Chiếc Camera Ẩn Trong Đồng Hồ Và Kế Hoạch Giúp Chồng Ngoại Tình Của Người Vợ Mưu Mô | Kỳ Án #584

Kỳ án về Triệu Học Quang - Camera ẩn giấu trong chiếc đồng hồ, và âm mưu từ câu chuyện ngoại tình.




Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.

Vào chiều ngày 3 tháng 6 năm 2013, tại một bệnh viện ở thành phố Bao Đầu, khi các y bác sĩ đang chuẩn bị kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, thì tiếng chuông điện thoại khẩn cấp vang lên, nó đã cắt ngang bầu không khí yên tĩnh.

Chúng tôi có một ca cấp cứu, giọng nói hối hả từ đầu dây bên kia vang lên, Một người đàn ông bị thương rất nặng trong một căn nhà tập thể gần phố Gang Thép. Chúng tôi cần sự giúp đỡ ngay lập tức!


Nhận được thông tin, đội ngũ y tế đã lập tức nhảy lên xe cứu thương, phóng nhanh về phía địa chỉ được cung cấp. Những tiếng còi xe vang lên, nó đã xé tan sự tĩnh lặng của buổi chiều. Trong tâm trí của mỗi người, chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó là cứu sống bệnh nhân.

Chỉ mất đúng năm phút để đội cứu thương đến nơi. Đó là một khu nhà tập thể cũ kỹ, ẩn sâu trong những con ngõ hẹp đầy bụi bặm. Khi cánh cửa chính vừa mở, thì họ đã nhìn thấy cảnh tượng đầy bi thương,  một người đàn ông nằm bất động trên sàn nhà, máu me khắp nơi, xung quanh là những vệt máu khô đã bắt đầu thâm đen. Đứng gần đó là một người phụ nữ trẻ, gương mặt nhòa đi trong dòng nước mắt, tiếng khóc của cô ta vang vọng trong căn phòng lạnh lẽo. Đó là Tôn Thiệp, vợ của nạn nhân.

Anh ấy, anh ấy bị ngã, Tôi đã cố gắng giúp anh ấy nhưng, nhưng không có hiệu quả. Tôn Thiệp nức nở, giọng nói lạc đi trong sự hoảng loạn.

Nhân viên y tế lập tức tiến hành sơ cứu, nhưng tất cả đã quá muộn. Người đàn ông không còn dấu hiệu của sự sống. Một sự im lặng chết chóc bao trùm lên tất cả. Tôn Thiệp càng khóc lớn hơn, và những giọt nước mắt dường như không bao giờ cạn.

Bác sĩ phụ trách cúi xuống kiểm tra thi thể. Mắt ông chăm chú vào những vết thương mới trên người của nạn nhân. Những vết thương này, có điều gì đó không ổn, ông lẩm bẩm. Bác sĩ càng xem xét kỹ, thì càng cảm thấy điều gì đó không đúng. Những vết thương này không giống như do một cú ngã từ cầu thang gây ra. Chúng có vẻ như là hậu quả của những cú đánh mạnh.

Ánh mắt của bác sĩ hướng về phía Tôn Thiệp. Trong lúc nói chuyện, ông để ý thấy ánh mắt của cô luôn lảng tránh, và những tiếng khóc của cô nghe có vẻ thiếu tự nhiên, giống như là đang diễn một vai nào đó hơn là đau khổ thật sự.

Không thể bỏ qua những nghi ngờ, bác sĩ đã quyết định báo cáo sự việc với cảnh sát ngay khi ông rời khỏi hiện trường.

Không lâu sau, cảnh sát đã có mặt tại căn nhà tập thể. Khi họ đến, thì nhân viên nhà tang lễ đã chuẩn bị đưa thi thể đi hỏa táng, nhưng sự vội vã này chỉ khiến cho cảnh sát thêm phần nghi ngờ. Tại sao họ lại vội vàng hỏa táng thi thể đến thế?. một trong những cảnh sát tự hỏi. Sự nhanh chóng này không hề bình thường, nhất là khi nạn nhân là một triệu phú nổi tiếng như Triệu Học Quang, người đã gầy dựng cả một cơ nghiệp buôn quặng sắt trong suốt nhiều năm qua.

Cảnh sát yêu cầu tạm dừng việc đưa thi thể đi hỏa táng để tiến hành điều tra. Khi họ mở áo liệm ra, những vết thương chi chít trên người Triệu Học Quang hiện rõ, xác nhận rằng, cái chết này không phải là một tai nạn đơn giản. Những dấu hiệu bạo lực đã bắt đầu lộ diện.

Chúng ta cần đưa thi thể về phòng pháp y ngay, một sĩ quan ra lệnh, giọng nói của anh đầy nghiêm trọng. Chúng ta đang đối diện với một vụ án mạng.

Căn phòng nhỏ nơi mà Triệu Học Quang đã trút hơi thở cuối cùng đã trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết, khi cảnh sát bắt đầu tiến hành điều tra. Ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn trần chiếu xuống, tạo ra những bóng đen lởn vởn trên tường, làm tăng thêm vẻ u ám của căn phòng. Từng chi tiết nhỏ trong không gian này, từ cách bài trí đến dấu vết trên sàn nhà, đều không thoát khỏi ánh mắt sắc bén của các điều tra viên.

Trong căn phòng ấy, ba người hiện diện, đó là Tôn Thiệp, vợ của Triệu Học Quang, và đôi tình nhân trẻ Lưu Chân Tuấn, Thôi Nham. Cả ba đều toát ra một vẻ lo lắng không thể che giấu. Tôn Thiệp, dù đang khóc nức nở, vẫn không giấu được nét căng thẳng trên gương mặt. Những lời nói của cô đứt quãng, xen lẫn những tiếng nức nở khiến cho việc truyền tải câu chuyện trở nên lộn xộn.

Chồng tôi, anh ấy có tiền sử bệnh tim, Tôn Thiệp vừa nói vừa nghẹn ngào. Anh ấy không cẩn thận, trượt ngã từ cầu thang. Khi tôi tìm thấy, anh ấy đã nằm đó, máu từ mũi chảy ra rất nhiều. Tôi đã cố gắng gọi cứu thương ngay lập tức, nhưng không kịp.

Cảnh sát chăm chú lắng nghe, nhưng đôi mắt họ không ngừng quan sát kỹ từng chi tiết trong căn phòng. Cầu thang mà Thiệp nhắc đến thực ra chỉ là một cầu thang ngắn, với mỗi bậc thang được thiết kế khá thoải mái và có tay vịn chắc chắn. Nó chỉ cao một tầng và không đủ độ dốc để gây ra một cú ngã dẫn đến tử vong, điều này khiến cho lời khai của Thiệp lập tức trở nên đáng nghi ngờ. Cảnh sát bắt đầu tự hỏi liệu có điều gì bị giấu giếm sau câu chuyện của người phụ nữ này.

Trong khi đó, Thôi Nham, cô gái trẻ đứng gần đó, còn khóc to hơn cả Tôn Thiệp. Tiếng khóc của cô ta vang vọng khắp căn phòng, dường như muốn nhấn chìm mọi âm thanh khác. Khi được hỏi về những gì đã xảy ra, Nham không nói gì, chỉ lắc đầu, và nước mắt chảy dài trên gò má. Những lời nói của cô lạc đi trong tiếng nức nở, và bất cứ câu hỏi nào từ phía cảnh sát cũng không nhận được câu trả lời rõ ràng.

Lưu Chân Tuấn, người đàn ông còn lại trong căn phòng, đứng lặng im bên cạnh Thôi Nham. Dáng vẻ của anh ta có phần căng thẳng, nhưng khác với Nham, Tuấn giữ cho mình một sự bình tĩnh khó hiểu. Ánh mắt của anh ta không mấy biểu cảm, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đó, cảnh sát cảm nhận được một sự xao động ẩn giấu bên trong.

Cả ba người, với những biểu hiện và thái độ khác nhau, nhanh chóng được đưa về đồn để tiếp tục thẩm vấn. Cảnh sát không bỏ sót một chi tiết nào trong quá trình thu thập thông tin.

Tại đồn cảnh sát, kết quả khám nghiệm tử thi của Triệu Học Quang đã được đưa ra trước mặt ba người. Kết quả này khiến không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết, đó là Triệu Học Quang không chết vì một cú ngã đơn giản. Nguyên nhân tử vong là do nội xuất huyết, và các vết thương trên cơ thể ông ta đều do tác động ngoại lực gây ra bởi một vật cùn, chứng minh rõ ràng đây là một vụ án mạng.

Khi bị ép đối mặt với sự thật này, Lưu Chân Tuấn, người trước đó còn giữ thái độ bình tĩnh, đột nhiên thay đổi sắc mặt. Anh ta ngồi bất động trong vài giây, như thể đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, Tuấn quyết định lên tiếng, phá vỡ sự im lặng nặng nề trong phòng thẩm vấn.

Đúng vậy, tôi là người đã đánh ông ta, Tuấn thừa nhận, giọng nói của anh ta nhỏ dần nhưng rõ ràng. Nhưng đó là vì tôi đã bắt quả tang ông ta cưỡng hiếp Thôi Nham. Tôi không có ý định giết ông ta, chỉ là, tôi quá tức giận nên đã lỡ tay.

Tuấn kể rằng, vụ việc xảy ra tại nhà trọ của Thôi Nham, nơi mà ông Quang thường lui tới với lý do mua bảo hiểm từ cô gái này. Hôm đó, khi Tuấn bất ngờ về nhà, anh ta nhìn thấy ông Quang đang cố gắng cưỡng bức Nham. Cơn thịnh nộ bùng lên, Tuấn cầm lấy cây gậy gỗ gần đó và đánh ông Quang liên tục, không kiểm soát được sức mạnh của mình cho đến khi mọi thứ trở nên quá muộn.

Trong căn phòng thẩm vấn lạnh lẽo, Thôi Nham ngồi đối diện với các điều tra viên, nước mắt cô chảy dài không ngớt. Gương mặt đầy vẻ sợ hãi, đôi mắt đỏ hoe, và giọng nói run rẩy khiến mọi người cảm thấy như đang chứng kiến một câu chuyện đầy bi kịch. Cô cúi đầu, hai bàn tay đan chặt vào nhau, như muốn che giấu nỗi đau đớn đang dày vò tâm can.

Tôi không còn cách nào khác. Nham thổn thức, giọng nghẹn ngào. Ông ta ép buộc tôi, và tôi không thể chống cự.

Theo lời khai của Nham, mọi chuyện bắt đầu vào ngày 1 tháng 6, khi Triệu Học Quang đến nhà trọ của cô dưới danh nghĩa mua bảo hiểm. Ông Quang, một triệu phú có tiếng, thường xuyên đến đây với lý do bàn bạc công việc, nhưng Nham biết rõ ý đồ thực sự của ông ta. Hôm đó, Quang mang theo một chai rượu cao cấp và đồ nhắm, như thể đó là một cuộc gặp gỡ xã giao bình thường.

Ông ta nói rằng, đó là để chúc mừng việc mua bảo hiểm thành công, Nham kể, giọng nói của cô dần chuyển từ run rẩy sang phẫn nộ. Nhưng thực ra, ông ta chỉ muốn lợi dụng tôi.

Lúc đầu, Nham cố từ chối uống rượu, nhưng dưới sự thúc ép và lời lẽ ngọt ngào của Quang, cô không còn lựa chọn nào khác. Một ly, rồi hai ly, Nham dần cảm thấy choáng váng, đầu óc quay cuồng, mọi thứ trở nên mờ nhạt và mất kiểm soát. Cô không nhớ rõ mình đã uống bao nhiêu, chỉ biết rằng khi tỉnh lại, cô đã thấy mình nằm trên giường, quần áo xộc xệch, và Triệu Học Quang đang đứng gần đó, với ánh mắt đắc ý và nham hiểm.

Nham bắt đầu khóc lớn, tiếng khóc của cô vang vọng trong phòng thẩm vấn, khiến cho không khí trở nên ngột ngạt. Các điều tra viên nhìn nhau, ánh mắt họ lạnh lùng, nhưng chứa đựng sự cảnh giác cao độ. Họ biết rằng câu chuyện này vẫn chưa kết thúc.

Đúng lúc đó, Tuấn về nhà. Anh ấy nhìn thấy tất cả, và không kiềm chế được. Anh ấy đã cầm gậy đánh ông Quang, liên tục đánh, cho đến khi ông ta ngã gục xuống sàn.

Trong khi Nham kể, Lưu Chân Tuấn ngồi lặng im, đôi mắt nhìn chằm chằm xuống sàn nhà. Không ai biết anh ta đang nghĩ gì, nhưng từ cái nhìn đầu tiên, có thể thấy rằng, anh ta đang cố gắng che giấu điều gì đó. Khi câu chuyện của Nham kết thúc, thì Tuấn chỉ gật đầu nhẹ, như để xác nhận những lời nói của cô.

Để hỗ trợ cho lời khai của mình, Tuấn đã đưa ra một tờ giấy nhận tội, mà ông Quang đã viết ngay tại hiện trường sau khi bị bắt quả tang. Trong tờ giấy, Quang thừa nhận hành vi của mình và cam kết sẽ chịu trách nhiệm. Ngoài ra, Tuấn còn cung cấp cho cảnh sát một bản ghi âm, trong đó rõ ràng là giọng nói run rẩy của Quang, khi ông ta cố gắng thương lượng với Tuấn để tránh bị truy tố.

Hắn ta còn khai rằng, không chỉ bản thân hắn mà Tôn Thiệp là vợ của Quang, cũng đã tham gia vào việc đánh nạn nhân. Vậy vì sao Tôn Thiệp lại làm chuyện như vậy?

Khi Thiệp biết Tuấn đã khai ra tất cả, thì người phụ nữ này cũng bắt đầu kể lại cuộc sống hôn nhân của mình.

Cuộc sống của Tôn Thiệp và Triệu Học Quang, vốn được người ngoài nhìn vào như một bức tranh hoàn hảo của quyền lực và sự giàu có, nhưng thực ra lại chứa đựng những góc khuất tăm tối. Khi mới kết hôn, Quang dành cho Thiệp mọi thứ mà cô hằng mơ ước, đó là tiền bạc, nhà cửa, và địa vị xã hội. Tuy nhiên, hạnh phúc đó không kéo dài được bao lâu. Sau khi nắm chắc vị trí của mình trong cuộc hôn nhân này, thì Quang đã bắt đầu thay đổi.

Những biểu hiện ban đầu chỉ là những điều nhỏ nhặt, như là ánh mắt lạnh lùng, giọng nói hách dịch, và những yêu cầu phi lý. Nhưng dần dần, Quang trở nên tàn nhẫn hơn. Ông ta không còn che giấu sự coi thường đối với Thiệp, coi cô như một món đồ sở hữu hơn là một người vợ. Thiệp nhận ra rằng, Quang không chỉ có mình cô, mà còn có mối quan hệ với nhiều phụ nữ khác. Những tin nhắn mờ ám, những cuộc điện thoại giữa đêm khuya, và những chuyến đi công tác không rõ lý do, đã bắt đầu trở thành điều thường xuyên trong cuộc sống của ông ta.

Thiệp từng cố gắng đối chất với chồng, nhưng mỗi khi cô hỏi, Quang không chỉ phủ nhận mà còn nổi cơn thịnh nộ. Ông ta đổ lỗi cho cô vì nghi ngờ vô cớ, và đôi khi, ông ta dùng bạo lực để trừng phạt cô vì sự vô lễ đó. Những trận đòn đau đớn không chỉ để lại những vết thương trên cơ thể, mà còn khắc sâu vào tâm trí Thiệp nỗi sợ hãi và căm phẫn.

Trên điện thoại của mình, Thiệp lưu giữ những bức ảnh chụp lại những vết thương mà Quang đã gây ra, như một bằng chứng cho sự bất công mà cô phải chịu đựng. Nhưng những bằng chứng này không đủ để cô có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân địa ngục này. Quang là một người quyền lực và có tiền bạc, hắn ta có thể làm mọi thứ biến mất trong chớp mắt. Thiệp biết rằng, mình phải tìm một cách khác, mạnh mẽ và quyết liệt hơn, để có thể chấm dứt mọi thứ.

Vào ngày 2 tháng 6, mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Thiệp nhận được một cuộc điện thoại kỳ lạ từ số máy của chồng. Đầu dây bên kia là giọng nói của một người đàn ông lạ, khô khốc và lạnh lùng. Hắn nói rằng, Triệu Học Quang đã bị bắt quả tang cưỡng hiếp bạn gái của hắn, và yêu cầu Thiệp đến hiện trường ngay lập tức để giải quyết. Nghe tin này, Thiệp không hề cảm thấy bất ngờ. Cô đã quá quen với những chuyện như vậy từ Quang. Nhưng lần này, có điều gì đó thôi thúc cô đi đến hiện trường, như một cơ hội để cô đối mặt, và giải quyết tất cả một lần và mãi mãi.

Khi đến nhà trọ, cảnh tượng đầu tiên mà Thiệp nhìn thấy là chồng mình đang bị trói chặt vào ghế. Ông ta hoàn toàn bất lực, trên khuôn mặt là nỗi sợ hãi mà cô chưa từng thấy trước đây. Đứng bên cạnh là một thanh niên trẻ tuổi, dáng vẻ hung hãn, và trên tay đang cầm một cây gậy. Bên cạnh anh ta là một cô gái trẻ đang khóc sướt mướt, áo quần xộc xệch, rõ ràng là nạn nhân của một vụ tấn công.

Khi thấy Thiệp, thì Quang đã lập tức hoảng sợ, hắn ta cầu xin cô giúp đỡ. Hắn thừa nhận đã phạm sai lầm, nhưng không muốn phải ngồi tù. Hắn cố gắng thương lượng, đề nghị sẽ bồi thường một triệu nhân dân tệ để đổi lấy sự im lặng của mọi người, và tránh khỏi cảnh tù tội. Đối với một người giàu có như Quang, một triệu tệ không phải là số tiền lớn, nhưng nó là tất cả những gì mà hắn có thể huy động vào lúc này.

Nhưng đối với Thiệp, lời đề nghị đó chẳng khác gì một sự sỉ nhục. Bao nhiêu năm bị đối xử tàn nhẫn, bao nhiêu nỗi đau cô phải chịu đựng, giờ đây tất cả dường như bùng nổ. Cơn giận dữ mà cô đã kìm nén suốt thời gian qua giờ đây không thể ngăn chặn được nữa. Thiệp nhìn Quang, ánh mắt đầy sự căm phẫn và quyết tâm.

Ông nghĩ rằng, chỉ cần tiền là có thể giải quyết mọi chuyện sao? Thiệp gằn giọng, đôi mắt lạnh như băng. Cô không còn nhận ra người đàn ông từng là chồng mình, người đã từng khiến cô mê đắm bởi sự quyền lực và giàu có. Tất cả những gì cô nhìn thấy bây giờ là một con người đáng khinh, kẻ đã biến cuộc đời cô thành địa ngục.

Không đợi Quang đáp lại, Thiệp cầm lấy cây gậy cao su từ tay người thanh niên và bắt đầu đánh. Những cú đánh không ngừng nghỉ, dồn dập trút xuống người Quang. Mỗi lần gậy giáng xuống, là một lần cơn giận trong cô được thỏa mãn. Thiệp không còn nghe thấy tiếng kêu la cầu xin của Quang, không còn nhìn thấy máu đang chảy ra từ cơ thể ông ta. Tất cả những gì cô cảm nhận được là sự giải tỏa, sự thỏa mãn của một người đã bị áp bức quá lâu, và cuối cùng được đứng lên trả thù.

Nhưng cơn cuồng nộ của Thiệp không kéo dài mãi. Khi cô dừng lại, thì thở hổn hển, Quang đã nằm bất động dưới chân cô. Máu thấm ướt sàn nhà, và không gian chìm trong một sự im lặng chết chóc. Thiệp nhìn xuống người chồng đã chết của mình, và một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cô không biết mình đã làm gì, nhưng biết rằng không còn đường quay lại.


Sau cái chết của Triệu Học Quang, mọi thứ tưởng chừng đã nằm trong tầm kiểm soát của Tôn Thiệp, Lưu Chân Tuấn và Thôi Nham. Họ đã dựng nên một câu chuyện hoàn hảo về việc Quang bị ngã cầu thang dẫn đến tử vong, với hy vọng rằng, sẽ đánh lừa được cảnh sát, và nhanh chóng hỏa táng thi thể để xoá sạch mọi bằng chứng. Tuy nhiên, trước khi kịp thực hiện kế hoạch này, cảnh sát đã kịp thời can thiệp, và đưa thi thể đi khám nghiệm tử thi. Những vết thương bất thường trên cơ thể Quang đã khơi mào cho một cuộc điều tra sâu rộng, lật mở nhiều bí mật đen tối mà họ không ngờ tới.

Trong quá trình khám xét hiện trường một cách tỉ mỉ, đội điều tra lại phát hiện ra một chi tiết bất ngờ trong phòng ngủ của Thôi Nham. Đó là một chiếc đồng hồ treo tường cũ kỹ, tưởng chừng như chỉ là một vật trang trí thông thường. Nhưng khi quan sát kỹ hơn, họ nhận thấy con số 6 trên đồng hồ bị khoét rỗng một cách tinh vi, vừa vặn để lắp đặt một chiếc camera nhỏ.

Camera này, với khả năng quay lén, đã âm thầm ghi lại mọi diễn biến trong phòng trọ của Thôi Nham, bao gồm cả những cuộc gặp gỡ bí mật giữa cô và Triệu Học Quang. Khi khám xét kỹ lưỡng hơn, thì cảnh sát phát hiện ra rằng, chiếc camera này được nối với một hệ thống lưu trữ bí mật, ẩn trong hộc giường của Nham. Bên trong đó là một chiếc máy tính xách tay thuộc về Quang, chứa đầy những đoạn video quay lén ông ta và Nham, trong nhiều tình huống nhạy cảm.

Phát hiện này khiến cảnh sát nghi ngờ rằng, Quang có thể đã tự lắp đặt camera để quay lại những lần quan hệ với Nham, nhằm khống chế và buộc cô phải tiếp tục quan hệ với mình. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là tại sao chiếc máy tính chứa những đoạn video này lại bị giấu kín trong hộc giường của Nham, chứ không phải ở một nơi an toàn hơn?

Khi bị thẩm vấn về phát hiện này, Thôi Nham run rẩy giải thích rằng, cô không muốn ai biết về việc mình bị cưỡng hiếp, vì vậy cô đã giấu chiếc máy tính để không ai có thể xem những đoạn video đó. Nham khóc lóc cầu xin rằng, đây chỉ là một hành động tự bảo vệ bản thân, và cô không hề có ý định che giấu, hay lợi dụng những hình ảnh đó để tống tiền Quang.

Nhưng câu chuyện của Nham lại càng khiến cho các điều tra viên nghi ngờ. Những lời nói của cô không khớp với những chi tiết mà họ đã thu thập được từ trước. Hơn nữa, việc lắp đặt camera một cách tinh vi như vậy không phải là hành động ngẫu nhiên của một kẻ bị hại. Ai đã lắp đặt chiếc camera này? Và tại sao máy tính lại ở trong tay Nham chứ không phải Quang?

Cảnh sát nhận ra rằng, chiếc đồng hồ và chiếc máy tính xách tay có thể là chìa khóa để giải mã toàn bộ vụ án. Họ bắt đầu tập trung vào việc phân tích dữ liệu từ chiếc máy tính, đồng thời tiếp tục thẩm vấn Nham và Tuấn, về mối liên hệ giữa họ với Quang.

Dưới áp lực của các điều tra viên, Lưu Chân Tuấn và Thôi Nham đã bắt đầu lộ ra những chi tiết bất nhất trong lời khai. Cuối cùng, cả hai đã phải thừa nhận rằng, chính họ đã giăng bẫy Triệu Học Quang bằng cách lắp đặt camera quay lén.

Lưu Chân Tuấn, ngồi lặng lẽ trước bàn thẩm vấn, đôi bàn tay đan vào nhau run rẩy. Anh ta biết rằng ,mọi lời nói dối mà họ đã dựng lên đang dần bị bóc trần. Với giọng điệu u ám, Tuấn bắt đầu kể lại toàn bộ kế hoạch mà anh và Nham đã dày công sắp đặt.

Kế hoạch bắt đầu từ nhiều tháng trước, khi Tuấn và Nham lần đầu tiên gặp gỡ. Thôi Nham, với vẻ ngoài mong manh và yếu đuối, đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của Quang. Lúc đó, Tuấn đã nhận ra tiềm năng của việc lợi dụng người đàn ông giàu có này. Với ý đồ từ trước, anh ta đã lên kế hoạch sử dụng Nham, như một con mồi để dụ dỗ Quang rơi vào bẫy.

Chúng tôi biết ông ta là một người háo sắc, thích tìm kiếm những cô gái trẻ đẹp, Tuấn nói, giọng nói đầy sự chán ghét. Vì vậy, chúng tôi đã nghĩ đến việc sử dụng Nham như một mồi nhử. Cô ấy giả vờ làm một nữ sinh yếu đuối, cần sự giúp đỡ và bảo vệ. Quang nhanh chóng bị thu hút và bắt đầu theo đuổi cô ấy.

Tuấn tiếp tục kể lại cách họ đã tỉ mỉ lắp đặt chiếc camera quay lén trong căn phòng trọ của Nham, chọn đúng vị trí để có thể ghi lại toàn bộ hành động của Quang. Khi mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, Nham dụ Quang đến phòng trọ của mình, dưới cái cớ là một cuộc gặp mặt đơn giản. Họ đã chuẩn bị mọi thứ để khiến Quang say rượu, mất kiểm soát và dễ dàng rơi vào cái bẫy mà họ giăng ra.

Tôi đã canh thời gian chính xác, Tuấn nói, ánh mắt mờ đi như thể đang nhìn lại cảnh tượng ấy. Khi tôi bước vào phòng, ông ta đã ở trong trạng thái không thể tự vệ. Tôi đã bắt quả tang ông ta đang tấn công Nham và dùng điều đó để uy hiếp.

Với Quang trong tình trạng hoảng sợ, Tuấn đã buộc ông ta viết giấy nhận tội, thừa nhận rằng, mình đã cưỡng hiếp Thôi Nham. Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch tống tiền của họ. Nhưng Tuấn và Nham biết rằng một tờ giấy nhận tội có thể không đủ để buộc Quang phải trả tiền, nên họ yêu cầu ông ta gọi cho vợ mình, Tôn Thiệp, yêu cầu cô mang tiền đến để giải quyết.

Nhưng mọi thứ đã nhanh chóng vượt khỏi tầm kiểm soát của đôi tình nhân. Khi Thiệp xuất hiện tại hiện trường, cô đã không phản ứng theo cách mà Tuấn và Nham dự tính. Thay vì sợ hãi và vội vàng tìm cách giải quyết như họ mong đợi, Thiệp đã bộc lộ một cơn giận dữ dữ dội. Cô không chỉ từ chối trả tiền, mà còn ra tay tàn nhẫn với chồng mình, dùng gậy cao su đánh Quang đến chết.

Tôi không ngờ cô ta lại hành động như vậy, Tuấn thừa nhận, giọng nói pha lẫn sự hoảng loạn. Chúng tôi chỉ muốn tống tiền, không hề có ý định giết người. Nhưng Thiệp, cô ta đã mất kiểm soát hoàn toàn.

Sự việc tưởng chừng đã rõ ràng, đây là một âm mưu tống tiền dẫn đến cái chết ngoài ý muốn của Triệu Học Quang, và Thiệp không cố ý sát hại chồng mình. Tuy nhiên, khi cảnh sát tiếp tục điều tra, họ phát hiện ra rằng câu chuyện còn phức tạp hơn nhiều. Trong chiếc điện thoại của Tôn Thiệp, họ tìm thấy một loạt tin nhắn giữa cô và Lưu Chân Tuấn, được gửi đi vào những ngày trước khi vụ việc xảy ra.

Một trong những tin nhắn, gửi vào tối ngày 1 tháng 6, chỉ vài ngày trước cái chết của Quang, đã lật ngược toàn bộ câu chuyện mà Tuấn và Nham đã kể. Trong tin nhắn đó, Thiệp viết rằng : Tất cả tiến hành theo kế hoạch, cứ nói hắn hiếp dâm, và nhớ lưu lại video.

Tin nhắn này đã khiến cho cảnh sát chấn động. Hóa ra, Tôn Thiệp không chỉ là một nạn nhân bị lôi kéo vào một âm mưu tống tiền, mà cô chính là kẻ chủ mưu đứng sau toàn bộ kế hoạch. Cô đã sử dụng Tuấn và Nham như những con tốt trên bàn cờ, lợi dụng họ để đạt được mục tiêu cuối cùng của mình, đó là thoát khỏi Triệu Học Quang và chiếm đoạt tài sản của ông ta.

Thiệp biết rõ về thói háo sắc của chồng mình và quyết định biến điều đó thành lợi thế. Cô đã liên lạc với Tuấn, một người có kinh nghiệm trong việc lắp đặt thiết bị điện tử và hiểu biết về công nghệ, để cùng lên kế hoạch bẫy Quang. Mục tiêu của cô không chỉ là để tống tiền Quang mà còn là để tạo ra bằng chứng ngoại tình, giúp cô có lợi thế trong vụ ly hôn sắp tới. Nhưng khi biết rằng, Quang đã chuyển toàn bộ tài sản cho vợ cũ, cơn giận dữ của Thiệp đã bùng nổ, dẫn đến cái chết của Quang.

Sự thật đằng sau vụ án này phức tạp hơn rất nhiều so với những gì tưởng chừng ban đầu. Tất cả những ai tham gia vào âm mưu này, từ Lưu Chân Tuấn, Thôi Nham cho đến Tôn Thiệp, đều đã bị cuốn vào vòng xoáy của tội lỗi, nơi mà những mưu đồ đen tối và sự tham lam đã dẫn đến cái chết bi thảm của một người đàn ông.


Phiên tòa xét xử Tôn Thiệp, Lưu Chân Tuấn và Thôi Nham đã thu hút sự chú ý của dư luận. Tòa án được bảo vệ nghiêm ngặt với sự hiện diện của nhiều cơ quan báo chí. Câu chuyện về cái chết của Triệu Học Quang, là một triệu phú nổi tiếng, và âm mưu đen tối đằng sau đó đã khiến công chúng không khỏi bàng hoàng. Ai cũng muốn biết số phận của những kẻ đứng sau âm mưu tinh vi và tàn nhẫn này sẽ ra sao.

Trong suốt quá trình xét xử, Tôn Thiệp là người được chú ý nhiều nhất. Cô ngồi trên ghế bị cáo, vẻ ngoài mệt mỏi, gương mặt hốc hác hơn nhiều so với hình ảnh của một cô vợ trẻ đẹp bên cạnh người chồng giàu có mà mọi người từng biết. Ánh mắt của cô, một thời từng là niềm tự hào của người phụ nữ được nhiều người ghen tị, giờ chỉ còn lại sự trống rỗng và sợ hãi.

 Sau khi xem xét lời khai và bằng chứng, thì chủ tọa phiên tòa đã đứng dậy và đọc bản án. Tôn Thiệp bị tuyên án tử hình vì tội giết người có chủ ý, âm mưu tống tiền và cố ý che giấu tội phạm. Lưu Chân Tuấn bị tuyên án chung thân vì tội đồng phạm giết người và tống tiền. Thôi Nham, với vai trò phụ, bị kết án 20 năm tù giam vì tham gia vào âm mưu và hỗ trợ tội phạm.

Khi bản án được tuyên, Thiệp khuỵu xuống, nước mắt chảy dài. Cô hiểu rằng mọi thứ đã chấm hết. Những gì cô cố gắng đạt được bằng mọi giá giờ đây chỉ còn là một cái kết bi thảm. Lưu Chân Tuấn, với gương mặt lạnh lùng, không nói lời nào, chỉ đứng lặng im đón nhận số phận mà mình đã tự chuốc lấy. Thôi Nham, với vẻ hoảng loạn, bật khóc nức nở, không thể tin rằng cuộc đời mình đã rẽ sang một hướng khác đầy đau thương.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn