Kỳ án về Lý Bình - Cuộc hẹn bí mật trên sân thương với người tình của người phụ nữ có chồng.
Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.
Ngày 2 tháng 7 năm 2016, trời vừa rạng sáng, thành phố Thiên An, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc, hiện vẫn chìm trong giấc ngủ yên bình. Bầu trời trong xanh không một gợn mây, ánh nắng sớm chiếu xuống những tòa chung cư cao tầng của khu dân cư phức hợp, như thắp lên một ngày mới tràn đầy sức sống. Thế nhưng, một sự kiện kinh hoàng sắp sửa làm rúng động cả khu dân cư này, biến buổi sáng tưởng chừng bình thường ấy, thành một cơn ác mộng không thể nào quên.
Vào khoảng 7 giờ 45 phút sáng, khi những người dân đầu tiên bắt đầu rời khỏi nhà để đi làm, hoặc đưa con đến trường, thì một tiếng thét đã xé toạc bầu không khí yên tĩnh. Âm thanh ấy phát ra từ phía sân chung cư, nơi một nhóm người dân vừa phát hiện điều gì đó ghê rợn. Một thi thể đang nằm bất động trên nền đất, máu chảy loang lổ xung quanh, cơ thể không thể nhận dạng được, vì bị biến dạng nặng nề sau cú rơi từ độ cao khủng khiếp.
Người dân vội vàng báo tin cho lực lượng cảnh sát. Chưa đầy mười phút sau, tiếng còi xe cảnh sát đã rít vang trên đường phố, báo hiệu cho sự hiện diện của những người thực thi pháp luật. Khu vực xung quanh thi thể nhanh chóng được phong tỏa, tránh xa tầm nhìn của những người hiếu kỳ. Các nhân viên pháp y cẩn thận kiểm tra thi thể, trong khi cảnh sát bắt đầu cuộc điều tra của mình.
Trên sân thượng của tòa chung cư, nơi được cho là điểm xuất phát của nạn nhân, cảnh sát đã phát hiện ra nhiều dấu vết quan trọng. Một chiếc giày nằm đơn độc, giống hệt chiếc giày còn lại ở hiện trường bên dưới, chứng minh rằng thi thể kia đã rơi từ đây xuống. Cùng với đó, họ đã tìm thấy một tấm thẻ khám bệnh nằm khuất dưới gờ tường. Tấm thẻ nhỏ bé ấy trở thành manh mối duy nhất về danh tính của nạn nhân trong lúc này.
Thế nhưng, khi cảnh sát cố gắng truy tìm thông tin từ tấm thẻ, mọi thứ dường như rơi vào ngõ cụt. Tên chủ thẻ không xuất hiện trong hệ thống quản lý dân số, và số điện thoại trên thẻ cũng không có thông tin chủ thuê bao. Điều này càng khiến cho vụ án trở nên kỳ lạ. Một người không tồn tại trong hệ thống lại có thể xuất hiện tại đây, vào một buổi sáng bình yên, và kết thúc cuộc đời mình một cách đầy bi thương như vậy sao?.
Giả thuyết ban đầu của cảnh sát là nạn nhân có thể mắc bệnh nan y, rơi vào trạng thái tuyệt vọng, nên đã chọn cách tự kết liễu cuộc đời mình bằng cách nhảy từ sân thượng. Suy luận này được củng cố bởi tấm thẻ khám bệnh tìm thấy tại hiện trường. Nhưng, những điều bí ẩn và mâu thuẫn trong vụ án này chỉ mới bắt đầu hiện ra, như một màn sương dày đặc che phủ sự thật phía sau.
Sau khi khám nghiệm sơ bộ tại hiện trường và đưa thi thể về phòng pháp y để xác định danh tính, cảnh sát đã tập trung vào manh mối quan trọng duy nhất họ có, đó là tấm thẻ khám bệnh tìm thấy trên sân thượng. Mặc dù giả thuyết ban đầu là nạn nhân có thể mắc bệnh nan y và tự tử do suy sụp tinh thần, nhưng để chắc chắn hơn, họ đã quyết định đến bệnh viện để tìm hiểu thêm.
Bệnh viện Thiên An là một trong những cơ sở y tế lớn nhất trong thành phố, nơi tiếp nhận hàng trăm bệnh nhân mỗi ngày. Khi nhóm điều tra bước vào khu vực tiếp nhận, thì không khí bên trong bệnh viện vẫn mang một cảm giác bận rộn nhưng trầm lặng, khác hẳn với sự hỗn loạn và căng thẳng đang bao trùm vụ án. Cảnh sát trưởng Lâm, người phụ trách vụ án, đưa tấm thẻ khám bệnh ra trước mặt nhân viên tiếp nhận, và yêu cầu kiểm tra hồ sơ.
Sau một lúc kiểm tra, nhân viên y tế xác nhận rằng, ba ngày trước, người phụ nữ có tên trên thẻ đã đến khám bệnh tại đây. Thế nhưng, điều khiến cảnh sát ngạc nhiên là kết quả kiểm tra sức khỏe của nạn nhân cho thấy hoàn toàn bình thường. Không có bất kỳ dấu hiệu nào của bệnh nan y, hay bất kỳ vấn đề sức khỏe nghiêm trọng nào. Điều này hoàn toàn trái ngược với giả thuyết ban đầu của họ, về lý do khiến cho nạn nhân có thể tự tử.
Cảm giác khó hiểu bao trùm toàn đội điều tra. Nếu không mắc bệnh, vậy lý do gì đã đẩy nạn nhân đến quyết định tự sát, nếu đó thực sự là tự sát?. Câu hỏi này khiến cho cảnh sát Lâm quyết định trích xuất toàn bộ dữ liệu camera giám sát trong bệnh viện, vào ngày nạn nhân đến khám.
Qua từng đoạn video, cảnh sát Lâm và đội của mình đã tập trung xem xét kỹ từng chi tiết. Họ nhìn thấy nạn nhân, một người phụ nữ tầm 30 tuổi, ăn mặc giản dị nhưng gọn gàng, bước vào phòng khám với một biểu cảm bình thản. Không có dấu hiệu của sự lo lắng hay căng thẳng. Sau khi khám xong, cô đã rời khỏi bệnh viện với dáng vẻ tương tự, và không có gì khác lạ. Người phụ nữ ấy bước đi chậm rãi, bình tĩnh, hoàn toàn không giống một người đang đối mặt với nỗi sợ hãi, hay tuyệt vọng tột cùng, những trạng thái tâm lý thường gặp ở những người có ý định tự sát.
Những thước phim từ camera giám sát khiến cho đội điều tra rơi vào một tình huống khó xử. Tại sao một người với sức khỏe bình thường, không có biểu hiện của sự tuyệt vọng, lại có thể nhảy lầu chỉ vài ngày sau đó?. Liệu có điều gì đó mà họ chưa khám phá ra? Tấm thẻ khám bệnh, thay vì cung cấp câu trả lời, lại tạo ra nhiều câu hỏi hơn. Vụ án vốn tưởng chừng đơn giản nay trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Cảnh sát Lâm ngồi trầm ngâm trước màn hình máy tính, những hình ảnh từ camera giám sát vẫn đang tua đi tua lại trong tâm trí ông. Ông biết rằng, vụ án này không thể kết thúc một cách dễ dàng. Còn quá nhiều điều bí ẩn chưa được giải đáp. Bên trong bệnh viện này, nơi mà lẽ ra phải mang lại sự bình yên và an toàn cho người bệnh, có thể đang che giấu một bí mật khủng khiếp nào đó.
Với những thông tin mơ hồ và những câu hỏi chưa có lời giải, đội điều tra đã quay trở lại tòa chung cư nơi xảy ra vụ việc. Họ quyết định mở rộng phạm vi tìm kiếm manh mối trên sân thượng, và các khu vực xung quanh. Cảm giác bất an không ngừng lan tỏa trong tâm trí cảnh sát Lâm, ông biết rằng, họ phải tìm ra điều gì đó mới có thể giải đáp những bí ẩn đang vây quanh vụ án này.
Cảnh sát Lâm dẫn đầu đội điều tra lên cầu thang dẫn đến sân thượng, nơi nạn nhân có thể đã rơi xuống. Những bậc thang u tối, ánh đèn mờ ảo tạo nên không khí rùng rợn, chỉ có tiếng bước chân của đội điều tra vang vọng khắp hành lang. Cảm giác lạnh lẽo bao trùm, như thể nơi đây đang giấu giếm một sự thật kinh hoàng.
Khi đội điều tra tiến gần đến sân thượng, một trong những nhân viên phát hiện điều gì đó bất thường. Một vỏ bao thuốc nằm lăn lóc trên bậc thang, nhưng điều đáng chú ý là nó đã bị sử dụng như một gạt tàn. Bên trong, có bốn đầu lọc thuốc lá còn mới, như thể ai đó vừa hút hết điếu thuốc cuối cùng, và nhanh chóng rời đi. Cảnh sát Lâm nhìn chăm chú vào vỏ bao thuốc, linh cảm rằng, nó không chỉ đơn giản là rác rưởi vô tình bị bỏ lại. Ông ra lệnh thu thập nó để kiểm tra dấu vân tay và ADN, hy vọng tìm ra manh mối về người đã để lại.
Khi lên đến sân thượng, không khí càng trở nên căng thẳng. Đội điều tra đã bắt đầu rà soát từng góc khuất, từng mét vuông trên sân thượng, để tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể. Những ánh mắt sắc bén soi mói từng chi tiết, từng vết bụi bám trên mặt đất. Không lâu sau, một cảnh sát phát hiện ra một sợi tóc dài dính máu, đang nằm vương vãi gần mép sân thượng. Sợi tóc này không chỉ đơn thuần bị rụng, mà có vẻ như nó đã bị giật ra một cách thô bạo, máu còn dính trên chân tóc.
Phát hiện này đã ngay lập tức khiến tất cả dừng lại. Cảnh sát Lâm cẩn thận nhặt sợi tóc lên, ánh mắt ông trầm ngâm đầy suy tư. Điều này không phù hợp với giả thuyết về một vụ tự tử. Nếu đây thực sự là một vụ tự tử, tại sao lại có sợi tóc bị giật ra, và tại sao lại có máu?. Liệu có một cuộc giằng co nào đó đã xảy ra trước khi nạn nhân rơi xuống?.
Khi tiếp tục kiểm tra khu vực quanh sân thượng, họ phát hiện thêm dấu giày của một người khác, lớn hơn, và rõ ràng là của đàn ông, in hằn trên mặt đất. Dấu giày này nằm cách dấu giày của nạn nhân không xa, tạo nên sự tương phản rõ rệt. Dấu vết này càng làm tăng thêm nghi ngờ rằng, nạn nhân không phải đã tự tử, mà là bị đẩy xuống.
Những dấu hiệu này khiến cho cảnh sát Lâm phải thay đổi hoàn toàn cách nhìn về vụ án. Những vết tích trên sân thượng không chỉ đơn thuần là ngẫu nhiên, mà chúng có thể là bằng chứng của một cuộc vật lộn tuyệt vọng, nơi mà nạn nhân cố gắng chống cự trước khi bị đẩy từ độ cao chóng mặt này. Liệu có phải kẻ sát nhân đã lên kế hoạch từ trước, dụ dỗ, hoặc ép buộc nạn nhân lên sân thượng, và sau đó ra tay một cách tàn nhẫn?
Cảnh sát Lâm cảm nhận được sự căng thẳng, và nặng nề từ những manh mối này. Ông biết rằng , vụ án này không chỉ là một vụ tự tử đơn giản. Cái chết của người phụ nữ trên sân thượng có thể liên quan đến một âm mưu tàn độc, và người đứng sau đó có thể vẫn đang lẩn trốn trong bóng tối, chờ đợi để che giấu thêm những bí mật khác.
Sau khi phát hiện ra những dấu vết khả nghi trên sân thượng, cảnh sát Lâm và đội của ông đã quyết định tập trung vào việc xác định danh tính nạn nhân. Việc xác định nạn nhân không chỉ giúp làm sáng tỏ lý lịch của người bị hại, mà còn mở ra những manh mối quan trọng để lần ra nghi phạm.
Đội điều tra đã bắt đầu rà soát toàn bộ camera an ninh xung quanh khu vực chung cư. Đây là một nhiệm vụ đầy thử thách, khi phải phân tích từng đoạn video một cách tỉ mỉ. Hàng trăm giờ quay lại từ các camera được xem xét, nhưng những thông tin thu được vẫn chưa giúp xác định được nạn nhân.
Sau khi nhận thấy việc phân tích camera an ninh không mang lại kết quả ngay lập tức, cảnh sát Lâm đã quyết định triển khai phương án tiếp cận trực tiếp hơn, đội điều tra đã chia thành từng nhóm nhỏ, gõ cửa từng căn hộ trong chung cư, để tìm kiếm bất kỳ ai có thể nhận diện nạn nhân. Họ mang theo hình ảnh cắt từ camera giám sát tại bệnh viện , nơi nạn nhân đã đến khám bệnh vài ngày trước, với hy vọng rằng, có ai đó trong khu chung cư sẽ nhận ra cô.
Hành trình bắt đầu từ tầng thấp nhất, và từng căn hộ một. Cư dân trong chung cư đều tỏ ra bất ngờ, và lo lắng khi nghe tin về vụ việc. Cảnh sát Lâm và đồng đội phải cẩn trọng trong cách tiếp cận, vừa để thu thập thông tin một cách hiệu quả, vừa không gây hoang mang trong cộng đồng.
Cuối cùng, khi đội điều tra đến tầng chín, họ nhận được một phản hồi bất ngờ. Một người đàn ông trung niên, dáng người mảnh khảnh, với vẻ mặt lo lắng mở cửa. Khi nhìn thấy hình ảnh từ camera, ánh mắt của ông ta ngay lập tức thay đổi. Sau một hồi ngập ngừng, ông ta thừa nhận rằng, người trong hình là bạn của vợ mình, tên là Lý Bình. Ông cho biết Lý Bình là một người phụ nữ 33 tuổi, sống ở tầng 25 của chung cư.
Thông tin này nhanh chóng được báo lại cho cảnh sát Lâm. Ngay lập tức, đội điều tra lên tầng 25 để tiếp cận căn hộ của Lý Bình. Khi họ đến, cửa nhà vẫn đóng kín, không có dấu hiệu của sự hiện diện của bất kỳ ai. Sau khi gõ cửa và chờ đợi, cuối cùng một người đàn ông mở cửa. Đó là chồng của Lý Bình, anh ta tỏ ra ngạc nhiên khi thấy cảnh sát.
Người chồng khai rằng anh làm việc ca đêm và vừa về nhà lúc sáng sớm. Khi được hỏi về vợ mình, anh ta bối rối và cho biết rằng, Lý Bình đã rời nhà lúc khoảng 7 giờ 20 phút sáng để đi ra ngoài. Anh ta nhớ lại, trước khi đi, thì Lý Bình còn nhờ anh đóng giúp chiếc cúc sau lưng váy, điều này càng làm tăng thêm sự kỳ lạ cho vụ việc. Anh ta hoàn toàn không biết rằng, vợ mình đã gặp nạn, và càng bàng hoàng hơn khi biết thi thể được phát hiện tại sân chung cư chính là của cô.
Cảnh sát Lâm và đội điều tra không dễ dàng bị đánh lừa bởi những biểu hiện bên ngoài. Mặc dù chồng của Lý Bình tỏ ra kinh ngạc, và đau khổ khi nghe tin vợ mình qua đời, cảnh sát vẫn không thể loại trừ anh ta ra khỏi diện tình nghi. Kinh nghiệm dày dặn trong nghề khiến cho Lâm hiểu rằng, không thể đánh giá một vụ án chỉ dựa trên những phản ứng tức thời. Có thể phía sau vẻ ngoài đau buồn ấy, lại là một âm mưu đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng.
Để tìm hiểu rõ hơn về mối quan hệ giữa Lý Bình và chồng, cảnh sát tiến hành một loạt cuộc phỏng vấn với hàng xóm, và bạn bè của họ. Từ những người hàng xóm sống gần, đội điều tra biết rằng, cặp đôi này từng có những xung đột lớn trong quá khứ. Cách đây khoảng nửa năm, Lý Bình từng biến mất một tuần mà không hề liên lạc với chồng hay gia đình. Khi trở về, thì cô chỉ nói rằng, mình đến Bắc Kinh gặp một người bạn. Chồng của Lý Bình, dù đã cố gắng hỏi han, nhưng không thể biết thêm chi tiết về người bạn bí ẩn này. Vụ biến mất đột ngột ấy đã gây ra sự rạn nứt lớn trong mối quan hệ vợ chồng, và từ đó trở đi, tình cảm giữa họ dường như không còn như trước.
Những thông tin này lập tức làm dấy lên sự nghi ngờ trong lòng cảnh sát Lâm. Liệu có phải người chồng đã phát hiện ra mối quan hệ ngoài luồng của vợ mình, và âm thầm lên kế hoạch trả thù?. Hay có thể trong cơn ghen tuông mất kiểm soát, anh ta đã ra tay giết chết Lý Bình?. Để kiểm tra giả thuyết này, cảnh sát tập trung vào việc phân tích các hành vi của chồng Lý Bình, trong ngày xảy ra vụ án.
Họ đặt câu hỏi về lộ trình, và thời gian làm việc của người chồng. Anh ta khai rằng, bản thân đã làm ca đêm và về nhà vào khoảng 6 giờ sáng ngày 2 tháng 7, sau đó ngủ đến khi cảnh sát đến gõ cửa. Cảnh sát đã kiểm tra và xác nhận qua camera an ninh tại công ty anh ta làm việc. Tuy nhiên, có một khoảng thời gian trống mà anh ta không có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng, đó là khoảng từ 7 giờ 20 phút, khi Lý Bình rời nhà, đến khoảng 7 giờ 45 phút, thời điểm thi thể được phát hiện. Điều này làm dấy lên nghi ngờ rằng, người chồng có thể đã hành động trong khoảng thời gian đó.
Để xác định rõ hơn, cảnh sát đã quyết định xem xét kỹ hơn những dấu vết giằng co tại hiện trường. Trên sân thượng, những sợi tóc dài dính máu và dấu giày đàn ông vẫn là những bằng chứng quan trọng. Tuy nhiên, điều khiến cảnh sát Lâm băn khoăn là nếu có một cuộc giằng co dữ dội, kẻ thủ ác có thể bị thương. Nhưng qua kiểm tra, họ không tìm thấy bất kỳ vết trầy xước, hay vết thương nào trên người chồng Lý Bình, điều này phần nào làm suy yếu giả thuyết anh ta là nghi phạm.
Khi vụ án dần đi vào bế tắc, với nhiều hướng điều tra vẫn chưa mang lại kết quả cụ thể, cảnh sát Lâm đã quyết định tập trung vào việc rà soát lại tất cả các đoạn video từ camera an ninh trong và xung quanh khu vực chung cư. Ông hy vọng rằng, một manh mối nào đó, dù là nhỏ nhất, có thể giúp đưa họ tiến thêm một bước trong việc giải mã vụ án bí ẩn này.
Sau nhiều giờ xem xét kỹ lưỡng các đoạn video, đội điều tra phát hiện một điều bất thường. Vào lúc 7 giờ 53 phút sáng ngày 2 tháng 7, chỉ khoảng 10 phút sau khi thi thể của Lý Bình được phát hiện, một người đàn ông xuất hiện tại sảnh tòa nhà. Hình ảnh từ camera ghi lại một người đàn ông to béo, đeo khẩu trang, mặc áo khoác đen dày cộm và quần bò xanh, đi qua cửa ra vào với dáng vẻ vội vã. Điều khiến cảnh sát chú ý là thời tiết ngày hôm đó rất nóng bức, nên việc người đàn ông này ăn mặc kín đáo như vậy thật sự bất thường, dường như hắn ta đang cố gắng che giấu danh tính, hoặc che đậy điều gì đó.
Ngay lập tức, cảnh sát Lâm đã yêu cầu rà soát lại tất cả các camera an ninh trong tòa nhà từ thời điểm sớm hơn. Qua phân tích dữ liệu, họ phát hiện ra rằng, vào lúc 5h58 sáng cùng ngày, người đàn ông này đã xuất hiện trong khu vực, nhưng với trang phục hoàn toàn khác, đó là áo phông màu xanh dương và quần lửng màu xám. Điều đáng chú ý là hắn ta đã xách theo một chiếc túi, trông có vẻ nặng nề, và bước vào cửa đơn nguyên 2 của tòa chung cư.
Cảnh sát Lâm đã nhanh chóng nhận ra điều bất thường ở đây. Người đàn ông này không xuất hiện trong bất kỳ camera thang máy nào, điều này chỉ ra rằng, hắn ta đã sử dụng cầu thang bộ. Thời gian di chuyển từ sân thượng đơn nguyên 1 sang đơn nguyên 2 và sau đó đi bộ xuống sảnh, cũng hoàn toàn khớp với khoảng thời gian từ 7 giờ 20 phút, đến 7 giờ 53 phút, thời điểm nạn nhân Lý Bình rời khỏi nhà, và khi thi thể của cô được phát hiện. Điều này đặt ra một câu hỏi lớn: Liệu có phải người đàn ông này chính là kẻ tình nghi đã xuất hiện trên sân thượng, và đẩy Lý Bình xuống?.
Đội điều tra đã tiếp tục tìm kiếm thêm thông tin về người đàn ông bí ẩn này. Họ so sánh hình ảnh của hắn ta với các dữ liệu từ camera an ninh, tại các khu vực khác trong thành phố, và yêu cầu mọi nhân viên an ninh và bảo vệ trong chung cư hợp tác, để tìm hiểu xem người này có phải là cư dân của tòa nhà hay chỉ là một kẻ lạ mặt. Tuy nhiên, không có ai nhận ra người đàn ông này, điều này càng làm tăng thêm nghi ngờ về động cơ của hắn.
Cảnh sát Lâm bắt đầu xây dựng một giả thuyết mới, đó là có thể người đàn ông này không phải là cư dân của chung cư, mà là một người từ nơi khác đến. Hắn ta có thể đã lên kế hoạch từ trước, mang theo trang phục để ngụy trang, và cố tình chọn giờ sáng sớm, khi hầu hết cư dân vẫn còn đang ngủ, hoặc chưa rời khỏi nhà. Hành động thay đổi trang phục cũng cho thấy hắn ta có ý định che giấu thân phận, và gây khó khăn cho quá trình điều tra.
Với những manh mối mới về người đàn ông bí ẩn, cảnh sát Lâm tiếp tục đào sâu vào cuộc sống của Lý Bình, để tìm kiếm bất kỳ thông tin nào có thể liên quan đến người đàn ông này. Qua việc kiểm tra lịch sử cuộc gọi , và tin nhắn từ chiếc điện thoại của Lý Bình, cảnh sát phát hiện ra một điều bất ngờ, đó là Lý Bình có một chiếc điện thoại thứ hai mà không ai biết đến, kể cả người chồng của cô.
Chiếc điện thoại này được giấu kín trong ngăn tủ bàn làm việc của Lý Bình tại công ty. Khi cảnh sát tìm thấy và kiểm tra, họ nhận ra rằng, chiếc điện thoại này chủ yếu được dùng để liên lạc với một người đàn ông, tên là Ngụy Hải Quân. Hắn ta không chỉ là một trong những người thường xuyên gọi điện và nhắn tin cho Lý Bình, mà còn có những nội dung trò chuyện đầy tình cảm, cho thấy mối quan hệ giữa hai người không chỉ dừng lại ở mức bạn bè.
Ngụy Hải Quân, là một kỹ sư phần mềm tại Bắc Kinh, đã nghỉ việc đột ngột vào đầu tháng 7, chỉ vài ngày trước khi vụ án xảy ra. Sự biến mất của hắn ta trùng khớp với thời điểm Lý Bình bị sát hại, khiến cho cảnh sát không thể bỏ qua mối liên hệ này. Qua những cuộc trò chuyện trên chiếc điện thoại bí mật, cảnh sát Lâm đã bắt đầu dựng lên hình ảnh về một mối quan hệ ngoài luồng phức tạp, nơi mà cả Lý Bình và Ngụy Hải Quân đều che giấu với gia đình.
Vào ngày 1 tháng 7, đúng như những gì camera an ninh đã ghi lại, Ngụy Hải Quân đã bắt xe khách từ Bắc Kinh đến Thiên An. Hắn ta đã thuê một phòng tại một khách sạn nhỏ gần khu chung cư của Lý Bình. Những lời nhắn cuối cùng trong điện thoại cho thấy rằng, cả hai đã hẹn gặp nhau vào sáng ngày 2 tháng 7, chỉ vài giờ trước khi thi thể của Lý Bình được phát hiện.
Cảnh sát Lâm nhanh chóng xác định vị trí của Ngụy Hải Quân. Tuy nhiên, khi họ đến nơi thì phát hiện hắn ta đã uống thuốc độc tự tử, và đang trong tình trạng nguy kịch tại bệnh viện. Mặc dù các bác sĩ đã nỗ lực cứu chữa, nhưng Ngụy Hải Quân vẫn nằm mê man, trong khi cảnh sát túc trực bên ngoài phòng bệnh, chờ đợi cơ hội để lấy lời khai.
Hai ngày sau, khi Ngụy Hải Quân dần hồi tỉnh, cảnh sát Lâm quyết định thẩm vấn hắn ta ngay lập tức. Trong phòng bệnh lạnh lẽo, với cơ thể còn yếu ớt và đôi mắt tràn đầy sự hối hận, Ngụy Hải Quân đã bắt đầu kể lại mọi chuyện. Hắn ta thừa nhận đã quen Lý Bình hơn một năm trước qua một ứng dụng chat. Ban đầu chỉ là những cuộc trò chuyện vui vẻ, nhưng dần dần, mối quan hệ giữa họ trở nên sâu sắc hơn và trở thành tình nhân, bất chấp việc cả hai đều đã có gia đình riêng.
Quân kể lại rằng, vào nửa tháng trước, khi hắn soi gương và phát hiện lưỡi mình có biểu hiện lạ, tâm trí hắn ta bị ám ảnh bởi ý nghĩ rằng, mình đã mắc phải căn bệnh thế kỷ, chính là HIV. Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng chiếm lấy hắn, và hắn ta tin rằng, chính Lý Bình là người đã lây bệnh cho mình. Trong cơn hoảng loạn và thù hận, Quân quyết định lên kế hoạch trả thù.
Sáng sớm ngày 2 tháng 7, vào lúc khoảng 5 giờ 30 phút, Quân dậy sớm và thay đồ. Hắn ta mặc áo phông màu xanh dương, quần lửng màu xám, đi đôi giày thể thao mà hắn nghĩ rằng , sẽ thuận tiện cho việc di chuyển nhanh chóng. Hắn còn mang theo một chiếc túi màu đen, bên trong chứa bộ quần áo và đôi giày khác để thay sau khi thực hiện kế hoạch.
Quân rời khỏi khách sạn vào lúc 5 giờ 58 phút, và đi bộ đến chung cư của Lý Bình. Hắn ta không đi thang máy mà chọn cầu thang bộ để tránh sự chú ý của camera an ninh, đồng thời để có thể kiểm soát thời gian, và tránh bất kỳ cuộc gặp gỡ bất ngờ nào với cư dân trong chung cư.
Vào khoảng 7 giờ 20 phút, Quân đứng đợi ở hành lang tầng 25, ngay trước cửa căn hộ của Lý Bình. Hắn ta biết cô sẽ ra ngoài vào giờ này, theo thói quen của cô khi đi làm. Khi Lý Bình mở cửa, cô bất ngờ khi thấy Quân đứng đó. Dù có chút lo lắng, nhưng cô cố tỏ ra bình tĩnh, mỉm cười hỏi thăm như mọi khi. Quân không nói nhiều, chỉ gật đầu và mời cô lên sân thượng để nói chuyện riêng. Cô đồng ý, không chút ngờ vực, vì không nghĩ rằng điều gì tồi tệ sẽ xảy ra.
Khi cả hai bước lên sân thượng, không khí giữa họ bắt đầu trở nên căng thẳng. Quân không còn giữ được vẻ bình thản nữa. Hắn ta bắt đầu chất vấn Lý Bình về việc liệu cô có biết mình đã lây bệnh HIV cho hắn hay không. Lý Bình, dù bất ngờ và hoang mang, cố gắng giải thích rằng, cô không mắc bệnh và rằng tất cả chỉ là hiểu lầm. Nhưng Quân, trong cơn hoảng loạn và tức giận, không còn nghe thấy gì ngoài những tiếng vọng trong đầu mình, về sự phản bội và căn bệnh chết người.
Trong cơn giận dữ, Quân lao vào Lý Bình, túm lấy tay cô, yêu cầu cô thú nhận. Cô hét lên, cố gắng thoát ra, nhưng sức mạnh của Quân áp đảo cô. Trong quá trình giằng co, Lý Bình đã cố gắng chống cự, cào vào tay và mặt của Quân. Những sợi tóc của cô bị giật ra, chân tóc dính máu khi cô cố thoát khỏi sự kìm kẹp của hắn.
Nhưng Quân đã quá mất kiểm soát. Trong một khoảnh khắc đen tối, hắn ta đẩy mạnh Lý Bình về phía mép sân thượng. Cô mất thăng bằng, hoảng sợ kêu lên một tiếng ngắn trước khi cơ thể rơi xuống khoảng không phía dưới. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, trong chớp mắt, Lý Bình đã rơi xuống từ tầng thượng, kết thúc cuộc đời của mình trong sự tuyệt vọng.
Quân đứng đó, nhìn theo thân hình của Lý Bình rơi xuống và đập mạnh xuống mặt đất. Khoảnh khắc ấy, hắn ta cảm thấy mọi thứ như ngừng lại. Tiếng thét vang vọng trong đầu hắn, nhưng giờ đây là sự im lặng chết chóc bao trùm. Ngụy Hải Quân không di chuyển, chỉ đứng đó, cảm giác tê liệt lan ra toàn thân khi hắn nhận ra mình vừa làm gì.
Sau một lúc đứng bất động, Quân bắt đầu lấy lại sự tỉnh táo. Hắn ta biết mình phải rời khỏi hiện trường ngay lập tức. Quân quay lại cầu thang, chạy xuống vài tầng trước khi thay đổi trang phục như đã chuẩn bị từ trước. Hắn ta mặc áo khoác đen và quần bò xanh, giấu đôi giày cũ vào trong túi rồi tiếp tục đi xuống cầu thang bộ, để tránh bị camera phát hiện.
Vào lúc 7 giờ 53 phút, Quân xuất hiện tại sảnh của tòa nhà. Hắn ta cố giữ vẻ bình tĩnh, bước ra khỏi chung cư mà không để lại dấu vết gì thêm. Dù trời nóng bức, hắn ta vẫn đeo khẩu trang và mặc áo khoác dày để che giấu khuôn mặt, và dấu vết từ cuộc giằng co với Lý Bình. Sau khi rời khỏi chung cư, Quân nhanh chóng quay trở về khách sạn, thu dọn đồ đạc và bắt xe về Bắc Kinh ngay trong buổi sáng.
Trên đường về Bắc Kinh, Quân dần dần nhận ra toàn bộ hành động của mình. Sự giận dữ trong lòng hắn bắt đầu nguôi ngoai, thay vào đó là nỗi sợ hãi và hối hận tràn ngập. Hắn biết rằng, mình đã giết chết Lý Bình, một người phụ nữ mà hắn từng yêu thương, chỉ vì những hoang tưởng vô căn cứ. Sự dằn vặt và ám ảnh khiến cho Quân không thể chịu đựng được. Khi về đến nhà, thì hắn quyết định kết thúc cuộc đời mình bằng cách uống thuốc độc tự tử.
Tuy nhiên, số phận không để Quân dễ dàng thoát khỏi tội lỗi của mình. Gia đình phát hiện và đưa hắn đi cấp cứu kịp thời, giữ lại mạng sống của hắn để rồi sau đó hắn phải đối mặt với công lý.
Ngụy Hải Quân thú nhận mọi tội lỗi trong nước mắt. Hắn hiểu rằng, mọi thứ chỉ là một hiểu lầm tai hại. Cảnh sát sau đó xác nhận, qua các kết quả xét nghiệm, rằng Lý Bình không hề mắc bệnh HIV. Sức khỏe của cô hoàn toàn bình thường, và điều này càng làm cho cái chết của cô trở nên bi thảm hơn bao giờ hết.
Phiên tòa xét xử Ngụy Hải Quân diễn ra vào một buổi sáng mùa thu mát mẻ tại Tòa án Nhân dân thành phố Thiên An. Phòng xử án chật kín người tham dự, bao gồm gia đình của Lý Bình, gia đình của Ngụy Hải Quân, các nhà báo và những người dân quan tâm đến vụ án. Quân xuất hiện trong bộ đồng phục của phạm nhân, dáng người gầy gò, mệt mỏi sau những ngày dài bị giam giữ. Đôi mắt hắn không còn sự hận thù và giận dữ, thay vào đó là nỗi hối hận sâu sắc.
Khi được hỏi lời cuối cùng trước khi tòa tuyên án, thì Ngụy Hải Quân đứng dậy, cúi đầu thật thấp trước gia đình Lý Bình và toàn thể mọi người trong phòng xử án. Hắn ta khóc, giọng nói run rẩy, bày tỏ sự hối hận sâu sắc về những gì mình đã làm. Hắn ta thừa nhận mọi tội lỗi và cho biết rằng, không có gì có thể bào chữa cho hành vi giết người của mình. Quân xin lỗi gia đình Lý Bình, xin lỗi cả xã hội, và xin nhận mọi hình phạt mà tòa án đưa ra.
Ngụy Hải Quân nói rằng, nếu có thể quay lại, hắn ta sẽ không bao giờ để những cảm xúc mù quáng dẫn mình đến tội ác. Hắn mong rằng, cái chết của Lý Bình sẽ là lời cảnh tỉnh cho những ai đang sống trong sự mù quáng và thù hận.
Thẩm phán chủ tọa sau khi nghe toàn bộ cáo trạng, lời bào chữa và lời khai từ các nhân chứng, đã bước vào phần tuyên án. Ông nhấn mạnh rằng, hành vi của Ngụy Hải Quân là đặc biệt nghiêm trọng, gây ra cái chết thương tâm cho một người vô tội, và để lại nỗi đau đớn không thể bù đắp cho gia đình nạn nhân. Mặc dù Quân đã hợp tác trong quá trình điều tra và thể hiện sự hối hận, nhưng tòa án vẫn không thể bỏ qua mức độ nghiêm trọng của tội ác này.
Sau khi cân nhắc tất cả các yếu tố, tòa án quyết định tuyên phạt Ngụy Hải Quân án tử hình vì tội giết người có chủ đích. Bản án này được tuyên trong sự im lặng nặng nề của cả phòng xử án. Gia đình Lý Bình lặng lẽ rơi nước mắt, còn Ngụy Hải Quân cúi đầu chấp nhận bản án mà hắn biết rằng, đó là cái giá phải trả cho hành động tàn nhẫn của mình.
Tags
Kỳ án