Kỳ án về Ngô Mẫn - Kế hoạch sát hại chồng của vợ với gã nhân tình cấp trên
Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.
Ngô Mẫn, hai mươi bốn tuổi, bước vào đồn cảnh sát với dáng vẻ sợ hãi và run rẩy. Đôi mắt của cô không giấu được sự hoảng loạn, cơ thể của người phụ nữ này run lên từng đợt khi ngồi xuống đối diện với viên cảnh sát. Cô bắt đầu tường thuật về vụ bắt cóc chồng mình, tên là Lý Binh, 29 tuổi, vào chiều ngày 27 tháng 1 năm hai nghìn không trăm linh tám. Mỗi lời cô nói ra đều mang theo sự lo lắng tột độ, và nỗi sợ hãi về an nguy của chồng.
Vào đầu giờ chiều hôm đó, Ngô Mẫn cùng chồng lái xe từ nhà ở thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu, để về quê. Trên đường đi, cô dừng xe khoảng mười phút vì có việc cần giải quyết. Đúng lúc chuẩn bị nổ máy tiếp tục hành trình, một nhóm ba người đã bất ngờ xông lên xe và khống chế cô. Một người phụ nữ dùng vật giống súng chĩa vào sườn của Ngô Mẫn, trong khi một trong hai người đàn ông ghìm cổ và khóa tay Lý Binh, kéo anh ra khỏi xe. Khi Binh chống cự, người đàn ông thứ hai đã dùng dao đâm vào vai anh, khiến cho anh sợ hãi không dám phản kháng nữa.
Nhóm bắt cóc đã lấy đi chìa khóa ôtô, buộc Ngô Mẫn phải bắt xe về nhà để lấy chìa dự phòng. Cả đêm cô chờ điện thoại từ kẻ bắt cóc mà không dám báo cảnh sát, vì lo sợ tính mạng của chồng bị đe dọa. Đến hôm sau, khi vẫn không nhận được cuộc gọi nào, cô mới quyết định thông báo cho cảnh sát. Cảnh sát ngay lập tức vào cuộc, khám xét chiếc xe của Ngô Mẫn và phát hiện lưng ghế phụ có vết máu rộng bằng hai bàn tay, nhưng không đủ để gây chết người. Trên tay nắm cửa xe không tìm thấy dấu vân tay lạ, cho thấy nhóm bắt cóc đã xóa dấu vết kỹ càng.
Lý Binh chủ yếu sống ở thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, và chỉ về Quý Dương vào ngày 30 Tết âm lịch. Nhưng chỉ hai ngày sau đó, vào chiều mùng 2 Tết, anh đã bị bắt cóc. Cảnh sát đặt câu hỏi tại sao nhóm bắt cóc lại nắm rõ lịch trình của Binh một cách chi tiết như vậy.
Binh đến Quý Dương làm ăn từ năm hai nghìn không trăm linh hai và quen biết Ngô Mẫn. Hai năm sau khi kết hôn, Binh sau đó đã để lại vợ con ở Quý Dương, và một mình đến Côn Minh lập nghiệp, chỉ vài tháng mới về nhà một lần. Trong khi đó, Ngô Mẫn, từ một nhân viên phục vụ tại nhà hàng, đã nhanh chóng trở thành quản lý, và rồi giám đốc khách hàng. Đến năm hai nghìn không trăm linh năm, cô tách ra mở nhà hàng riêng và sau hai năm đã mở được nhà hàng thứ hai, với tình hình kinh doanh rất thuận lợi.
Tình cảm vợ chồng giữa Mẫn và Binh vẫn tốt đẹp trong thời gian đầu kết hôn. Nhưng từ khi đến Côn Minh, Binh đã bắt đầu nghiện cờ bạc, bỏ bê vợ con và thậm chí còn công khai quan hệ với phụ nữ khác. Mỗi lần về nhà, anh đều hỏi vay tiền Mẫn, nhưng chưa bao giờ trả lại. Nếu bị từ chối, anh sẵn sàng đánh đập cô. Vào ngày 30 Tết, vừa về nhà, Binh đã hỏi vay một trăm năm mươi nghìn nhân dân tệ, và Ngô Mẫn bị đánh đập ngay sau đó. Hai ngày sau, Binh bất ngờ bị bắt cóc.
Cảnh sát nhận định có hai khả năng: Binh bị chủ nợ ở Côn Minh bắt cóc để ép Mẫn trả tiền, hoặc Binh thông đồng với nhóm người này diễn khổ nhục kế để bắt Mẫn trả tiền. Tuy nhiên, không cuộc điện thoại nào đòi tiền chuộc được thực hiện, dù đã gần 20 tiếng trôi qua.
Sau khi vụ bắt cóc được báo cáo, cảnh sát đã ngay lập tức tiến hành một cuộc điều tra kỹ lưỡng. Một trong những manh mối quan trọng đầu tiên là cuốn sổ chi tiêu của Ngô Mẫn. Cuốn sổ này chứa đựng những ghi chép tỉ mỉ về các khoản thu chi của gia đình, đặc biệt là các khoản vay nợ.
Khi mở cuốn sổ, cảnh sát nhanh chóng nhận ra có một phần dành riêng cho Lý Binh. Theo ghi chép, Binh đã nhiều lần vay tiền từ Ngô Mẫn, và các khoản vay này đều được ghi nhận cẩn thận. Đáng chú ý là, trái ngược với lời khai ban đầu của Ngô Mẫn rằng, Binh chưa bao giờ trả nợ, nhưng trong sổ ghi rõ rằng, Binh có vay có trả, và hiện chỉ còn nợ vợ hơn ba mươi nghìn nhân dân tệ. Phát hiện này đã khiến cho cảnh sát đặt dấu hỏi về tính trung thực trong lời khai của Ngô Mẫn.
Từ khi phát hiện về cuốn sổ chi tiêu, thì cảnh sát bắt đầu nghi ngờ những lời tường thuật của Ngô Mẫn. Tại sao cô lại không thành thật về việc chồng mình đã trả nợ?. Liệu có điều gì khác mà cô đang cố tình giấu giếm?
Bên cạnh đó, một điểm khác cũng gây ra nghi vấn, đó là tại sao Ngô Mẫn lại mất gần 20 tiếng đồng hồ mới báo cảnh sát, sau khi tận mắt chứng kiến chồng bị bắt đi? Lời giải thích rằng, cô sợ tính mạng của chồng bị đe dọa không đủ thuyết phục trong bối cảnh này.
Cảnh sát tiếp tục điều tra thêm về lý do Ngô Mẫn dừng xe trên đường về quê. Cô cho biết rằng, họ đã dừng xe để chúc Tết một người đàn ông, tên là Cố Hoài Hổ, quản lý nhà hàng của mình. Tuy nhiên, khi kiểm tra lại thông tin này, cảnh sát không tìm thấy bất kỳ nhân chứng nào có thể xác nhận rằng, họ đã nhìn thấy Ngô Mẫn và Lý Binh vào nhà Hổ trong thời điểm đó. Hơn nữa, mặt đường khu vực đỗ xe theo miêu tả của Ngô Mẫn không có bất kỳ vết máu nào, điều này càng làm tăng thêm nghi ngờ.
Với nhiều nghi vấn và mâu thuẫn trong lời khai của Ngô Mẫn, cảnh sát đã quyết định tập trung vào Cố Hoài Hổ, như một điểm đột phá quan trọng. Hổ bị triệu tập và thẩm vấn kỹ càng. Ban đầu, Hổ tỏ ra bình tĩnh và giữ kín thông tin. Tuy nhiên, sau một thời gian dài đấu tranh và khai thác, Hổ cuối cùng thừa nhận rằng, đây là một âm mưu đã được lên kế hoạch từ ba tháng trước.
Không chỉ Hổ tham dự vào kế hoạch này, mà còn có Ngô Hồng Diễm, em gái của Ngô Mẫn và cũng là quản lý nhà hàng. Sự tham gia của Diễm càng làm tăng tính nghiêm trọng của vụ án, và phơi bày thêm nhiều chi tiết đen tối.
Theo lời khai của Hổ, mọi chuyện bắt đầu từ năm hai nghìn không trăm linh sáu, khi Lý Binh thường xuyên xa nhà để làm ăn tại Côn Minh. Sự xa cách này đã tạo cơ hội cho Ngô Mẫn và Hổ phát sinh tình cảm. Ban đầu, mối quan hệ giữa họ chỉ dừng lại ở mức đồng cảm và sẻ chia. Nhưng dần dần, nó phát triển thành một mối quan hệ tình ái sâu đậm.
Đến cuối năm hai nghìn không trăm linh bảy, Ngô Mẫn bắt đầu kể khổ nhiều hơn với Hổ và Diễm, về cuộc sống hôn nhân bất hạnh của mình. Cô mô tả chi tiết việc mình bị chồng đánh đập, bóc lột, và phải đưa hết tiền kiếm được cho anh. Sự đồng cảm và thương hại từ Hổ và Diễm ngày càng lớn, dẫn đến quyết định cuối cùng, đó là cả ba người lên kế hoạch sát hại Lý Binh để giải thoát cho Ngô Mẫn.
Hổ khai rằng, kế hoạch bắt đầu được thảo luận và lên chi tiết từ ba tháng trước.
Vào tối mùng một Tết, ngày hai mươi sáu tháng 1 năm hai nghìn không trăm linh tám, là thời điểm mà kế hoạch ám sát Lý Binh được thực hiện. Ngô Mẫn, với sự lo lắng và quyết tâm trong ánh mắt, đã gọi điện cho Cố Hoài Hổ và Ngô Hồng Diễm đến nhà. Không khí gia đình ngày Tết tưởng chừng ấm cúng, nhưng phía sau là một âm mưu tàn ác đang được lên kế hoạch.
Hổ và Diễm mang theo một chai rượu mạnh, chuẩn bị sẵn để chuốc say Lý Binh. Họ biết rằng, chỉ khi Binh say đến mức mất tỉnh táo, họ mới có thể thực hiện kế hoạch một cách dễ dàng. Khi Binh về nhà, thấy Mẫn và hai người em gái đang vui vẻ chuẩn bị bữa ăn tối, anh không hề mảy may nghi ngờ. Họ ngồi lại với nhau, nâng ly chúc Tết và cùng nhau uống rượu. Từng ly rượu được rót đầy, từng câu chúc tụng, và tiếng cười giả tạo vang lên trong căn nhà.
Lý Binh không biết rằng, mỗi ly rượu anh uống là mỗi bước gần hơn đến cái chết. Sau một thời gian ngắn, rượu bắt đầu phát huy tác dụng, Binh trở nên loạng choạng và không còn tỉnh táo. Ngô Mẫn nhìn chồng với ánh mắt vừa thương cảm vừa quyết liệt. Khi Binh say đến mức không thể kháng cự, thì Hổ và Diễm tiến đến, dùng dây siết cổ anh cho đến khi anh bất động.
Mọi việc đã diễn ra trong sự im lặng chết chóc. Ngô Mẫn, Hổ và Diễm kéo xác Lý Binh lên ghế phụ xe, đâm một nhát dao vào vai anh để tạo hiện trường giả, như một vụ bắt cóc có dấu vết bạo lực. Họ cẩn thận lau sạch dấu vết, dọn dẹp hiện trường để không ai có thể phát hiện ra những gì đã xảy ra.
Khi đêm xuống, sự im lặng bao trùm lên mọi thứ. Họ quyết định mang xác Lý Binh đến một hồ nước gần đó để phi tang. Ngô Mẫn, dù trong lòng đầy hoang mang và sợ hãi, vẫn giữ được bình tĩnh. Cô biết rằng, chỉ cần một sơ suất nhỏ, mọi kế hoạch sẽ đổ bể và họ sẽ phải trả giá đắt.
Trong đêm tối, họ di chuyển xác của Lý Binh ra khỏi nhà, đưa lên xe, và lái đến hồ nước cách đó vài cây số. Con đường dẫn đến hồ vắng lặng, chỉ có tiếng gió rít và bóng tối bao trùm. Từng bước đi của họ đều mang theo nỗi lo sợ bị phát hiện. Đến nơi, họ nhanh chóng ném xác Lý Binh xuống hồ, để cho làn nước lạnh lẽo che giấu tội ác của họ.
Cảnh sát sau đó đã nhanh chóng huy động đội thợ lặn để trục vớt thi thể lên. Khi thi thể được đưa lên bờ, cảnh sát và đội pháp y ngay lập tức tiến hành kiểm tra sơ bộ tại hiện trường.
Thi thể Lý Binh nằm nghiêng, với gương mặt hướng xuống nước. Làn da của anh đã chuyển sang màu tái xanh, phù hợp với việc thi thể đã ở dưới nước trong một thời gian dài. Nước hồ lạnh lẽo khiến thi thể co cứng lại. Quần áo của anh ướt sũng và dính đầy bùn đất từ hồ.
Trên cơ thể Lý Binh có nhiều vết thương rõ ràng. Vết thương lớn nhất là một vết đâm sâu vào vai trái, đúng như lời khai của các nghi phạm. Vết đâm này khá sâu, gây chảy máu nhiều nhưng không phải là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết. Máu từ vết thương đã thấm vào quần áo, tạo nên những mảng máu khô cứng.
Quanh cổ Lý Binh, có dấu vết siết cổ, hiện rõ các vết bầm tím và dấu hằn của dây. Dấu vết này cho thấy anh đã bị siết cổ mạnh, đây có thể là nguyên nhân chính gây ra cái chết. Các ngón tay của anh cũng có vết trầy xước, cho thấy Lý Binh đã cố gắng chống cự lại trong tuyệt vọng.
Thi thể của Lý Binh sau một thời gian ở dưới nước đã bắt đầu có dấu hiệu phân hủy. Làn da của anh nhăn nheo và bong tróc, đặc biệt là ở các khu vực tiếp xúc trực tiếp với nước. Mắt của anh nhắm nghiền, khuôn mặt thể hiện sự đau đớn và kinh hoàng trong những giây phút cuối cùng.
Lúc này, cảnh sát nhanh chóng bắt giữ 2 nghi phạm còn lại. Sau khi bị bắt, thì Ngô Mẫn và Ngô Hồng Diễm cũng đã thừa nhận tội ác của mình trước cảnh sát. Lời khai của họ đầy sự đau khổ và hối hận.
Ngô Mẫn khai rằng, cô đã chịu đựng quá nhiều đau khổ từ người chồng bạo lực và muốn chấm dứt tình trạng này. Từ những lời kể của cô, cảnh sát hiểu rằng đây không chỉ đơn giản là một vụ giết người vì tiền hay thù hận, mà còn là một câu chuyện phức tạp về bạo lực gia đình và sự bế tắc trong cuộc sống hôn nhân.
Ngô Mẫn kể rằng, trong những năm đầu khi Binh bắt đầu nghiện cờ bạc, cô đã cố gắng thuyết phục chồng từ bỏ và xây dựng lại cuộc sống. Nhưng càng về sau, Binh càng lún sâu vào cờ bạc và những mối quan hệ ngoài luồng. Mỗi lần về nhà, anh không ngần ngại đánh đập Ngô Mẫn nếu cô không đáp ứng được yêu cầu vay tiền của anh. Mẫn sống trong nỗi sợ hãi và áp lực từ cả tinh thần lẫn thể xác, không biết phải làm sao để thoát khỏi tình trạng này.
Trong khoảng thời gian khó khăn đó, Cố Hoài Hổ xuất hiện như một người bạn, người đồng cảm với những nỗi đau của Ngô Mẫn. Tình cảm giữa họ dần nảy sinh từ sự đồng cảm và sẻ chia. Hổ luôn lắng nghe và an ủi Mẫn mỗi khi cô gặp khó khăn. Điều này dẫn đến việc cả hai bắt đầu có mối quan hệ tình cảm. Cả hai sau đó đã nhìu lần hẹn hò trong khách sạn vào những buổi tối muộn.
Ngô Hồng Diễm, em gái của Ngô Mẫn, cũng không thể đứng nhìn chị mình bị hành hạ mà không làm gì. Diễm thường xuyên chứng kiến cảnh Mẫn bị đánh đập và cảm thấy đau lòng, bế tắc. Cả ba người đã ngồi lại với nhau, bàn bạc và lên kế hoạch tàn độc này với hy vọng có thể chấm dứt sự đau khổ cho Ngô Mẫn.
Cả hai chị em đều tin rằng, đây là cách duy nhất để giải quyết vấn đề, nhưng họ đã lầm.
Cố Hoài Hổ, người tình của Ngô Mẫn, cũng không tránh khỏi sự trừng phạt của lương tâm. Anh khai rằng, mình đã quá yêu Mẫn và không thể từ chối khi cô cần sự giúp đỡ. Trong lời khai, Hổ nhiều lần nhắc đến việc anh hối hận, và mong muốn có thể làm lại từ đầu.
Cảnh sát tiếp tục mở rộng cuộc điều tra, tập trung vào việc thu thập bằng chứng từ hiện trường, nhà của Ngô Mẫn, và lời khai của các bên liên quan. Họ không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào, từ những dấu vết nhỏ nhất trên chiếc xe của Ngô Mẫn, đến những vật dụng cá nhân trong nhà.
Họ kiểm tra kỹ lưỡng chiếc xe của Ngô Mẫn một lần nữa. Đội pháp y tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể giúp xác định chính xác các sự kiện xảy ra trong đêm mùng một Tết. Qua phân tích kỹ lưỡng, họ phát hiện ra một số dấu vết nhỏ của máu trong xe, phù hợp với lời khai của Cố Hoài Hổ và Ngô Hồng Diễm, về việc đâm Lý Binh để tạo hiện trường giả. Những vết máu này đã bị lau chùi ,nhưng vẫn còn sót lại đủ để pháp y phân tích.
Tiếp theo, cảnh sát tiến hành kiểm tra nhà của Ngô Mẫn. Họ tìm thấy một số vật dụng có dấu vết máu đã bị cố ý lau sạch, nhưng dưới sự phân tích của đội pháp y, những dấu vết này vẫn để lại đủ manh mối để chứng minh rằng, tội ác đã xảy ra tại đây. Một số vết máu trên sàn nhà và tường cũng được phát hiện, chứng tỏ rằng, Lý Binh đã bị giết tại chính ngôi nhà của mình.
Cảnh sát cũng lấy lời khai từ hàng xóm và những người quen biết của Ngô Mẫn và Lý Binh. Họ cố gắng tái hiện lại mối quan hệ của cặp vợ chồng này, từ khi mới cưới cho đến thời điểm xảy ra vụ án. Những lời kể từ hàng xóm về những lần họ nghe thấy tiếng cãi vã, tiếng khóc của Ngô Mẫn trong đêm khuya, cùng những vết bầm tím trên cơ thể cô đã được ghi nhận.
Tin tức về vụ án nhanh chóng lan truyền, gây chấn động dư luận. Các tờ báo lớn nhỏ đều đưa tin về vụ án mạng tàn bạo này, với những tiêu đề đầy kịch tính và chi tiết gây sốc.
Người dân bàng hoàng trước sự tàn nhẫn của Ngô Mẫn và những người đồng phạm. Họ không thể tin rằng, một người phụ nữ có vẻ ngoài yếu đuối như Ngô Mẫn lại có thể dính vào một âm mưu giết người tàn ác như vậy. Nhiều người cảm thấy thương tiếc cho số phận của Lý Binh, một người đàn ông trẻ đã bị sát hại dã man.
Tuy nhiên, không ít người cũng bày tỏ sự hiểu và đồng cảm với hoàn cảnh đau khổ của Ngô Mẫn. Họ cho rằng, việc bị bạo hành và áp bức trong thời gian dài có thể khiến một người mất đi sự tỉnh táo, và dẫn đến những hành động tuyệt vọng. Các tổ chức bảo vệ quyền phụ nữ và phòng chống bạo lực gia đình đã lên tiếng, kêu gọi sự quan tâm, và giúp đỡ cho những phụ nữ đang sống trong hoàn cảnh tương tự Ngô Mẫn.
Phiên tòa đầu tiên diễn ra vào một buổi sáng u ám, với sự tham gia đông đủ của các bên liên quan. Bên ngoài tòa án, đám đông người dân tụ tập, nhiều người mang theo biểu ngữ kêu gọi công lý cho Lý Binh. Bên trong tòa, không khí căng thẳng bao trùm.
Ngô Mẫn, Ngô Hồng Diễm và Cố Hoài Hổ, cả ba đã lần lượt bước vào phòng xử án với sự hộ tống của cảnh sát. Họ đều có vẻ mệt mỏi và hối hận, ánh mắt lơ đãng nhìn xuống sàn nhà. Trước mặt họ, các luật sư bào chữa và công tố viên đã sẵn sàng cho cuộc đối đầu pháp lý căng thẳng.
Phiên tòa bắt đầu với phần tuyên bố của công tố viên. Ông trình bày chi tiết về vụ án, từ việc Ngô Mẫn bị đánh đập, bóc lột bởi Lý Binh, cho đến việc cô và các đồng phạm lên kế hoạch giết hại anh ta. Ông nhấn mạnh rằng, mặc dù Ngô Mẫn và hai người đồng phạm có thể có động cơ do bị bạo hành, nhưng hành động giết người không thể được tha thứ.
Tiếp theo, luật sư bào chữa của Ngô Mẫn lên tiếng. Ông thừa nhận rằng, Ngô Mẫn và các đồng phạm đã phạm tội, nhưng yêu cầu tòa án xem xét hoàn cảnh đặc biệt của họ. Luật sư này nhấn mạnh rằng, Ngô Mẫn đã sống trong nỗi sợ hãi và đau khổ suốt nhiều năm, và hành động của cô là kết quả của sự bế tắc và tuyệt vọng.
Ngô Mẫn, Ngô Hồng Diễm và Cố Hoài Hổ đều đứng lên lần lượt nhận tội. Giọng nói của họ đều nghẹn ngào, ánh mắt đầy hối hận. Họ thừa nhận mọi tội lỗi và bày tỏ sự ăn năn sâu sắc về hành động của mình. Mỗi người đều kể lại chi tiết về những gì đã xảy ra và lý do tại sao họ đã hành động như vậy.
Trong suốt phiên tòa, công tố viên liên tục đưa ra các bằng chứng thuyết phục để chứng minh tội ác của các bị cáo. Đầu tiên là cuốn sổ chi tiêu của Ngô Mẫn, trong đó có ghi chép tỉ mỉ về các khoản vay nợ của Lý Binh. Cuốn sổ này không chỉ cho thấy Lý Binh đã từng trả nợ, trái ngược với lời khai ban đầu của Ngô Mẫn, mà còn làm rõ động cơ tài chính trong vụ án.
Tiếp theo, các bằng chứng vật lý được trình bày, bao gồm các vết máu trên ghế phụ xe và những dấu vết khác tại hiện trường. Đội pháp y đã thực hiện một công việc xuất sắc, tái hiện lại từng chi tiết nhỏ nhất, giúp tòa án hiểu rõ hơn về diễn biến của vụ án. Những vết máu trên xe khớp với lời khai của Cố Hoài Hổ và Ngô Hồng Diễm, xác nhận rằng Lý Binh đã bị giết trong xe trước khi xác anh bị ném xuống hồ.
Lời khai của các nhân chứng cũng được xem xét. Hàng xóm và người quen của Ngô Mẫn và Lý Binh đã kể lại những gì họ biết về mối quan hệ căng thẳng giữa hai vợ chồng, cũng như những lần họ nghe thấy tiếng cãi vã và bạo lực. Những lời kể này càng làm rõ thêm tình trạng bạo lực gia đình mà Ngô Mẫn phải chịu đựng.
Luật sư bào chữa của Ngô Mẫn và Ngô Hồng Diễm cố gắng đưa ra những lập luận về tình trạng tâm lý của các bị cáo, mong muốn tòa án xem xét giảm nhẹ hình phạt. Họ trình bày rằng, cả ba người đã sống trong nỗi sợ hãi và bị áp lực tâm lý nghiêm trọng, dẫn đến hành động bộc phát và không kiểm soát.
Sau nhiều ngày xét xử căng thẳng, tòa án cuối cùng đã đi đến phán quyết. Thẩm phán, với vẻ mặt nghiêm nghị và cương quyết, tuyên bố rằng, hành động giết người không thể được biện minh bởi bất kỳ lý do gì, dù đó là sự bạo hành và áp bức. Tuy nhiên, tòa án cũng xem xét hoàn cảnh đặc biệt của Ngô Mẫn và hai người đồng phạm.
Ngô Mẫn bị kết án tử hình với tội danh giết người và tạo hiện trường giả. Thẩm phán nhấn mạnh rằng, mặc dù cô đã phải chịu đựng nhiều đau khổ, nhưng việc cô lựa chọn giết chồng thay vì tìm kiếm sự giúp đỡ từ pháp luật, đó là một quyết định sai lầm nghiêm trọng.
Ngô Hồng Diễm bị kết án tù chung thân với tội danh đồng phạm giết người và phi tang xác. Cô được xem xét giảm nhẹ hình phạt do sự đồng cảm với hoàn cảnh của chị mình, và sự ăn năn sâu sắc.
Cố Hoài Hổ, người đã giúp Ngô Mẫn và Ngô Hồng Diễm thực hiện kế hoạch, bị kết án tử hình với tội danh đồng phạm giết người và tạo hiện trường giả. Tòa án nhận thấy rằng, Hổ đã lợi dụng tình cảm của Ngô Mẫn để tham gia vào tội ác này.
Tags
Kỳ án