Kỳ án về Tôn Xuân Linh - Bi kịch của người con dâu bị thiểu năng.
Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.
Tôn Xuân Linh, là một người phụ nữ 34 tuổi, lớn lên trong sự thiệt thòi mà số phận đã an bài. Ngay từ nhỏ, Linh đã không được như bao đứa trẻ khác, cô mắc chứng thiểu năng trí tuệ bẩm sinh. Ở một ngôi làng nhỏ xa xôi thuộc vùng nông thôn, Linh sống cuộc đời yên lặng, bị bao quanh bởi sự thương hại và đồng cảm của hàng xóm. Người dân quanh làng quen với hình ảnh Linh, một người phụ nữ gầy gò, ít nói, nhưng luôn tỏ ra dịu dàng và vô hại. Mặc dù có trí tuệ chậm phát triển, nhưng Linh vẫn cố gắng hòa nhập với cuộc sống.
Vào khoảng hơn 20 năm trước, gia đình của Linh, rất lo lắng về tương lai con gái, nên đã nhờ đến mai mối để tìm cho cô một người bạn đời. Ở những vùng quê nghèo như nơi Linh sinh sống, việc kết hôn dựa trên tình yêu thường là một điều xa xỉ. Thay vào đó, hôn nhân thường được sắp đặt như một phương tiện, để giúp các gia đình duy trì truyền thống và ổn định cuộc sống. Với Linh, điều này không khác biệt.
Cuộc hôn nhân của cô và Lý Đào, người đàn ông lớn hơn hai tuổi và cách nhà Linh 20 ki lô mét, không phải là kết quả của tình yêu. Đào, giống như Linh, cũng mắc chứng thiểu năng trí tuệ, nhưng có khả năng giao tiếp đơn giản, và tự chăm sóc bản thân ở mức cơ bản. Anh ta có thể nấu cháo, giặt quần áo và giúp đỡ gia đình trong một số công việc nhẹ nhàng.
Sau lễ cưới, Linh và Đào bắt đầu cuộc sống vợ chồng trong sự đơn điệu và thiếu kết nối. Họ ngủ giường riêng và hầu như không có sự tương tác. Đào thường xuyên vắng mặt trong ngôi nhà của họ, anh ta dành phần lớn thời gian sống ở nhà em gái cách đó 5 ki lô mét. Điều này cũng dễ hiểu vì Đào không thể tự lái xe, và việc ở cùng em gái giúp anh thuận tiện hơn trong việc đi làm tại thành phố.
Tuy nhiên, cuộc sống của Linh không đơn giản là những chuỗi ngày buồn tẻ. Cô sau đó đã có một đứa con trai từ cuộc hôn nhân với Đào, và đứa trẻ đã lớn, là một minh chứng cho mối liên kết duy nhất giữa hai người. Nhưng ngoài sự hiện diện của con trai, thì Linh luôn sống trong sự cô đơn âm thầm, không ai thực sự hiểu được những gì diễn ra trong đầu cô, hay những gì cô đã phải chịu đựng trong suốt những năm qua.
Cuộc đời của Linh như một chuỗi ngày dài nhàm chán, nhưng số phận chưa dừng lại ở đó. Đến nửa đêm ngày 19 tháng 1 năm 2024, một sự kiện bất ngờ đã thay đổi mọi thứ. Trong căn nhà yên lặng của gia đình nhà chồng, Linh bất ngờ sinh hạ một bé gái. Việc sinh nở diễn ra ngay tại nhà, và người cắt dây rốn cho đứa trẻ không ai khác chính là bố chồng của cô, ông Lý, hiện đã 73 tuổi.
Sự xuất hiện của đứa bé khiến mọi người trong gia đình vô cùng bất ngờ. Không ai trong nhà nhận ra rằng, Linh đang mang thai, một phần vì mùa đông, cô thường mặc quần áo dày khiến hình dáng cơ thể thay đổi khó nhận ra. Nhưng có lẽ sâu thẳm hơn, không ai trong gia đình thực sự chú ý hay quan tâm đến Linh đủ để nhận thấy sự khác thường này.
Sự chào đời của đứa trẻ đã kéo theo hàng loạt biến cố không ngờ tới. Em gái của Lý Đào là người đầu tiên nhắc đến việc đăng ký hộ khẩu cho đứa trẻ, nhưng quá trình này lại gặp khó khăn vì đứa bé không sinh ra trong bệnh viện. Điều này dẫn đến việc phải làm xét nghiệm ADN để xác định quan hệ huyết thống, và từ đó, mọi bí mật dần được hé lộ.
Khi em gái Đào liên lạc với Tôn Dũng, là người em trai của Linh, để nhờ giúp đỡ trong việc làm xét nghiệm ADN cho đứa bé, mọi chuyện dường như vẫn chưa có dấu hiệu gì đáng lo ngại. Dũng nhanh chóng sắp xếp cho vợ chồng Linh thực hiện xét nghiệm, nhưng điều mà không ai ngờ tới là kết quả của cuộc xét nghiệm này, lại hoàn toàn thay đổi cuộc đời của Linh và cả gia đình cô.
Kết quả ADN đã cho thấy một sự thật kinh hoàng, đó là Lý Đào không phải là cha ruột của đứa trẻ. Điều này không chỉ gây sốc cho gia đình, mà còn khiến cho mọi người bắt đầu tự hỏi điều gì đã xảy ra với Linh. Với một người phụ nữ bị thiểu năng trí tuệ như Linh, chuyện mang thai ngoài ý muốn đã đặt ra nhiều nghi vấn. Dũng, người em trai của Linh, ngay lập tức suy nghĩ đến khả năng chị mình đã bị xâm hại.
Nhớ lại sự kiện Linh từng suýt bị cưỡng hiếp vào ngày 24 tháng 2 năm 2022, Dũng càng có cơ sở để tin rằng, chị gái mình có thể đã bị cưỡng hiếp lần nữa, và lần này, điều đó đã dẫn đến việc sinh hạ đứa trẻ. Thủ phạm trong vụ cưỡng hiếp bất thành lần trước đã bị bắt giữ, và nhận án tù hai năm vì tội hiếp dâm không thành. Tuy nhiên, vụ việc này có vẻ như phức tạp hơn rất nhiều.
Dũng không chần chừ, lập tức trình báo vụ việc với cảnh sát vào ngày 8 tháng 2, và từ đó, cuộc điều tra sâu rộng bắt đầu được triển khai. Hơn một tháng tiếp theo, cảnh sát đã tiến hành điều tra hơn 200 người đàn ông trong vùng. Những người đàn ông trên 40 tuổi trong thôn đều được yêu cầu đến trụ sở ủy ban xã, để lấy mẫu máu phục vụ công tác điều tra.
Bất ngờ đã xảy ra vào ngày 23 tháng 3 khi bố chồng của Linh, ông Lý, đã bất ngờ bị cảnh sát dẫn đi. Điều này gây hoang mang cho cả gia đình, bởi không ai ngờ rằng ông Lý, người đàn ông 73 tuổi, lại có liên quan đến vụ việc này.
Ngay sau đó, một nghi phạm khác tên là Đinh Khanh, 58 tuổi, cũng đã bị cảnh sát gọi đến nhận dạng. Điều đáng ngạc nhiên là Đinh Khanh là một người quen thân của ông Lý trong suốt hai năm qua. Khanh sống ở thôn lân cận, chuyên thu gom phế liệu và đã có gia đình. Người dân trong làng đã quen với việc thấy ông Lý và Khanh đi lại cùng nhau.
Qua điều tra, cảnh sát phát hiện rằng, từ tháng 2 năm 2022 đến tháng 10 năm 2023, ông Lý đã nhiều lần ép Linh quan hệ tình dục với mình ngay tại nhà. Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở đó, từ tháng 2 tháng 2022 đến tháng 7 năm 2023, ông Lý còn cho phép Đinh Khanh nhiều lần quan hệ với Linh, dẫn đến việc Linh mang thai và sinh con.
Câu chuyện dần trở nên rõ ràng hơn khi Đinh Khanh và ông Lý bị tạm giữ hình sự vào ngày 23 tháng 3. Những điều tra tiếp theo đã xác nhận rằng, Đinh Khanh chính là cha ruột của bé gái mà Linh vừa sinh. Từ những lần gặp gỡ trao đổi vật dụng, đồ đạc, đến việc quan hệ với Linh, mọi thứ đều chỉ vì lợi ích vật chất tầm thường.
Trong phiên tòa xét xử vào ngày 6 tháng 9, khi được hỏi về việc đã nhiều lần ép Tôn Xuân Linh quan hệ tình dục, ông Lý, với vẻ mặt lạnh lùng và giọng nói khô khan, đã bắt đầu kể lại câu chuyện của mình. Ông ta không né tránh, không có dấu hiệu hối hận, mà ngược lại, lời kể của ông Lý giống như một sự biện minh cho hành động của mình, lạnh lẽo và đầy tính toán.
Ông Lý đã bắt đầu bằng việc kể rằng, từ sau khi con trai ông là Lý Đào bắt đầu cưới Linh làm vợ, thì cuộc sống vợ chồng của họ rất xa cách. Linh, với tình trạng thiểu năng trí tuệ, sống lặng lẽ, không có mối liên hệ thực sự với bất kỳ ai trong nhà. Đào thì thường xuyên vắng nhà, để Linh lại sống cùng bố chồng, và các thành viên khác trong gia đình. Ông Lý nhận thấy Linh là một phụ nữ dễ bảo, ngoan ngoãn, và điều đó khiến cho ông ta nảy sinh ý nghĩ sai trái.
Lần đầu tiên, ông Lý kể rằng, việc ông ép Linh quan hệ không phải là một hành vi bạo lực rõ ràng, mà bắt đầu từ sự ép buộc về mặt tâm lý. Ông lợi dụng sự ngây ngô, không phản kháng của Linh. Nó chẳng hiểu gì cả, chẳng biết mình đang làm gì, ông ta nói với một giọng đều đều, gần như cố gắng thuyết phục rằng, hành vi của mình không quá nghiêm trọng. Ông Lý kể rằng, vào một ngày đầu năm 2022, khi chỉ có hai người ở nhà, ông đã gọi Linh vào phòng riêng, khóa cửa lại và bắt đầu đụng chạm vào cơ thể của cô. Linh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết nghe theo lời ông mà không phản kháng, cũng không chống cự, cô bắt đầu cởi bỏ quần áo và tiến sát lại gần cơ thể của ông Lý.
Ông Lý tỏ ra dửng dưng khi kể lại những lần đầu ép buộc Linh. Ông ta nói rằng, Linh không phản đối, và theo cách hiểu của ông, cô cũng không từ chối bất kỳ điều gì ông yêu cầu. Ông ta lợi dụng tình trạng tinh thần yếu kém của Linh, lợi dụng sự tin tưởng và phụ thuộc của cô vào ông như một thành viên trong gia đình để thực hiện hành vi đồi bại.
Linh không biết gì đâu, nó chẳng nhận thức được chuyện đang xảy ra. Tôi chỉ kêu nó vào phòng rồi bảo nó làm theo ý tôi, thế thôi, ông Lý thản nhiên nói, như thể đó là một việc nhỏ nhặt, không đáng để bị coi là tội ác.
Ông Lý còn thừa nhận rằng, những lần ép buộc này thường xảy ra khi không có ai khác trong nhà. Ông chọn những buổi sáng sớm, khi các con trai đều đã ra ngoài làm việc. Mỗi lần như vậy, ông gọi Linh vào phòng, khóa cửa lại để không ai phát hiện. Sau khi hoàn thành hành vi của mình, ông Lý luôn đảm bảo rằng mọi thứ trở lại bình thường, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Ông thường dặn dò Linh không được nói gì với ai, dù biết rằng với tình trạng của cô, việc này không cần thiết.
Thậm chí, ông ta còn lạnh lùng kể rằng, sau khi hoàn thành hành vi xâm hại, ông không cảm thấy bất kỳ sự dằn vặt nào. Với ông, Linh như một công cụ dễ dàng để thỏa mãn bản thân, và vì cô không có khả năng chống trả, ông càng tin rằng mình sẽ không bị phát hiện.
"Tôi chỉ làm điều đó vì nó dễ dàng," ông ta nói, khiến cả phòng xử án lặng đi trong sự kinh ngạc và phẫn nộ.
Khi nhắc đến việc đã giúp Đinh Khanh quan hệ tình dục với Tôn Xuân Linh, ông Lý cũng không tỏ ra do dự hay xấu hổ. Trái lại, ông kể lại mọi chuyện với vẻ điềm tĩnh, như thể những gì ông đã làm chỉ là một chuỗi giao dịch đơn giản giữa hai người đàn ông. Trước tòa, ông Lý đã miêu tả quá trình này một cách rõ ràng, phơi bày sự thờ ơ và vô cảm trong cách ông đối xử với con dâu.
Ông Lý bắt đầu kể từ khi Khanh, người thu gom phế liệu sống ở thôn lân cận, thường xuyên ghé thăm nhà ông để mua bán những món đồ cũ. Trong nhiều lần gặp gỡ, hai người đã trở nên thân thiết, và dần dần ông Lý nhận ra Khanh cũng có nhu cầu về vật chất, giống như bản thân mình. Một ngày nọ, khi đang trò chuyện với Khanh, ông Lý nhắc đến món nợ mà ông vẫn chưa trả cho Khanh sau những lần mua đồ cũ, như tủ lạnh, tivi, xe ba bánh. Và chính tại thời điểm đó, ông nảy ra một ý tưởng tàn ác.
Lúc đó, tôi nghĩ, sao không nhân cơ hội này để giải quyết món nợ với Khanh bằng cách khác? ông Lý thản nhiên nói. Ông ta đề nghị với Khanh một thỏa thuận kinh tởm, thay vì phải trả tiền cho các món đồ, Khanh có thể quan hệ tình dục với con dâu ông, đó là Xuân Linh, người không có khả năng phản kháng hay tự bảo vệ.
Theo lời kể của ông Lý, Khanh lúc đầu còn do dự, nhưng sau khi cân nhắc lợi ích từ thỏa thuận này, hắn ta đã chấp nhận. Ông Lý kể rằng, lần đầu tiên sự việc diễn ra vào một buổi sáng tháng 2 năm 2022. Hai con trai của ông đều đã đi làm, và trong nhà chỉ còn ông cùng với Linh. Khanh đến để thu gom phế liệu, nhưng thay vì chỉ thực hiện công việc bình thường, ông Lý đã dẫn hắn vào nhà.
Tôi kêu Linh vào phòng, rồi bảo nó ở đó và làm theo những gì mà Khanh yêu cầu, ông Lý miêu tả, với vẻ hoàn toàn không có sự xúc động. Ông ta không cần dùng vũ lực, không cần đe dọa. Linh, trong tình trạng thiểu năng trí tuệ, chỉ biết nghe lời và làm theo những gì ông ta yêu cầu. Cô không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, và điều đó khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn cho ông và Khanh.
Khi Khanh vào phòng, ông Lý kể rằng ông ta đứng canh gác bên ngoài, thậm chí đi quanh sân để đảm bảo không có ai đến gần hay phát hiện ra sự việc. Tôi chỉ việc đứng ở ngoài, loanh quanh trong sân, để không ai làm phiền, ông nói, giọng hoàn toàn bình thản, như thể đang kể về một việc nhà thông thường.
Sau lần đầu tiên, ông Lý và Khanh tiếp tục lặp lại hành vi này một cách có hệ thống. Mỗi khi Khanh đến nhà ông Lý để giao dịch phế liệu, hai người đàn ông lại thực hiện thỏa thuận bệnh hoạn của họ. Theo ông Lý, Khanh đến nhà khoảng nửa tháng hoặc 20 ngày một lần, thường vào những buổi sáng khi không có ai khác ở nhà.
Khanh cứ đến, và tôi lại gọi Linh vào phòng, ông Lý kể tiếp. Lần nào ông cũng canh gác cẩn thận, đứng ở cổng hoặc quanh nhà, đảm bảo không ai phát hiện. Những lần quan hệ này không chỉ là việc giải quyết nợ nần. Khanh còn thường xuyên mang theo quà tặng để tiếp tục được thực hiện hành vi đáng ghê tởm này. Ông Lý thừa nhận rằng, Khanh đã đưa cho ông nhiều món đồ như tivi, lò vi sóng, và cả lúa mì để duy trì sự hợp tác giữa hai bên.
Tôi không nghĩ nhiều về chuyện đó. Khanh đưa cho tôi vài món đồ, còn tôi thì để nó làm chuyện với Linh, ông Lý nói, lạnh lùng. Sự thờ ơ trong cách ông nói về những gì đã xảy ra khiến không khí trong phòng xử án trở nên ngột ngạt. Đây không chỉ là sự xâm phạm nhân phẩm của Linh, mà còn là việc ông Lý biến cô thành một món hàng trao đổi, không hơn không kém.
Khi được hỏi liệu ông có cảm thấy tội lỗi hay hối hận về việc đã làm, ông Lý chỉ lắc đầu và đáp gọn: Linh không phản ứng, nó chẳng hiểu gì cả. Tôi không thấy có gì sai.
Khi kể lại những lần bị Khanh và ông Lý ép buộc quan hệ trước các nhà tâm lý học, thì Linh không biết dùng từ ngữ để mô tả chính xác những gì cô đã trải qua. Cô chỉ nhớ rằng, mỗi khi ông Lý gọi cô vào phòng, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, một cảm giác lẫn lộn giữa sự sợ hãi và bối rối. Linh không hiểu điều gì sắp xảy ra, nhưng trong tiềm thức, cô cảm nhận được điều đó không bình thường.
Có những lúc, Linh ngồi lặng lẽ một góc, nhìn xuống bàn tay mình như thể cố gắng tìm hiểu tại sao cơ thể cô lại bị đối xử như vậy. Cô không thể nói ra điều gì cụ thể, nhưng qua cách cô cắn nhẹ môi, đôi mắt mờ mịt, những ngón tay run rẩy, người ta có thể thấy sự lo lắng ẩn sâu trong tâm hồn cô. Đối với Linh, mọi thứ xảy ra một cách quá nhanh và khó hiểu. Ông Lý, người mà cô tin tưởng vì là người thân trong gia đình, bất ngờ trở thành nguồn cơn của nỗi sợ. Ông không còn là người già hiền lành chăm sóc mà biến thành kẻ ra lệnh, buộc cô làm những điều cô không thể hiểu nổi.
Linh kể lại rằng, mỗi khi ông Lý gọi cô vào phòng, cô chỉ biết tuân lệnh. Cô không có khả năng phản kháng, không biết nên làm gì khác ngoài việc nghe theo, vì trong trí óc đơn giản của cô, ông Lý là người có quyền quyết định mọi thứ trong nhà. Khi Khanh xuất hiện, nỗi bối rối và sợ hãi trong cô càng lớn dần. Linh không hiểu tại sao người đàn ông lạ mặt này lại được phép làm những điều mà cô không thể diễn tả nổi. Mỗi khi Khanh chạm vào cô, Linh co rúm lại, nhưng không có khả năng tự vệ, hay nói lên nỗi đau đớn của mình.
Em không biết, Em chỉ nghe ông ấy nói, Linh thì thầm, cố gắng nhớ lại những lần bị Khanh ép buộc. Em không làm gì cả, chỉ đứng đó, rồi ông ấy bảo phải nghe lời.
Linh không thể mô tả rõ cảm xúc lúc ấy, nhưng sự lạc lối và hoang mang hiện lên trong đôi mắt của cô. Cô cảm thấy đau, cảm thấy mình bị chà đạp, nhưng lại không biết làm thế nào để ngăn chặn. Cơ thể cô chịu đựng những hành động mà cô không hiểu rõ, và tâm trí cô luôn tràn ngập sự lẫn lộn, khiếp đảm.
Có những lúc, Linh muốn chạy đi, nhưng cô không biết chạy đi đâu. Mỗi khi ông Lý hoặc Khanh rời khỏi phòng, cô thường ngồi một mình, không khóc, không la hét, chỉ lặng lẽ đối diện với những gì vừa xảy ra. Linh không biết cách thể hiện cảm xúc, vì vậy nỗi đau cứ âm thầm tích tụ bên trong cô, biến thành những cơn mộng mị và những khoảnh khắc sợ hãi, khi nghe thấy tiếng bước chân của ông Lý hay Khanh.
Em sợ lắm, nhưng em không biết phải làm gì, Linh chỉ có thể nói một cách đơn giản khi được hỏi về những lần bị ép buộc. Đôi mắt cô trông vô hồn, nhưng sâu trong đó là cả một nỗi đau mà lời nói không thể diễn tả. Đối với Linh, thế giới là một nơi đầy mơ hồ và vô định, nơi mà cô không thể tự bảo vệ mình khỏi những kẻ đã lợi dụng sự ngây thơ và yếu đuối của cô.
Vụ án kéo dài và gây chấn động dư luận này đã khép lại bằng một phiên tòa vào ngày 30 tháng 9. Tại đây, cả Đinh Khanh và ông Lý đều bị tuyên án vì tội hiếp dâm, mỗi người lãnh án 5 năm tù. Tuy nhiên, đối với nhiều người, đặc biệt là gia đình của Linh, hình phạt này dường như chưa đủ để xoa dịu nỗi đau mà cô phải gánh chịu suốt những năm qua.
Trong phiên tòa, cả ông Lý và Khanh đều không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự ăn năn hay hối lỗi. Những lời khai của họ chỉ xoay quanh việc đổ lỗi cho hoàn cảnh, và sự thỏa thuận giữa hai bên, nhưng điều đó không thể che giấu sự thật rằng, họ đã cùng nhau biến Linh thành một nạn nhân bị xâm hại nhiều lần mà không có khả năng tự bảo vệ.
Khanh bị buộc phải bồi thường 9.379 nhân dân tệ để trang trải phí chăm sóc sau sinh, và các tổn thất kinh tế khác cho Linh và gia đình cô. Tuy nhiên, điều này không thể thay thế cho những tổn thương mà Linh phải chịu đựng, cả về thể xác lẫn tinh thần.
Tại phiên tòa, luật sư đại diện cho gia đình Linh nhấn mạnh rằng, Linh bị chậm phát triển tâm thần ở mức độ từ trung bình đến nặng, điều này khiến cho cô không thể nhận thức được sự tàn bạo mà mình đang phải đối diện, và càng không có khả năng chống lại những hành vi xâm hại. Điều này đã được chứng minh bởi các kết luận từ Viện Tâm thần Pháp y Hà Nam.
Sự thật rằng ông Lý, một người đáng lẽ phải bảo vệ Linh như một thành viên trong gia đình, lại chính là kẻ đứng sau toàn bộ sự việc đã khiến dư luận càng thêm phẫn nộ. Người đàn ông già cả này, với vỏ bọc tử tế trước xã hội, lại là người lập mưu giúp đỡ cho những kẻ tội phạm xâm hại một người phụ nữ yếu đuối, và không có khả năng phản kháng.
Sau khi vụ án khép lại, cuộc sống của Tôn Xuân Linh không còn như trước. Cô vẫn tiếp tục sống trong căn nhà cũ, nhưng sự hiện diện của gia đình, đặc biệt là em trai cô, đã giúp bảo vệ cô trước những nguy hiểm tiềm ẩn trong tương lai. Sau vụ án, chính quyền địa phương đã hỗ trợ gia đình Linh đăng ký hộ khẩu cho bé gái mới sinh, bảo hiểm y tế cũng như các chương trình trợ giúp khác để đảm bảo an toàn cho hai mẹ con.
Dù vụ án đã khép lại với án phạt dành cho kẻ thủ ác, nhưng đối với Dũng, em trai Linh, đây chỉ là sự khởi đầu của một cuộc chiến dài hơi để bảo vệ chị gái mình. Dũng đã lắp đặt năm camera giám sát xung quanh nhà, cả trong sân và ngoài cổng, cũng như lắp thêm một cổng thép ra vào bằng thẻ từ, để tạo không gian an toàn cho Linh. Những biện pháp này không chỉ để ngăn chặn sự xâm hại trong tương lai, mà còn là thông điệp Dũng muốn gửi đến cả thôn, rằng chị gái anh không còn đơn độc, và sẽ không ai có thể coi thường hay bắt nạt cô nữa.
Tôi làm những việc này, không phải chỉ để bảo vệ chị tôi, mà còn để mọi người trong thôn hiểu rằng, chúng tôi sẽ không để cho bất cứ ai dám coi thường hay làm hại chị nữa, Dũng nói, đôi mắt ánh lên sự kiên quyết.
Vụ án Tôn Xuân Linh là một lời nhắc nhở đau đớn về sự bất công và bạo lực, có thể ẩn sau những bức tường của những ngôi nhà tưởng chừng yên bình. Nhưng đồng thời, nó cũng là câu chuyện về sự trỗi dậy của công lý, khi một gia đình không ngừng đấu tranh để bảo vệ người thân yêu của mình khỏi những thế lực đen tối.
Tags
Kỳ án