Kỳ án về Lương Quân Lâm - Sự mất tích của gã cán bộ thôn chuyên đi gạ tình phụ nữ trong xóm.
Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.
Vào sáng sớm ngày 2 tháng 6 năm 2015, một làn sương mờ bao phủ lên ngôi làng nhỏ thuộc huyện Mạnh Tân, thành phố Lạc Dương, Trung Quốc. Trương Thị Hoa, một phụ nữ trung niên với khuôn mặt mệt mỏi, đã bước vào đồn cảnh sát với một nỗi lo âu hiện rõ trên từng nét mặt. Bà Hoa là vợ của Lương Quân Lâm, một cán bộ thôn, và cũng là người đến để trình báo về sự mất tích của chồng mình.
Khi bước vào phòng tiếp dân, thì đôi mắt bà ánh lên vẻ tuyệt vọng. Người sĩ quan trực ban nhận thấy sự lo lắng trong từng câu nói của bà. Bà nói rằng, Lâm đã rời nhà vào tối ngày 31 tháng 5 và không thấy trở về, điện thoại thì không liên lạc được. Trong nông thôn, đây là mùa thu hoạch lúa mì, thời điểm mà ai nấy đều bận rộn, không ai nghĩ rằng, Lâm lại có thể rời nhà giữa lúc bận bịu như vậy, nhất là khi anh chỉ mặc áo phông và quần đùi lúc ra khỏi nhà.
Sự việc này đã ngay lập tức được báo cáo lên cấp trên, bởi Lâm là một người có vị trí trong cộng đồng. Cảnh sát đã nhanh chóng triển khai cuộc điều tra. Nhưng càng tìm hiểu, họ càng cảm thấy sự việc có điều gì đó bất thường. Các camera giám sát quanh thôn được trích xuất để tìm kiếm manh mối, nhưng không hề có hình ảnh nào ghi lại cảnh Lâm rời khỏi thôn vào đêm hôm đó. Điều này làm dấy lên những suy đoán không lành. Một người đàn ông khỏe mạnh, làm việc trong thôn bao nhiêu năm, liệu có thể biến mất mà không để lại một dấu vết nào sao?
Cảnh sát sau đó đã bắt đầu cuộc tìm kiếm quy mô lớn. Họ lùng sục khắp con sông nhỏ chảy qua làng, nơi mà dân làng thường đến giặt giũ, và cả khu vực núi phía sau làng. Nhưng không một dấu hiệu nào cho thấy Lâm đã từng đặt chân đến những nơi này. Thôn làng yên bình bỗng chốc trở nên u ám, từng cơn gió lùa qua những cánh đồng lúa mì đang độ chín rộ, mang theo nỗi lo lắng và sự hoảng sợ.
Dân làng bắt đầu xì xào về những giả thuyết khác nhau. Có người cho rằng, Lâm có thể đã bỏ trốn vì lý do cá nhân nào đó, nhưng không ai hiểu được lý do gì khiến một người đàn ông với cuộc sống ổn định, và một gia đình hạnh phúc lại làm như vậy. Cũng có người đồn đại về một tai nạn xảy ra mà không ai biết, hoặc thậm chí là một vụ án mạng đã được che giấu kỹ lưỡng.
Mỗi phút trôi qua, hy vọng tìm thấy Lâm càng trở nên mong manh. Trong khi đó, bà Hoa càng lúc càng hoang mang, bà không ngừng tự hỏi liệu có phải Lâm đã gặp phải điều gì đó khủng khiếp. Nỗi sợ hãi, lo lắng bao trùm cả cộng đồng nhỏ. Dưới ánh mặt trời, cánh đồng lúa mì vẫn vàng óng, nhưng trong lòng người dân làng, bóng tối đang dần lan tỏa. Lâm đã biến mất như tan vào không khí, để lại một dấu hỏi lớn trong tâm trí của tất cả mọi người.
Trong lúc này, không ai có thể ngờ rằng, sự mất tích của Lâm không chỉ đơn giản là một vụ lạc đường hay một tai nạn vô ý. Nó là khởi đầu của một bi kịch lớn hơn, một bí mật đen tối mà ngay cả những người thân thiết nhất với Lâm cũng không thể ngờ tới. Cảnh sát hiểu rằng, họ đang đối mặt với một vụ án phức tạp hơn rất nhiều, so với những gì ban đầu họ tưởng tượng, và một câu chuyện đầy rẫy sự phản bội, thù hận đang chờ đợi được vén màn.
Sau khi điều tra sơ bộ mà không có dấu vết nào của Lâm, thì cảnh sát đã bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về cuộc sống cá nhân, và các mối quan hệ xã hội của anh. Làng Mạnh Tân tuy nhỏ, nhưng đầy rẫy những lời đồn thổi và những câu chuyện thầm kín, mà không phải ai cũng sẵn lòng chia sẻ. Cảnh sát lần lượt gặp gỡ các dân làng để thu thập thông tin, và từ đó, một cái tên bắt đầu xuất hiện trong câu chuyện của họ, đó là Lý Hiểu Mai.
Lý Hiểu Mai, một phụ nữ đã có gia đình, sống cùng chồng của mình, tên là Đổng Nham, trong một ngôi nhà nhỏ ở cuối làng. Ban đầu, những gì cảnh sát nghe được chỉ là những lời đồn đại vô căn cứ. Tuy nhiên, khi càng đào sâu vào câu chuyện, các chi tiết bắt đầu trở nên rõ ràng hơn. Một số người dân thì thầm rằng, mối quan hệ giữa Lâm và Mai không chỉ dừng lại ở công việc, hay quan hệ xã giao thông thường. Họ nhắc đến những lần gặp gỡ lén lút, những ánh mắt tình tứ, và những cuộc nói chuyện kéo dài không dứt.
Để xác thực những lời đồn đại này, cảnh sát đã quyết định truy xuất hồ sơ cuộc gọi của Lâm và Mai. Kết quả đã khiến cho họ không khỏi bất ngờ: Trong vài tháng gần đây, hai người liên lạc với nhau rất thường xuyên. Hàng chục cuộc gọi, và hàng loạt tin nhắn được gửi đi giữa họ, nhiều tin nhắn nhắc đến việc đòi tiền. Những tin nhắn đó không chỉ là những yêu cầu đơn thuần, mà ẩn chứa bên trong là sự căng thẳng và bức bách. Những chi tiết này khiến cảnh sát nghi ngờ rằng, vụ mất tích của Lâm có thể liên quan đến một mâu thuẫn tài chính, hoặc tình cảm với Mai.
Cuộc điều tra đã nhanh chóng chuyển hướng, tập trung vào ngôi nhà của Mai. Hình ảnh từ camera giám sát gần nhà cô được xem xét kỹ lưỡng. Vào sáng ngày 1 tháng 6, chỉ một ngày sau khi Lâm mất tích, Mai đã lái xe ba bánh chở thức ăn gia súc ra khỏi làng. Các bao tải hàng chất đầy trên xe, nhưng lạ một điều là chúng không được che đậy như thường lệ. Điều này tạo nên một sự tò mò trong đội điều tra.
Tuy nhiên, điều khiến cảnh sát đặc biệt chú ý đó là hình ảnh Đổng Nham, chồng của Mai, đã xuất hiện cùng cô vào lúc hơn 10 giờ sáng. Nham lái chiếc xe ba bánh khác, nhưng khác với Mai, chiếc xe của Nham được che kín bởi một tấm bạt lớn. Dưới tấm bạt ấy, không rõ là gì, nhưng có vẻ như nó che giấu một thứ gì đó không muốn bị phát hiện.
Những hình ảnh này khiến cho cảnh sát không thể ngừng suy nghĩ về những khả năng đen tối. Điều gì đã xảy ra vào buổi sáng hôm đó?. Tại sao Nham lại nói dối về việc đi làm, trong khi rõ ràng anh ta đang ở cùng vợ? Và quan trọng hơn, có gì bên dưới tấm bạt ấy? Câu hỏi này ngày càng trở nên ám ảnh, buộc cảnh sát phải triệu tập vợ chồng Mai và Nham đến đồn để thẩm vấn.
Trong căn phòng thẩm vấn nhỏ, ánh sáng từ chiếc đèn treo trên trần nhà chiếu thẳng xuống bàn, tạo ra một bầu không khí căng thẳng đến ngột ngạt. Đổng Nham, người đàn ông từng được xem là hiền lành và chất phác, ngồi đối diện với viên cảnh sát điều tra. Trước câu hỏi của cảnh sát về buổi sáng ngày 1 tháng 6, Nham cố gắng giữ bình tĩnh, tuyên bố rằng, anh đã đi làm tại xưởng sản xuất thức ăn chăn nuôi như mọi ngày. Nhưng sự bình tĩnh ấy chỉ là lớp vỏ bọc mỏng manh, che giấu bên trong là sự lo lắng và bất an không ngừng.
Viên cảnh sát nhìn thẳng vào mắt Nham, cố gắng tìm ra bất kỳ dấu hiệu nào của sự dối trá. Sau đó, họ bắt đầu đặt câu hỏi về việc camera giám sát đã ghi lại hình ảnh của Nham, khi anh ta đang lái xe ba bánh rời khỏi nhà vào buổi sáng hôm đó. Bị đối chất với những bằng chứng không thể chối cãi, Nham bắt đầu lúng túng. Mồ hôi lấm tấm trên trán anh, hai bàn tay run rẩy dưới bàn. Những lời nói dối bắt đầu lung lay, và chẳng mấy chốc, chúng đã bị bóc trần hoàn toàn. Nham không thể giữ được vẻ bình tĩnh thêm nữa. Anh ta cúi đầu, giọng run rẩy thừa nhận mình đã không đến xưởng làm việc, mà ở cùng vợ trong suốt buổi sáng hôm đó.
Cuộc thẩm vấn tiếp tục, áp lực càng lúc càng gia tăng. Lý Hiểu Mai, trong một phòng thẩm vấn khác, ban đầu vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, tuy nhiên trước sự chất vấn liên tục của cảnh sát, cô ta cũng không thể chịu đựng lâu hơn. Mai bắt đầu kể về mối quan hệ bất chính giữa cô và Lâm, từ những lần gặp gỡ lén lút, đến sự bức bách mà cô phải chịu đựng. Cô nói về nỗi sợ hãi Lâm, về những lần hắn đe dọa và quấy rối. Những lời khai của Mai đầy sự tức tưởi, như muốn giải tỏa nỗi uất ức bị kìm nén bấy lâu nay.
Dù vậy, sự đồng cảm của cảnh sát không che giấu được sự nghiêm trọng của tội ác, mà vợ chồng của cô đã gây ra. Cuối cùng, trước áp lực quá lớn từ các điều tra viên, Mai đã sụp đổ hoàn toàn. Cô thừa nhận rằng, vào đêm ngày 31 tháng 5, sau khi Lâm đến nhà và ép buộc cô một lần nữa, cô đã cùng chồng quyết định ra tay. Cô kể lại trong nước mắt rằng, họ đã không còn lựa chọn nào khác. Nỗi sợ hãi, sự căm phẫn và cảm giác tuyệt vọng đã đẩy họ đến quyết định khủng khiếp đó.
Nham cũng thú nhận tội ác của mình, nhưng anh ta nói rằng, đó không chỉ là sự trả thù, mà còn là cách duy nhất để bảo vệ gia đình khỏi sự quấy rối không ngừng của Lâm. Trong đêm tối, khi Lâm ngủ quên sau khi quan hệ cùng với Mai, thì hai vợ chồng đã quyết định ra tay. Họ không ngừng run rẩy khi nhớ lại khoảnh khắc cầm vũ khí trong tay, nhưng sự căm phẫn đã lấn át mọi nỗi sợ. Cuối cùng, họ đã kết liễu cuộc đời của Lâm, và đưa thi thể ra khỏi làng để phi tang xuống khe núi hẻo lánh.
Vào ngày 16 tháng 6 năm 2015, dưới sự dẫn dắt của Nham và Mai, cảnh sát đã đến hiện trường phi tang thi thể. Trên đường đi, không khí im lặng đến ngột ngạt. Khi đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến ai nấy đều cảm thấy kinh hoàng. Thi thể của Lâm đã bắt đầu phân hủy, đang nằm lặng lẽ dưới đáy khe núi, bị che khuất bởi những tán cây rậm rạp. Sự thật tàn nhẫn về cái chết của Lâm cuối cùng cũng được hé lộ, cùng với đó là một câu chuyện đau lòng về tình yêu, sự phản bội và tội lỗi.
Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi chiều tháng 5 năm 2014, cái nắng gắt của mùa hè chiếu sáng khắp làng Mạnh Tân. Không khí oi ả càng làm tăng thêm cảm giác căng thẳng trong lòng Đổng Nham, khi anh trở về từ công việc làm ăn xa. Những chuyến đi dài ngày trước đây mang về cho gia đình anh nguồn thu nhập ổn định, nhưng lần này, Nham nhận thấy một điều khác thường ngay khi bước chân vào ngôi nhà nhỏ của mình. Vợ anh, Lý Hiểu Mai, dường như đã thay đổi. Cô không còn vui mừng chào đón anh như trước, mà thay vào đó là sự lặng lẽ và gượng gạo. Ánh mắt cô trốn tránh, đôi tay luôn giữ chặt chiếc điện thoại, và không rời khỏi nó dù chỉ một phút.
Những biểu hiện lạ thường của Mai khiến cho Nham không thể không nghi ngờ. Anh bắt đầu quan sát vợ mình kỹ càng hơn, chú ý đến từng cử chỉ, và lời nói. Mỗi lần Mai nhận cuộc gọi hoặc nhắn tin, cô luôn tìm cách tránh né Nham. Điều này càng khiến cho anh thêm phần nghi hoặc. Có đêm, khi Mai vào bếp nấu cơm, điện thoại của cô để trên bàn nhận được tin nhắn mới. Cảm giác bất an dâng lên, Nham lén lút cầm điện thoại của vợ và mở tin nhắn. Nội dung chỉ là một câu hỏi ngắn gọn: Đang làm gì đấy?". Nhưng số điện thoại gửi đến mới là điều khiến cho tim Nham đập mạnh. Anh nhận ra ngay đó là số của Lương Quân Lâm, là một người bạn, và là người hàng xóm mà anh tin tưởng.
Sự phát hiện này như một cú đấm mạnh vào lòng tin của Nham. Anh không nói gì, lặng lẽ xóa tin nhắn và đặt điện thoại về chỗ cũ. Tâm trí anh rối bời, từng cơn gió thổi qua cửa sổ cũng không thể xua tan cảm giác nặng nề trong lòng. Đêm đó, Nham không thể chợp mắt. Anh nằm lặng im bên cạnh vợ, nghe tiếng thở đều đều của cô, nhưng trong lòng chỉ có nỗi bất an và hoài nghi.
Ngày hôm sau, Nham quyết định hành động. Anh cố tình không báo trước việc mình sẽ về nhà sớm hơn thường lệ. Lặng lẽ bước vào nhà khi màn đêm buông xuống, Nham cảm nhận được một sự căng thẳng vô hình. Khoảng 23 giờ đêm, tiếng chuông điện thoại của Mai vang lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh. Anh liếc nhìn màn hình, và số của Lâm hiện rõ. Nham cảm thấy như bị phản bội bởi người bạn mà anh từng tin tưởng. Trái tim anh tràn đầy phẫn nộ khi nhìn ra cửa sổ, thấy Lâm đang đứng lặng lẽ ngoài cổng. Cảm giác đau đớn và tức giận trào dâng, anh không thể kìm nén nữa, giận dữ ném điện thoại xuống giường, và gọi Mai dậy để chất vấn.
Mai, bất ngờ tỉnh giấc, không thể giấu nổi sự hoảng hốt. Trước sự giận dữ của chồng, cô cố gắng giải thích, nhưng những lời nói của cô chỉ càng khiến cho Nham thêm phần tức giận. Không còn cách nào khác, Mai đành phải thú nhận sự thật mà cô đã giấu kín bấy lâu nay. Vào một năm trước, khi Nham đi làm xa, Lâm đã tìm cách tiếp cận cô. Ban đầu, hắn ta chỉ đến nhà với lý do mua thức ăn gia súc, nhưng sau đó hắn ta bắt đầu thổ lộ tình cảm, dụ dỗ cô bằng những lời đường mật. Khi Mai từ chối, Lâm đã không ngần ngại sử dụng vũ lực, cưỡng hiếp cô ngay trong ngôi nhà, mà cô và Nham đã cùng nhau xây dựng.
Mai kể lại, mỗi lần Nham rời nhà, Lâm lại đến, ép buộc cô phải tiếp tục mối quan hệ đồi bại ấy. Hắn ta đe dọa, nếu cô dám tiết lộ sự việc với bất kỳ ai, hậu quả sẽ rất thảm khốc. Lâm từng làm nghề trộm mộ, có nhiều mối quan hệ phức tạp, và trong nhà hắn ta có đông anh em sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ hắn. Sợ hãi trước những lời đe dọa đó, Mai không dám tố cáo, cô chỉ biết im lặng chịu đựng, hy vọng một ngày nào đó Nham sẽ trở về và mọi thứ sẽ chấm dứt.
Nghe vợ kể, Nham cảm thấy vô cùng đau đớn. Sự tức giận, nỗi thất vọng trộn lẫn vào nhau, tạo thành một cơn bão cảm xúc. Anh không thể tin rằng, suốt hơn một năm qua, Mai phải chịu đựng sự bức bách này mà không phản kháng. Những lời giải thích của Mai chỉ như muối xát vào vết thương lòng của anh. Nham không thể kiềm chế, anh lao vào đánh vợ trong cơn giận dữ, trút hết sự thất vọng và nỗi đau đớn lên người cô. Nhưng sau những cú đấm, những tiếng la hét, chỉ còn lại sự trống rỗng và nỗi tủi nhục.
Mặc dù đau lòng và tức giận, Nham không thể chối bỏ tình cảm mà mình đã dành cho Mai suốt những năm tháng qua. Tình cảm ấy từng sâu đậm và thiêng liêng, giờ đây bị xé nát bởi sự phản bội và những lời dối trá. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, anh vẫn còn chút tình thương dành cho cô, người phụ nữ đã cùng anh trải qua biết bao khó khăn, thử thách.
Sau trận đòn, Nham chọn cách tha thứ, dù trong lòng vẫn còn đó sự hoài nghi và đau đớn.
Nỗi đau từ sự phản bội vẫn còn âm ỉ trong lòng Đổng Nham, từng cơn giận dữ bùng phát mỗi khi anh nhìn vào vợ mình. Dù Mai đã cam đoan sẽ cắt đứt mọi liên lạc với Lâm, nhưng sự nghi ngờ vẫn đè nặng lên tâm trí Nham. Trong thâm tâm, anh không thể hiểu nổi tại sao Mai lại bị Lâm thao túng suốt một thời gian dài, mà không hề phản kháng. Những suy nghĩ ấy khiến cho Nham trở nên lạnh lùng, mỗi lần ánh mắt anh gặp Mai, là mỗi lần nỗi đau lại trào dâng. Những trận đòn roi và sự thù hận lặng lẽ len lỏi vào cuộc sống của họ, làm sứt mẻ từng chút một mối quan hệ từng được xây dựng trên tình yêu và lòng tin.
Dù trong lòng căm phẫn, nhưng Nham vẫn không đủ can đảm để đối đầu trực diện với Lâm. Mỗi lần nghĩ đến việc phải đối mặt với hắn ta, thì sự sợ hãi và lo lắng lại trỗi dậy trong lòng anh. Lâm không chỉ là một kẻ hung hãn, hắn ta còn là một người có nhiều mối quan hệ phức tạp và nguy hiểm. Nham biết rõ rằng, nếu chỉ dựa vào sức mình, anh sẽ không thể đối phó với Lâm.
Trước tình thế đó, Nham và Mai quyết định nghĩ ra một kế hoạch khác. Họ cho rằng, nếu Lâm không có tiền, hắn ta sẽ không còn lý do gì để quấy rối họ nữa. Nham bảo vợ vờ như vẫn còn chịu sự ảnh hưởng của Lâm, và viện cớ cần tiền để xoay sở kinh doanh. Ý định của anh là tạo ra một cái bẫy tài chính, khiến cho Lâm dần dần cạn kiệt tiền bạc, từ đó buộc hắn phải rút lui. Ban đầu, kế hoạch này có vẻ như đang hiệu quả. Lâm nhanh chóng đồng ý cho Mai vay tiền, và số tiền 18.000 nhân dân tệ đã được chuyển đến tài khoản của cô. Sau đó, Mai tiếp tục xin thêm tiền với lý do ốm đau, và Lâm lại gửi thêm 1.500 nhân dân tệ.
Nhưng niềm hy vọng mong manh của vợ chồng Nham sớm tan vỡ. Lâm không những không rút lui mà ngược lại, sự quấy rối càng trở nên nghiêm trọng hơn. Hắn ta liên tục gọi điện, gửi tin nhắn đe dọa, và thậm chí đến nhà Nham đòi số tiền mà hắn đã cho Mai vay. Nỗi sợ hãi dần dần xâm chiếm vợ chồng Nham, khiến cho cuộc sống của họ trở nên ngột ngạt và căng thẳng. Mỗi đêm, họ không dám ngủ yên, luôn lo sợ rằng Lâm sẽ xuất hiện và trả thù.
Nỗi sợ đã trở thành hiện thực vào một đêm, khi Nham nghe thấy tiếng động lạ ngoài sân. Anh chạy ra ngoài và phát hiện đống cỏ khô cạnh nhà đã bị đốt cháy. Ngọn lửa đã được dập tắt kịp thời, nhưng điều đó không làm giảm đi sự hoảng loạn trong lòng anh. Nham biết rõ ai là kẻ đứng sau việc này, nhưng anh không dám làm gì, chỉ lặng lẽ thu dọn đống tàn tro và trở vào nhà. Sự việc này như giọt nước tràn ly, đánh dấu thời điểm mà vợ chồng anh không thể tiếp tục chịu đựng thêm nữa.
Nham và Mai bắt đầu nhận ra rằng, để thoát khỏi Lâm, họ cần một kế hoạch triệt để hơn. Sự căng thẳng và nỗi sợ hãi đã biến thành sự quyết tâm, và từ đây, một kế hoạch trừng phạt đầy táo bạo và nguy hiểm bắt đầu hình thành trong tâm trí họ.
Vào đêm ngày 31 tháng 5 năm 2015, bầu không khí trong ngôi làng Mạnh Tân dường như lặng đi một cách bất thường. Trong căn nhà nhỏ nằm ở cuối làng, Đổng Nham và Lý Hiểu Mai ngồi đối diện nhau trong bóng tối. Căn nhà im ắng đến đáng sợ, chỉ có tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường đều đặn vang lên, như đếm ngược từng giây một đến thời khắc không thể tránh khỏi. Sau nhiều ngày suy nghĩ, tính toán và thất bại trong việc thoát khỏi sự quấy rối của Lương Quân Lâm, họ biết rằng đêm nay sẽ là thời khắc quyết định. Kế hoạch cuối cùng, kế hoạch mà cả hai không ai dám nghĩ tới nhưng lại là phương án duy nhất, đang chuẩn bị được thực hiện.
Đã nhiều lần họ tự hỏi liệu có còn cách nào khác ngoài việc trừ khử Lâm, nhưng rồi thực tế khắc nghiệt khiến họ nhận ra rằng, không có lối thoát nào cho họ nếu Lâm còn sống. Sự sợ hãi và căm phẫn đã gặm nhấm tâm trí họ suốt bao lâu nay, giờ đây biến thành sự quyết tâm lạnh lùng. Đêm nay, Lâm sẽ phải trả giá cho tất cả những gì hắn đã gây ra.
Khoảng 9 giờ tối, tiếng gõ cửa vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh đến nghẹt thở trong ngôi nhà. Mai đứng dậy, run rẩy mở cửa. Đúng như dự đoán, Lâm đã đến. Hắn ta bước vào nhà với vẻ mặt tự mãn, không mảy may nghi ngờ rằng, mình đang bước vào một cái bẫy chết người. Hắn không ngần ngại ra lệnh cho Mai, yêu cầu cô tiếp tục mối quan hệ mà hắn đã cưỡng ép suốt hơn một năm qua. Mai chỉ biết cúi đầu, lặng lẽ chấp nhận, trong khi tim cô đập thình thịch vì sợ hãi và lo lắng.
Trong lúc đó, Nham ẩn nấp trên tầng hai cùng với con nhỏ. Anh cảm thấy như mọi cơ bắp trên cơ thể mình đều căng cứng, lòng đầy rẫy những cảm xúc hỗn độn. Sự căm phẫn đối với Lâm, nỗi đau khổ vì bị phản bội, và nỗi sợ hãi khi nghĩ đến việc giết người đan xen lẫn nhau, khiến cho anh gần như nghẹt thở. Nhưng anh biết rằng, nếu không hành động đêm nay, họ sẽ không bao giờ có cơ hội khác.
Sau khi thỏa mãn dục vọng của mình, Lâm chìm vào giấc ngủ sâu, và không hề cảnh giác. Hắn hoàn toàn không biết rằng, cái chết đang đến gần từng giây. Dưới tầng một, Mai vẫn không rời mắt khỏi hắn. Bàn tay cô nắm chặt chiếc dao nhỏ giấu dưới bàn, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán. Sự căm ghét và tủi nhục dâng trào trong lòng, nhưng cô vẫn không đủ can đảm để ra tay một mình. Cô bước ra ngoài sân, nơi Nham đang đứng đợi. Cả hai không nói gì, chỉ nhìn nhau trong giây lát, rồi cùng gật đầu quyết định.
Vợ chồng Nham chầm chậm bước vào căn phòng nơi mà Lâm đang ngủ. Nham cầm rìu, Mai cầm dao. Họ đứng bên giường, nhìn xuống người đàn ông mà họ từng xem là bạn, người mà giờ đây chỉ còn là một kẻ thù không đội trời chung. Thời gian như ngừng lại, chỉ còn lại âm thanh của những nhịp thở nặng nề. Họ biết rằng, chỉ cần một khoảnh khắc yếu lòng, mọi kế hoạch sẽ tan biến, và cuộc sống của họ sẽ mãi mãi chìm trong bóng tối mà Lâm đã tạo ra.
Nham là người ra tay trước. Anh giơ cao chiếc rìu, rồi hạ xuống với tất cả sức lực, và sự căm hận mà anh đã kìm nén suốt bao lâu nay. Lưỡi rìu cắm sâu vào đầu Lâm, khiến cho hắn ta không kịp phát ra tiếng kêu nào. Máu bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả chiếc giường. Mai cũng không còn do dự nữa, cô đâm dao vào ngực Lâm, tiếp tục lặp lại động tác đó cho đến khi thấy cơ thể hắn bất động hoàn toàn.
Sau khi chắc chắn rằng Lâm đã chết, cả hai vợ chồng lùi lại, thở dốc vì kiệt sức và kinh hoàng trước những gì họ vừa làm. Căn phòng im ắng đến đáng sợ, chỉ có tiếng thở hổn hển của họ vang lên trong đêm tối. Giữa sự hỗn loạn của cảm xúc, một ý nghĩ duy nhất hiện lên trong tâm trí họ, đó là làm sao để che giấu tội ác này?
Không còn thời gian để sợ hãi hay hối hận, họ bắt đầu thực hiện phần tiếp theo của kế hoạch. Nham nhanh chóng mang chiếc xe ba bánh ra sân, trong khi Mai lôi kéo thi thể của Lâm ra khỏi nhà. Cả hai cùng nhau nâng thi thể lên xe, che chắn cẩn thận bằng tấm bạt mà họ đã chuẩn bị từ trước. Đôi tay run rẩy của Mai vẫn còn dính máu khi cô phủ tấm bạt lên, cố gắng không để nhìn thấy khuôn mặt vô hồn của Lâm lần cuối.
Chỉ còn vài giờ nữa là trời sẽ sáng, và họ cần phải làm thật nhanh. Nham lái xe ba bánh, chở theo thi thể của Lâm đến một khu vực hẻo lánh bên ngoài làng, nơi mà họ đã tính toán từ trước. Con đường vắng lặng, chỉ có tiếng xe chạy lạch cạch và tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực. Khi đến nơi, họ vội vã đưa thi thể Lâm xuống và đẩy nó xuống khe núi sâu, nơi mà không ai sẽ tìm thấy hắn.
Khi trở về nhà, trời đã hửng sáng. Họ thu dọn những dấu vết còn lại, cố gắng che đậy mọi thứ một cách hoàn hảo. Nhưng dù có lau sạch máu, dù có chôn vùi mọi chứng cứ, họ không thể che giấu được nỗi kinh hoàng và tội lỗi đang gặm nhấm tâm trí mình. Những gì họ vừa làm không chỉ là kết liễu một cuộc đời, mà còn là chấm dứt sự bình yên cuối cùng trong tâm hồn họ.
Đêm định mệnh ấy, hai vợ chồng Nham và Mai đã đi xa quá giới hạn mà họ có thể quay đầu lại. Và dù họ có cố gắng che giấu, bóng đen của tội ác sẽ mãi mãi ám ảnh họ, đưa họ đến những ngày tháng đầy lo âu và hối hận, chờ đợi sự trừng phạt không thể tránh khỏi.
Vào ngày 27 tháng 4 năm 2016, bầu không khí trong phòng xử án tại thành phố Lạc Dương trở nên ngột ngạt. Người dân làng Mạnh Tân, cùng với các phóng viên báo chí từ khắp nơi, đã tụ tập đông đúc để chứng kiến phiên tòa xét xử Đổng Nham và Lý Hiểu Mai, hai người từng là những người hàng xóm hiền lành, nay lại đứng trước vành móng ngựa vì tội ác rúng động cả vùng quê.
Nham và Mai, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi bước vào phòng xử án, họ không thể che giấu được sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Những ngày tháng trong trại giam đã lấy đi của họ không chỉ sự tự do, mà còn là sức lực và niềm tin. Nhưng điều họ mất mát nhiều nhất có lẽ là sự thanh thản trong tâm hồn, vì cái đêm định mệnh ấy đã mãi mãi ám ảnh họ.
Trong phiên tòa, các luật sư biện hộ đã cố gắng trình bày hoàn cảnh của vợ chồng Nham, họ nhấn mạnh rằng, những hành động của Nham và Mai không chỉ đơn thuần là tội ác, mà còn là kết quả của một chuỗi sự kiện bi thảm mà Lương Quân Lâm đã gây ra. Luật sư nêu rõ những hành vi đe dọa, bức ép và quấy rối kéo dài của Lâm, sự lạm dụng quyền lực và thế lực của hắn để thao túng và hủy hoại cuộc sống của gia đình Nham. Những điều này đã dẫn đến một đêm mà hai con người tuyệt vọng ấy không còn lựa chọn nào khác, ngoài việc kết liễu mạng sống của kẻ đã đẩy họ vào đường cùng.
Bên cạnh đó, công tố viên lại nhấn mạnh vào tính chất tàn bạo của tội ác mà Nham và Mai đã thực hiện. Dù có bị Lâm đe dọa và làm hại, việc giết người và phi tang thi thể một cách dã man như vậy không thể được biện minh. Những lời khai của Nham và Mai về cái đêm đẫm máu đó được nhắc lại từng chi tiết, khiến cho mọi người trong phòng xử án không khỏi rùng mình. Mặc dù họ đã cố gắng che giấu tội ác của mình, nhưng chính những hành động này đã đẩy họ vào vòng lao lý.
Sau khi nghe xong tất cả các lập luận, hội đồng xét xử tiến hành thảo luận và đưa ra phán quyết. Tòa án kết luận rằng, mặc dù hành vi của Lâm đã góp phần tạo ra bi kịch này, nhưng tội ác của Nham và Mai là không thể tha thứ. Với tội danh Cố ý giết người, Nham bị kết án tù chung thân, trong khi Mai, với vai trò là đồng phạm, nhận mức án 12 năm tù.
Bản án vừa được tuyên, trong phòng xử án dường như chỉ còn lại tiếng thở dài và những ánh mắt nặng nề. Người dân trong làng Mạnh Tân vừa thương cảm cho số phận của Nham và Mai, vừa cảm thấy căm phẫn trước sự tham lam và tàn nhẫn của Lâm. Những lời bàn tán xôn xao khắp nơi về một vụ án đã cướp đi ba mạng người, một cách trực tiếp và một cách gián tiếp. Lâm đã chết, nhưng cái chết của hắn cũng kéo theo sự sụp đổ của cả một gia đình.
Tags
Kỳ án