là một cuộc gặp mang tính ép buộc bởi áp lực từ cả hai phía gia đình. Dù chưa có tình cảm thực sự, nhưng dưới sự thúc ép của gia đình, Diệp Miêu đã đồng ý gặp Hứa Tuấn. Trong buổi gặp mặt đầu tiên, cô không hề để tâm nhiều đến Hứa Tuấn, thậm chí còn rủ theo hai người bạn thân để kiểm tra anh. Ba cô gái vui vẻ trò chuyện với nhau, không quan tâm đến sự có mặt của Hứa Tuấn.

Sau buổi gặp, Diệp Miêu vẫn tỏ ra không mấy hứng thú với cuộc hôn nhân sắp đặt này. Cô nhắn tin cho bạn thân rằng: Mình còn trẻ, không cần vội. Tuy nhiên, áp lực từ gia đình vẫn đè nặng lên cô. 

Lễ đính hôn giữa Hứa Tuấn và Diệp Miêu, diễn ra vào ngày 2 tháng 3 năm 2019, ban đầu được xem là một sự kiện quan trọng, và đầy kỳ vọng từ cả hai gia đình. Đối với gia đình Hứa, đây là kết quả của những nỗ lực không ngừng để Hứa Tuấn có thể lập gia đình, nối dõi tông đường. Nhưng phía sau buổi lễ trang trọng và hình thức hào nhoáng, đó là một bi kịch đang từ từ hình thành, một bi kịch bắt nguồn từ sự ép buộc, lừa dối và áp lực của truyền thống.

Buổi lễ đính hôn giữa Hứa Tuấn và Diệp Miêu được tổ chức rình rang, với sự tham gia của đông đảo người thân và hàng xóm. Để không bị mất mặt, gia đình Hứa đã phải chi số tiền lớn lên đến 228.000 tệ cho sính lễ, đây là một con số mà cả gia đình Hứa phải vay mượn từ ngân hàng, bạn bè, và người thân. Số tiền này không chỉ nhằm thể hiện sự giàu có, mà còn là cách để gia đình Diệp Miêu thấy rằng họ không bị coi thường. Theo phong tục ở địa phương, số tiền sính lễ càng cao càng chứng tỏ sự nghiêm túc của gia đình nhà trai đối với cuộc hôn nhân.

Tuy nhiên, sự xa hoa này chỉ là bề nổi. Sự thật về hoàn cảnh tài chính của gia đình Hứa đã được che đậy một cách khéo léo bởi những người mai mối. Trước lễ đính hôn, họ đã thổi phồng về tài sản của gia đình Hứa, cho rằng họ có một siêu thị, tài sản nhiều, và Hứa Tuấn còn có số tiền tiết kiệm lên đến 200.000 tệ. Những lời này đã khiến cho mẹ của Diệp Miêu tin tưởng, và đồng ý cho con gái tiến tới hôn nhân. Nhưng sự thật đằng sau những lời nói đó lại hoàn toàn khác.

Sau khi lễ đính hôn kết thúc, theo phong tục, Diệp Miêu chuyển về sống cùng gia đình Hứa. Tưởng rằng cuộc sống mới sẽ êm đềm, nhưng chỉ sau vài ngày, Diệp Miêu nhanh chóng nhận ra rằng mình đã bị lừa dối. Cô phát hiện ra gia đình Hứa không hề giàu có như đã nói. Ngôi nhà ba tầng của họ thực chất đã xây hơn 20 năm và đang dần xuống cấp. Không chỉ vậy, Hứa Tuấn không hề có số tiền tiết kiệm như anh từng tuyên bố, thậm chí ngay cả việc mua một chiếc máy tính anh cũng phải vay mượn.

Sự thật này khiến cho Diệp Miêu cảm thấy vô cùng thất vọng và tức giận. Cô cảm thấy mình bị phản bội, không chỉ bởi Hứa Tuấn mà còn bởi cả hệ thống mai mối và phong tục cưới hỏi. Với một người ghét sự dối trá như Diệp Miêu, việc này trở thành giọt nước tràn ly. Cô bắt đầu cảm thấy ngột ngạt trong ngôi nhà của Hứa, nơi mà cô không có tình cảm và càng ngày càng cảm thấy xa cách.

Dù đã đính hôn và sống chung, nhưng Diệp Miêu và Hứa Tuấn không hề có sự gắn kết về mặt tình cảm. Trong suốt hơn 10 ngày đầu sống cùng nhau, hai người ngủ chung giường nhưng Diệp Miêu luôn từ chối quan hệ tình dục. Cô không thể yêu thương một người mà mình cảm thấy bị ép buộc và lừa dối. Điều này khiến cho Hứa Tuấn vô cùng khó chịu, nhưng anh chỉ biết im lặng chịu đựng.

Một buổi sáng sau lễ đính hôn, cha của Hứa Tuấn phát hiện vết thương trên cổ con trai và hỏi nguyên nhân. Hứa Tuấn chỉ nói ngắn gọn: Diệp Miêu không đồng ý. Lúc này, cha anh khuyên nhủ con trai hãy kiên nhẫn và thông cảm cho Diệp Miêu, vì cô vừa mới chuyển đến một gia đình mới. Tuy nhiên, mọi thứ không hề cải thiện. Những ngày sống chung giữa hai người trở thành chuỗi ngày lạnh nhạt và đầy mâu thuẫn ngầm. Diệp Miêu ngày càng tỏ ra xa cách, trong khi Hứa Tuấn bắt đầu cảm thấy bất lực.

Diệp Miêu không chỉ phải đối mặt với sự thất vọng về cuộc sống sau đính hôn, mà còn phải chịu đựng áp lực rất lớn từ gia đình và xã hội. Dù trong lòng không muốn tiếp tục mối quan hệ này, nhưng cô vẫn cảm thấy không có đường lui. Ở quê, việc hủy hôn là điều vô cùng hiếm hoi và sẽ khiến gia đình bị mang tiếng xấu. Hơn nữa, việc tiền sính lễ đã trao và tiêu xài khiến Diệp Miêu bị ràng buộc. Đối với gia đình cô, việc trả lại một khoản tiền lớn là điều gần như không thể.

Càng ngày, Diệp Miêu càng cảm thấy bế tắc. Cô không thể tự giải thoát khỏi cuộc hôn nhân ép buộc này, và cũng không tìm được cách để thỏa hiệp với hoàn cảnh hiện tại. Trong khi đó, Hứa Tuấn, mặc dù tỏ ra bình tĩnh, nhưng sâu trong lòng anh đang phải chịu đựng sự bực bội và thất vọng. Anh không thể hiểu vì sao mọi cố gắng của mình, từ việc chi trả sính lễ, xây nhà, đến cố gắng làm hài lòng vợ, lại không thể đem lại hạnh phúc cho Diệp Miêu.

Sau hơn 10 ngày sống cùng nhau tại nhà Hứa Tuấn, Diệp Miêu quyết định dứt khoát trở về nhà mẹ đẻ, chấm dứt chuỗi ngày bế tắc và căng thẳng tại nhà chồng.

Lý do chính khiến cho Diệp Miêu quyết định rời khỏi nhà Hứa Tuấn là sự thật về gia cảnh thực sự của nhà chồng.

Sau khi Diệp Miêu rời khỏi nhà chồng, mâu thuẫn giữa hai bên gia đình bắt đầu nổ ra, đặc biệt là vấn đề về tiền sính lễ. Theo phong tục địa phương, nếu cuộc hôn nhân không được tiếp tục, gia đình nhà gái phải trả lại số tiền sính lễ mà nhà trai đã chi. Trong trường hợp của Hứa Tuấn, số tiền này lên đến 228.000 tệ, một khoản tiền lớn đối với gia đình anh, phần lớn số tiền này đã phải vay mượn từ nhiều nguồn.

Hứa Tuấn, cảm thấy mình bị tổn thương và mất mát, yêu cầu Diệp Miêu trả lại toàn bộ số tiền sính lễ, cộng thêm các chi phí mà anh đã bỏ ra trong quá trình tổ chức lễ đính hôn, mua quần áo, quà tặng, và nhiều chi phí khác. Theo tính toán của anh, tổng số tiền mà gia đình anh đã chi lên đến 400.000 tệ. Trong khi đó, Diệp Miêu và gia đình cô chỉ đồng ý trả lại 320.000 tệ, cho rằng những chi phí ăn uống và quà cáp, không thuộc phạm vi của số tiền phải hoàn trả.

Sự chênh lệch trong số tiền khiến cho mâu thuẫn giữa hai bên ngày càng căng thẳng. Diệp Miêu cho rằng, cô đã bị lừa và không muốn tiếp tục mối quan hệ này, nhưng cô không có đủ khả năng để trả lại toàn bộ số tiền. Trong một cuộc cãi vã với Hứa Tuấn, Diệp Miêu nói rằng: Anh yên tâm, tôi sẽ đi làm để kiếm tiền trả anh. Tuy nhiên, câu nói này không thể làm dịu đi cơn giận của Hứa Tuấn, mà ngược lại, càng làm anh thêm thất vọng và giận dữ.

Sự căng thẳng về tài chính và áp lực từ gia đình, xã hội đã khiến cho Hứa Tuấn rơi vào trạng thái bế tắc. Mặc dù cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng anh không thể chấp nhận sự thật rằng, mình đã bị từ chối, và cuộc hôn nhân mà anh đã đầu tư cả về tiền bạc lẫn tinh thần giờ đây sụp đổ. Mỗi lần gặp Diệp Miêu, anh chỉ nhắc đến tiền và yêu cầu cô trả lại. Trong mắt Hứa Tuấn, số tiền ấy không chỉ là một khoản nợ, mà còn là biểu tượng cho sự thất bại của anh trong việc giữ gìn danh dự gia đình.

Diệp Miêu, trong khi đó, cũng bị áp lực từ phía gia đình mình. Cô không có khả năng trả lại số tiền lớn như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng không muốn tiếp tục cuộc sống với người mà cô không có tình cảm. Những người mai mối, những người từng đóng vai trò kết nối hai gia đình, cũng nhiều lần đến khuyên giải, nhưng không thể giải quyết được mâu thuẫn ngày càng leo thang. Họ cố gắng hàn gắn mối quan hệ, nhưng Diệp Miêu cương quyết rằng, hai người không hợp nhau, và thậm chí còn tiết lộ rằng Hứa Tuấn đã có lần đánh cô.

Trong thời gian này, Hứa Tuấn ngày càng trở nên bất ổn. Anh cảm thấy mình không còn cách nào khác để đòi lại số tiền đã chi cho cuộc hôn nhân không thành này. Một trong những biện pháp anh nghĩ đến là mua xe hơi, với hy vọng sẽ có thể thuyết phục Diệp Miêu quay lại. Tin rằng việc có xe hơi có thể giúp mình có thêm cơ hội, Hứa Tuấn đã vay thêm 130.000 tệ để mua một chiếc ô tô. Tuy nhiên, kế hoạch này cũng không thành công, Diệp Miêu vẫn từ chối anh và thậm chí đề nghị hủy hôn.

Khi mọi cố gắng đều thất bại, Hứa Tuấn ngày càng cảm thấy mất kiểm soát. Tâm lý của anh dần trở nên bất ổn và anh bắt đầu hình thành những suy nghĩ tiêu cực. Những ngày tháng đi đi về về giữa nhà mình và nhà vợ chưa cưới, chỉ khiến anh thêm tuyệt vọng. Cuộc sống của anh giờ đây không còn gì ngoài áp lực, nợ nần và sự thất vọng, vì không thể đòi lại được danh dự cũng như số tiền đã bỏ ra.
Ngày 12 tháng 4 năm 2019, bầu không khí căng thẳng tại ngôi nhà của Diệp Miêu ở Làng Giới Bia dần dâng lên đến đỉnh điểm. Mọi chuyện bắt đầu như một ngày bình thường, nhưng sâu bên trong là một cuộc đấu tranh âm ỉ giữa Diệp Miêu và Hứa Tuấn, những cuộc tranh cãi về tiền bạc và hôn nhân vẫn chưa có hồi kết. Hứa Tuấn đến nhà Diệp Miêu với hy vọng cuối cùng để đòi lại tiền sính lễ và thuyết phục cô quay lại, nhưng những gì diễn ra ngày hôm đó đã dẫn đến bi kịch khủng khiếp, một thảm kịch không thể cứu vãn.

Buổi sáng ngày hôm đó, gia đình Diệp Miêu cũng như thường lệ, có người đi làm, người đi công việc riêng. Anh cả Diệp Miêu đi câu cá với bạn bè, còn anh hai thì đưa mẹ đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Trong ngôi nhà chỉ còn lại Hứa Tuấn và Diệp Miêu, không ai biết rằng, đây sẽ là lần cuối cùng họ gặp nhau. Không khí trong căn nhà trở nên nặng nề, khi hai người bắt đầu đối mặt và tiếp tục cuộc tranh cãi không dứt, về khoản tiền sính lễ mà Diệp Miêu không thể trả ngay lập tức.

Cuộc cãi vã càng lúc càng gay gắt khi Hứa Tuấn, trong cơn tuyệt vọng, yêu cầu Diệp Miêu phải trả lại toàn bộ số tiền 320.000 tệ mà anh đã chi ra. Diệp Miêu, vẫn giữ quan điểm rằng, cô không có khả năng trả số tiền này trong một ngày, tiếp tục phản đối. Cô nhắc lại lời hứa trước đó: Anh yên tâm, tôi sẽ đi làm kiếm tiền để trả. Nhưng với Hứa Tuấn, câu nói đó chẳng khác gì sự lẩn tránh và khẳng định rằng, cô không có ý định thực sự giải quyết vấn đề. Cảm giác bị từ chối, lừa dối, và sỉ nhục đã tích tụ trong lòng Hứa Tuấn suốt nhiều tháng qua. Anh cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một mối quan hệ mà không có lối thoát, và điều đó chỉ khiến anh càng thêm tuyệt vọng.

Trong hai giờ đồng hồ sau đó, căng thẳng không ngừng leo thang. Sự phẫn nộ của Hứa Tuấn đạt đến đỉnh điểm khi anh mất kiểm soát. Bị dồn nén bởi những áp lực tinh thần, tài chính, và danh dự, anh không còn kiềm chế được nữa. Trong một khoảnh khắc điên cuồng, Hứa Tuấn lấy một con dao nhà bếp và tấn công Diệp Miêu một cách tàn bạo.

Những nhát dao đầu tiên giáng xuống, khiến cho Diệp Miêu không kịp phản ứng. Hứa Tuấn liên tục chém vào người cô, những nhát dao mạnh bạo và tàn nhẫn. Cơn thịnh nộ của anh bùng nổ trong những nhát chém không ngừng, khiến cho cơ thể Diệp Miêu bị tổn thương nặng nề. Theo kết quả điều tra sau đó của cảnh sát, Diệp Miêu đã bị chém hơn 70 nhát, các vết thương nghiêm trọng đến mức một số phần cơ thể gần như bị đứt lìa. Khuôn mặt, cổ, và các phần khác của cơ thể nạn nhân bị cắt rời, tạo nên một hiện trường kinh hoàng không thể tưởng tượng nổi.

Sau khi gây án, Hứa Tuấn vẫn không hề biểu lộ bất kỳ sự hối hận hay bối rối nào. Thậm chí, hành động tiếp theo của anh lại càng lạnh lùng và ám ảnh hơn. Anh bình thản đắp chăn lên thi thể Diệp Miêu, như thể che giấu điều mình vừa làm. Sau đó, anh lấy điện thoại của Diệp Miêu và gọi cho mẹ mình. Trong một giọng nói đầy bình thản, Hứa Tuấn thông báo: Mẹ, con đã giết Diệp Miêu rồi.

Cả gia đình Diệp lúc đó, đặc biệt là mẹ và anh trai của Diệp Miêu, vẫn không hề hay biết về bi kịch vừa xảy ra trên lầu. Họ tiếp tục sinh hoạt như thường ngày mà không biết rằng, con gái mình đã nằm trong vũng máu ngay trong căn nhà của họ.

Sau khi rời khỏi nhà Diệp Miêu, Hứa Tuấn không trốn chạy, cũng không có dấu hiệu hối hận hay lo lắng về tội ác vừa gây ra. Anh đi thẳng đến đồn cảnh sát địa phương, nơi anh tự nguyện bước vào và nói thẳng với cảnh sát: Tôi đã giết vợ chưa cưới của mình, Diệp Miêu.

Lời thú nhận của Hứa Tuấn khiến cảnh sát bất ngờ. Ban đầu, họ nghĩ rằng đó chỉ là lời nói trong cơn kích động của một người đang gặp vấn đề cá nhân. Tuy nhiên, khi Hứa Tuấn cung cấp chi tiết về vụ việc, cảnh sát lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn, và bắt đầu xử lý vụ án theo quy trình khẩn cấp.

Cảnh sát nhanh chóng đến nhà Diệp Miêu để xác minh lời khai. Khi bước vào ngôi nhà bình dị của gia đình cô, họ phát hiện mọi thứ ban đầu vẫn yên ắng như không có gì bất thường. Mẹ của Diệp Miêu thậm chí vẫn chưa nhận ra điều gì sai trái, bà còn đang chuẩn bị bữa tối cho gia đình, không hay biết rằng con gái mình đã không còn.

Khi cảnh sát lên lầu, họ không khỏi rùng mình trước cảnh tượng mà mình chứng kiến. Diệp Miêu nằm bất động dưới lớp chăn mỏng, máu thấm đẫm từ cơ thể cô, chảy loang lổ trên sàn nhà. Thi thể cô đã bị biến dạng sau những nhát dao liên tục và dã man từ Hứa Tuấn. Số lượng vết thương trên người nạn nhân quá nhiều, đặc biệt là các nhát chém ở cổ và đầu khiến cảnh sát phải ghi nhận hiện trường là một trong những vụ án mạng tàn bạo nhất họ từng thấy.

Ngay khi cảnh sát hạ màn sự thật kinh hoàng này, gia đình Diệp Miêu hoàn toàn sụp đổ. Mẹ cô từ trên lầu chạy xuống, tiếng khóc thét vang lên khi bà phát hiện ra con gái mình đã chết một cách đau đớn. Anh trai Diệp Miêu cũng không thể tin nổi những gì đã xảy ra trong nhà mình chỉ cách đó ít giờ. Chưa ai kịp chuẩn bị tinh thần cho sự thật khủng khiếp ấy, rằng người con gái mà họ yêu thương đã ra đi một cách dã man ngay dưới mái nhà của mình.

Trong quá trình điều tra, Hứa Tuấn đã tỏ ra vô cùng hối lỗi và thừa nhận rằng, mình hành động trong một cơn bộc phát của giận dữ. Anh khai rằng những áp lực từ gia đình, việc không đòi được số tiền sính lễ, và sự thất vọng trong mối quan hệ với Diệp Miêu đã đẩy anh đến bờ vực. Tuy nhiên, dù có nói thế nào, sự thật là anh đã cướp đi mạng sống của một người vô tội và để lại nỗi đau mãi mãi cho cả hai gia đình.

Lời xin lỗi muộn màng của Hứa Tuấn không thể xóa nhòa tội lỗi mà anh đã gây ra. Gia đình Diệp Miêu, dù chịu nhiều đau khổ, cũng hiểu rằng việc tiếp tục căm ghét sẽ không mang lại điều gì tốt đẹp. Họ đồng ý đạt thỏa thuận về bồi thường với gia đình Hứa. Hai gia đình cuối cùng phải đối diện với thực tế, đó là một bên mất đi con gái yêu thương, một bên mất đi người con trai duy nhất vì án tù.

Sau một thời gian dài điều tra và xét xử, vào năm 2021, Hứa Tuấn bị tòa án tuyên án tù chung thân vì tội giết người. Đây là mức án nghiêm khắc nhưng phù hợp với hành vi tàn ác mà anh đã gây ra. Cả hai gia đình đều chấp nhận kết quả này, dù biết rằng không có bản án nào có thể làm vơi đi nỗi đau và sự mất mát mà họ đã phải chịu.

Bản án này không chỉ là sự trừng phạt dành cho Hứa Tuấn mà còn là lời cảnh tỉnh về những hậu quả khủng khiếp của áp lực xã hội và hôn nhân ép buộc. Trong những vùng nông thôn như Làng Giới Bia, việc kết hôn không chỉ đơn giản là một sự kiện cá nhân mà còn liên quan đến danh dự, trách nhiệm và tiền bạc. Những gia đình phải đối mặt với áp lực tài chính để lo cho con cái kết hôn, và đôi khi, họ bị cuốn vào vòng xoáy của những khoản nợ và những kỳ vọng vô lý từ xã hội.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn