Cái Kết Của Người Phụ Nữ Một Con Thích Rủ Đàn Ông Về Nhà Vào Ban Đêm | Kỳ Án #566

Kỳ án về Phí - cái chết của người phụ nữ trong căn nhà kín.



Trời lúc này đang nhá nhem tối, cơn mưa nhẹ rơi đều ngoài cửa sổ làm không khí thêm phần lạnh lẽo. Trong căn phòng cấp bốn tồi tàn nằm khuất nẻo trong thôn Tả Các, huyện Văn An, tỉnh Hà Bắc, một cảnh tượng kinh hoàng đang chờ đợi được phát hiện. Đó là một ngày đầu năm mới, ngày 1 tháng 1 năm hai nghìn không trăm mười ba, nhưng bầu không khí nặng nề và u ám bao trùm lên tất cả.




Khi công an thôn Tả Các nhận được tin báo về thi thể của một người phụ nữ trong căn nhà trọ, thì họ đã ngay lập tức có mặt tại hiện trường. Đội trưởng đội điều tra, là Trung úy Lý, đã nhanh chóng triển khai các biện pháp phong tỏa và bảo vệ hiện trường. Khi cửa phòng được mở ra, cảnh sát phát hiện ra thi thể của Phí nằm trên chiếc giường cũ kỹ, được phủ kín bởi một chiếc chăn mỏng.

Thi thể của Phí đang nằm nghiêng trên giường, như thể là cô đang ngủ. Chiếc chăn mỏng được kéo lên che kín cơ thể cô, chỉ để lộ ra khuôn mặt. Nhưng ngay lập tức, đội điều tra đã nhận thấy sự bất thường. Khuôn mặt Phí trắng bệch, không còn dấu hiệu của sự sống. Đôi mắt cô nhắm nghiền, làn da tái nhợt phản chiếu ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn.

Khi chăn được kéo xuống, thì cảnh tượng kinh hoàng hiện ra rõ nét hơn. Đầu Phí có một vết thương lớn, máu đã khô lại và thấm vào chiếc gối bên dưới. Vết thương rõ ràng là kết quả của một cú đánh mạnh, và từ vị trí và hình dạng của vết thương, pháp y có thể xác định rằng, Phí đã bị tấn công từ phía sau. Máu từ vết thương chảy xuống, tạo thành những vệt dài trên gương mặt và cổ của cô, khô lại thành màu nâu đen ghê rợn.

Căn phòng không có dấu hiệu bị lục lọi.

Điện thoại di động của nạn nhân đã bị đập vỡ nát, nhưng tiền mặt và trang sức không bị lấy mất. Trong chiếc ví vẫn còn giấy tờ tùy thân của người phụ nữ, cho thấy nạn nhân tên là Phí, một người thuê nhà của ông Trần.

Phí, là một người phụ nữ 29 tuổi, đến từ tỉnh Thiểm Tây, đã ly hôn và mang con gái nhỏ của mình đến Hà Bắc, để bắt đầu lại cuộc sống. Chủ nhà trọ, ông Trần, nhớ lại rằng, Phí đã thuê căn nhà này ba năm, luôn là người hiền lành, không gây thù chuốc oán với ai. Tuy nhiên, vào thời điểm này, câu hỏi quan trọng nhất đối với các điều tra viên đó là, con gái của Phí hiện đang ở đâu?.

Khi cảnh sát đang bận rộn thu thập chứng cứ, thì một người đàn ông tên Vương đến để khai báo thông tin. Vương là người tự nhận là hàng xóm của Phí, kể rằng chiều tối ngày 27 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, Phí đã đến nhờ ông trông giúp con gái vì cô có việc phải đi. Điều đáng chú ý là nhà Vương cách hiện trường vụ án khoảng một cây số, làm dấy lên câu hỏi rằng, tại sao Vương lại nhận là hàng xóm của Phí.

Qua xác minh, cảnh sát phát hiện ra rằng, Phí thuê cùng lúc hai ngôi nhà trong cùng một thôn. Bình thường, cô và con gái sống ở ngôi nhà gần nhà Vương, ít khi đến ngôi nhà nơi xảy ra vụ án mạng. 

Trong khi đội pháp y tiến hành khám nghiệm tử thi, để xác định nguyên nhân và thời gian tử vong, thì Trung úy Lý cùng đồng đội đã bắt đầu lục lại những manh mối, cố gắng tìm ra bất kỳ dấu vết nào của nghi phạm. Vụ án này dường như ẩn chứa nhiều bí ẩn hơn họ tưởng, và cuộc điều tra mới chỉ bắt đầu.

Trong cái lạnh của mùa đông Hà Bắc, không chỉ thi thể Phí mà cả những sự thật đen tối phía sau bức màn bí ẩn cũng đang dần hiện lên. Những câu hỏi tiếp tục chất chồng, liệu ai đã giết Phí và vì lý do gì? Và điều gì sẽ xảy ra với con gái cô khi mất đi người mẹ duy nhất? Thời gian sẽ trả lời, nhưng cho đến khi đó, các điều tra viên phải làm việc không ngừng nghỉ để tìm ra sự thật.

Kết quả ban đầu nhanh chóng được thông báo, nạn nhân chết vào khoảng 2 giờ sáng ngày 28 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai. Điều này đồng nghĩa với việc Phí đã bị sát hại ngay trong đêm đầu tiên rời khỏi nhà.

Những vết thương trên cơ thể của Phí cho thấy sự tàn nhẫn của hung thủ, nhưng lại không có dấu hiệu của sự chống cự. Điều này khiến cho các điều tra viên, dẫn đầu là Trung úy Lý, đặt ra giả thuyết rằng, nghi phạm rất có thể là người quen. Chỉ người quen mới có thể vào nhà trọ của nạn nhân vào giữa đêm, mà không gây ra sự cảnh giác. Hơn nữa, hiện trường vụ án không có dấu vết bị lục lọi, và cửa phòng được khóa từ bên ngoài, cho thấy hung thủ có đủ thời gian và sự tỉnh táo để thực hiện kế hoạch tẩu thoát.

Cảnh sát tỉ mỉ rà soát từng chi tiết tại hiện trường. Các vật dụng cá nhân của Phí, từ quần áo, túi xách, đến các giấy tờ tùy thân, đều được kiểm tra kỹ lưỡng. Đáng chú ý là chiếc điện thoại di động của cô đã bị đập vỡ nát, nhưng tiền mặt và trang sức vẫn còn nguyên. Điều này loại bỏ khả năng đây là một vụ giết người cướp của.

Việc khôi phục thông tin từ chiếc điện thoại di động của nạn nhân, đã mở ra một cánh cửa mới cho cuộc điều tra. Trong danh bạ điện thoại của Phí lưu tên hơn một trăm người, đa phần là đàn ông, nhưng đều chỉ có biệt danh, không có họ tên đầy đủ. Điều này khiến cho việc xác định danh tính và điều tra trở nên phức tạp hơn.

Trung úy Lý đã nhận thấy một điểm đáng lưu tâm, đó là vào buổi tối, Phí thường xuyên nhắn tin trò chuyện với những người đàn ông này với nội dung người lớn. Từ chiều đến đêm ngày 27 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, Phí có liên lạc với bốn số điện thoại, nhưng tất cả đều không đăng kí chính chủ. Đây có thể là những đầu mối quan trọng giúp truy tìm hung thủ, nhưng cũng đồng thời tạo ra một mạng lưới phức tạp mà cảnh sát phải gỡ rối.

Trung úy Lý đã quyết định mở rộng phạm vi điều tra, bằng cách tiếp xúc với những người dân xung quanh khu vực. Ông hy vọng có thể tìm thêm được thông tin về mối quan hệ của Phí với những người trong thôn, và bất kỳ ai có thể có động cơ gây án. Ông Trần, chủ nhà trọ, cho biết Phí là người ít giao du, thường chỉ lui tới hai ngôi nhà mà cô thuê.

Người dân trong thôn, ai nấy đều tỏ ra bàng hoàng trước cái chết của Phí. Bà Lưu, người bán hàng tạp hóa gần nhà Phí, kể lại rằng, Phí thường mua đồ ăn vào buổi chiều, nhưng gần đây cô ít ra ngoài hơn. Ông Vương, người tự nhận là hàng xóm của Phí, nhắc lại chuyện Phí gửi con gái nhờ trông giúp vào chiều tối ngày 27 tháng 12. Tuy nhiên, sự cách xa một cây số giữa nhà Vương và hiện trường vụ án vẫn là điều khó hiểu.

Việc Phí thuê cùng lúc hai ngôi nhà trong cùng một thôn là điều khiến nhiều người bất ngờ. Cô và con gái thường sống ở ngôi nhà gần nhà Vương, nhưng ngôi nhà xảy ra án mạng lại là nơi cô ít khi lui tới. Con gái nạn nhân, gần 10 tuổi, kể lại rằng, mẹ dẫn em sang gửi nhà hàng xóm rồi xách túi đi, trong túi có ít tiền và chiếc điện thoại. Lời khai của bé phù hợp với lời kể của Vương, và giúp cảnh sát phần nào hình dung được những sự việc diễn ra trước khi vụ án mạng xảy ra.

Các điều tra viên cũng tập trung vào việc xác định công việc và mối quan hệ của Phí. Cả chủ nhà trọ và hàng xóm láng giềng đều không biết rõ công việc của Phí, chỉ biết cô có liên quan đến buôn bán đồ gỗ. Đây có thể là một chi tiết quan trọng, mở ra hướng điều tra về các mối quan hệ làm ăn của nạn nhân.

Trong khi đó, Trung úy Lý và các đồng đội vẫn tiếp tục thu thập mọi manh mối, mỗi chi tiết nhỏ đều có thể là mảnh ghép quan trọng trong bức tranh tổng thể của vụ án. Họ biết rằng, thời gian không chờ đợi, và mỗi giờ trôi qua đều có thể làm mất đi cơ hội tìm ra kẻ thủ ác.

Vào sáng sớm ngày 2 tháng 1 năm hai nghìn không trăm mười ba, đúng mười bốn tiếng kể từ khi nhận tin báo, tổ điều tra viên đã bắt đầu khám phá ra những manh mối mới, mở ra cánh cửa đi sâu vào cuộc sống cá nhân của Phí. Theo hồ sơ tại đồn công an địa phương, vào cuối tháng 10 năm hai nghìn không trăm mười hai, Phí đã đến đồn công an cùng với một người đàn ông họ Tôn. Lần ấy, Phí trong trạng thái vô cùng hoảng loạn, vừa khóc vừa kể lại chuyện bị Tôn, bạn trai của cô, đánh đập sau khi uống rượu say. Tôn lúc ấy còn chưa tỉnh rượu, ngồi gục đầu trong góc phòng. Sau khi cảnh sát dò hỏi nhiều lần, Phí thừa nhận rằng, Tôn là bạn trai của mình, và hai người sau đó đã được hòa giải, đưa nhau về.

Theo điều tra, Tôn là một người thường xuyên uống rượu và có thói quen bạo lực. Hắn ta không chỉ có quan hệ tình cảm với Phí, mà còn có quan hệ với nhiều phụ nữ khác. Khoảng một tháng trước khi xảy ra vụ án mạng, thì Phí đã đòi chia tay nhưng Tôn không đồng ý. Cuộc tình giữa họ ngày càng trở nên căng thẳng và đầy xung đột.

Khi được triệu tập làm việc với cảnh sát, Tôn khẳng định đã chia tay với Phí từ đầu tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, và từ đó đến giờ không còn liên lạc với cô. Tuy nhiên, điều tra viên không hoàn toàn tin vào lời khai này. Họ quyết định kiểm tra điện thoại của Tôn và phát hiện ra rằng, vào khoảng 13 giờ ngày xảy ra án mạng, Tôn đã gọi điện thoại cho Phí và còn nhắn tin hẹn gặp cô.

Trước những bằng chứng rõ ràng, Tôn buộc phải thừa nhận rằng vào ngày hôm đó, hắn ta có đến gặp Phí. Theo lời khai của Tôn, hai người đã gặp nhau và phát sinh quan hệ. Tuy nhiên, Tôn khẳng định rằng, sau đó hắn ta đã về xưởng gỗ nơi hắn làm việc từ lúc 18 giờ, và làm suốt đêm đến sáng hôm sau, hoàn toàn không có thời gian để gây án.

Để xác minh lời khai của Tôn, cảnh sát trích xuất camera giám sát tại xưởng gỗ. Qua hình ảnh từ camera, họ phát hiện rằng quả thật Tôn đã có mặt tại xưởng cả đêm, không rời khỏi nơi làm việc. Những đồng nghiệp của Tôn cũng xác nhận rằng, hắn ta đã làm việc liên tục mà không hề có bất kỳ hành động đáng nghi ngờ nào.

Việc điều tra rơi vào ngõ cụt khi tất cả các bằng chứng đều cho thấy rằng, Tôn không có khả năng gây án vào thời điểm xảy ra vụ án mạng. Tuy nhiên, Trung úy Lý không bỏ cuộc. Ông quyết định mở rộng phạm vi điều tra, quay trở lại kiểm tra những chi tiết nhỏ nhất mà họ có thể đã bỏ sót.

Trong quá trình rà soát, điều tra viên phát hiện rằng, mối quan hệ giữa Phí và Tôn không chỉ dừng lại ở việc tình cảm. Có nhiều dấu hiệu cho thấy Phí đã từng dựa vào Tôn để kiếm tiền, và mối quan hệ của họ bị chi phối bởi sự lợi dụng và tranh chấp. Phí không chỉ có quan hệ tình cảm với Tôn, mà còn có quan hệ với nhiều người đàn ông khác, và điều này có thể là nguồn gốc của những mâu thuẫn và xung đột.

Các điều tra viên cũng bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về cuộc sống của Tôn, phát hiện ra rằng, hắn ta có mối quan hệ phức tạp với nhiều người phụ nữ khác, và điều này có thể đã tạo ra những động cơ tiềm ẩn mà họ chưa khám phá ra. Họ bắt đầu thu thập thông tin từ những người phụ nữ này, hy vọng có thể tìm ra manh mối mới để tiếp tục điều tra.

Trong khi đó, Trung úy Lý và đội điều tra không ngừng nghỉ tìm kiếm thêm những chứng cứ và manh mối từ hiện trường và những người liên quan. Họ biết rằng , chỉ cần một chi tiết nhỏ nhất cũng có thể giúp họ tiến xa hơn trong việc giải mã vụ án.

Trong những ngày đầu tháng Giêng, cái lạnh giá của mùa đông Hà Bắc càng khiến không khí tại hiện trường vụ án trở nên ảm đạm và căng thẳng. Trung úy Lý và đội điều tra tiếp tục miệt mài tìm kiếm manh mối, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Họ kiên trì xem lại toàn bộ video giám sát có thể tìm được xung quanh hiện trường, đồng thời tiến hành thăm hỏi toàn bộ các gia đình xung quanh, các tài xế taxi và xe ba gác có đi qua hiện trường trong ngày xảy ra án mạng.

Cuối cùng, một tia hy vọng lóe lên khi một tài xế xe ba gác đến gặp cảnh sát, cung cấp thông tin quan trọng. Vào chiều tối ngày 27 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, tài xế này cho biết đã nhìn thấy Phí đi cùng một người đàn ông về ngôi nhà nơi xảy ra án mạng. Điều đáng chú ý là tài xế này còn chào hỏi người đàn ông đó, vì trước kia từng chở người này vào thị trấn. Theo thói quen nghề nghiệp, tài xế đã hỏi nơi người đàn ông làm việc, dù không biết tên.

Theo thông tin tài xế xe ba gác cung cấp, cảnh sát đã bí mật điều tra và phát hiện người đàn ông này họ Thái, cũng làm thuê tại xưởng gỗ, nơi mà Tôn làm việc. Thái là một nhân vật khá bí ẩn, với lối sống kín đáo và ít giao tiếp với người xung quanh. Tuy nhiên, qua điều tra, cảnh sát phát hiện ra Thái có quan hệ phức tạp với nạn nhân Phí.

Các điều tra viên nhận thấy rằng, Thái là một trong những người đã liên lạc với Phí vào tối xảy ra án mạng.

Khi bị triệu tập lên cơ quan điều tra, Thái bước vào phòng thẩm vấn với vẻ mặt bình thản. Hắn ta trả lời các câu hỏi của điều tra viên, mà không hề có dấu hiệu lo lắng hay bất an. Thái kể lại rằng, vào chiều tối ngày 27 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, Phí đã gọi điện thoại cho hắn ta, và mời đến nhà trọ để tâm sự. Họ đã có một buổi tối mặn nồng bên nhau. Tuy nhiên, vào khoảng 23 giờ đêm, Phí nhận được một cuộc điện thoại, và giục Thái về vì cô còn có khách.

Lời khai này đã ngay lập tức bị các điều tra viên nghi ngờ, bởi từ 23 giờ đêm hôm đó, không có bất cứ số điện thoại nào liên lạc với số của Phí. Trung úy Lý nhận thấy Thái đang cố che giấu điều gì đó, và quyết định tiếp tục thẩm vấn để tìm ra sự thật.

Cảnh sát tiếp tục hỏi Thái về những tình tiết diễn ra trong buổi tối hôm đó. Thái khẳng định rằng, hắn ta và Phí đã đến một quán cơm để dùng bữa, sau đó đi bộ về nhà trọ của Phí. Hắn ta mô tả buổi tối diễn ra bình thường, không có sự kiện gì đặc biệt.

Những lời khai của Thái về bữa ăn và hành trình về nhà trọ, đều được xác nhận bởi chủ quán cơm, và một vài nhân chứng khác có mặt tại quán tối hôm đó. Tuy nhiên, khi cảnh sát xem lại hình ảnh từ camera giám sát trên đường về, họ phát hiện ra một chi tiết quan trọng, đó là Thái mặc áo khoác màu vàng, trái ngược với lời khai ban đầu của hắn rằng, hắn mặc áo khoác màu đen.

Đây là một chi tiết nhỏ, nhưng trong điều tra hình sự, những chi tiết nhỏ thường mang lại bước đột phá lớn. Các điều tra viên nhận thấy sự mâu thuẫn này, và quyết định tập trung vào việc tìm kiếm chiếc áo khoác màu vàng.

Trong quá trình rà soát các cửa hiệu giặt là trong khu vực, cảnh sát tìm thấy một cửa hiệu nhớ rõ về một khách hàng, người này mang theo túi nilon chứa quần áo ướt và rắc rất nhiều bột giặt. Nhân viên cửa hiệu kể rằng, khách hàng đó rất lo lắng và liên tục giục giã về việc giặt nhanh chiếc áo khoác màu vàng. Khi cảnh sát kiểm tra kỹ lưỡng chiếc áo, họ phát hiện ra những dấu vết máu nhỏ, mặc dù đã được giặt kỹ. Nhân viên cửa hiệu không nhớ rõ tên khách hàng, nhưng miêu tả của người đó trùng khớp với Thái.

Cảnh sát nhanh chóng thu thập mẫu ADN từ chiếc áo khoác, và tiến hành so sánh với mẫu ADN của nạn nhân Phí. Kết quả cho thấy mẫu ADN trên áo khoác màu vàng chính là của Phí. Đây là bằng chứng quan trọng, không thể chối cãi rằng, Thái có liên quan trực tiếp đến cái chết của Phí.

Trước bằng chứng rõ ràng và không thể phủ nhận này, Thái bắt đầu thay đổi thái độ. Từ một người bình tĩnh và tự tin, hắn ta trở nên căng thẳng và lo lắng. Hắn nhận ra rằng, mọi lời nói dối và cố gắng che đậy của mình đều đã bị cảnh sát phát hiện. Áp lực của các điều tra viên và sự thật không thể chối cãi, khiến cho Thái dần dần sụp đổ.

Cuối cùng, dưới áp lực của các điều tra viên và trước những bằng chứng không thể chối cãi, Thái vừa khóc vừa khai nhận toàn bộ tội ác của mình. Hắn kể lại rằng, buổi tối hôm đó, sau khi ăn tối và quan hệ tình dục, Phí đã xin tiền Thái. Hắn ta lúc này không mang bao nhiêu tiền, nói để lúc khác sẽ cho nhưng Phí không chịu, nên hai người to tiếng. Trong cơn giận dữ và tuyệt vọng, Thái đã dùng viên gạch có sẵn trong phòng để đánh Phí.

Khi nhận ra Phí đã chết, thì Thái bắt đầu hoảng loạn. Hắn ta không biết phải làm gì tiếp theo. Trong cơn hoảng loạn, Thái cố gắng xóa mọi dấu vết liên quan đến tội ác của mình. Hắn khóa cửa nhà trọ từ bên ngoài, để ngăn không cho ai phát hiện thi thể Phí sớm.

Thái quay trở lại nhà mình và lấy quần áo dính máu. Hắn ta biết rằng, nếu không xóa sạch những dấu vết này, cảnh sát sẽ dễ dàng tìm ra hắn. Hắn cho quần áo vào túi nilon và mang đến cửa hiệu giặt là. Tại đó, hắn ta yêu cầu giặt nhanh chiếc áo khoác màu vàng, và cố gắng tẩy sạch mọi vết máu.

Sau khi xóa dấu vết, Thái trở về nhà và cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn biết rằng, cuộc sống của mình sẽ không bao giờ trở lại như cũ sau hành động tàn ác này. Thái dành cả đêm để suy nghĩ về những gì đã xảy ra, lo sợ về hậu quả mà hắn sẽ phải đối mặt. Nhưng dù có lo lắng thế nào, Thái vẫn không thể trốn tránh sự thật rằng hắn đã giết người.

Buổi sáng ngày 28 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười hai, khi cảnh sát đến hiện trường và bắt đầu điều tra, thì Thái biết rằng, thời gian của hắn sắp hết. Hắn ta cố gắng giữ bình tĩnh, và hành xử như không có gì xảy ra, nhưng sự lo lắng và sợ hãi luôn hiện hữu trong lòng.

Cuộc thẩm vấn Thái không chỉ dừng lại ở việc tìm ra sự thật, mà còn đi sâu vào tâm lý của hung thủ. Các điều tra viên muốn hiểu rõ động cơ, và hoàn cảnh dẫn đến hành động tàn ác này. Thái kể rằng, mối quan hệ giữa hắn và Phí từ lâu đã trở nên phức tạp và căng thẳng. Hắn ta cảm thấy bản thân bị lợi dụng về mặt tình cảm và tài chính. Mỗi lần gặp nhau, Phí đều xin tiền, và khi Thái phát hiện ra Phí còn có quan hệ với nhiều người đàn ông khác, thì hắn ta cảm thấy bị phản bội và lừa dối.

Cuộc xung đột tối hôm đó chỉ là giọt nước tràn ly, khiến cho Thái mất kiểm soát và ra tay tàn bạo. Trong lúc hoảng loạn sau khi gây án, thì hắn đã cố gắng che giấu mọi bằng chứng liên quan, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi sự thật và lưới pháp luật.

Sau khi vụ án được phá và Thái thú nhận toàn bộ tội ác của mình, các điều tra viên và công tố viên bắt đầu quá trình chuẩn bị cho phiên tòa. Mọi bằng chứng, từ lời khai của nhân chứng, hình ảnh từ camera giám sát, kết quả khám nghiệm pháp y, cho đến chiếc áo khoác màu vàng dính máu của nạn nhân, đều được thu thập và sắp xếp cẩn thận. Đây sẽ là những chứng cứ quan trọng để buộc tội Thái trước tòa.

Các luật sư và công tố viên đã có nhiều cuộc họp để thảo luận chiến lược tố tụng. Họ đảm bảo rằng mọi khía cạnh của vụ án đều được xem xét kỹ lưỡng, từ động cơ phạm tội đến các tình tiết xung quanh sự việc. Luật sư bào chữa của Thái cũng không ngừng làm việc để tìm cách giảm nhẹ hình phạt cho thân chủ, bằng cách chứng minh rằng, Thái đã hành động trong tình trạng bị kích động mạnh.

Ngày xét xử Thái đến gần, và tòa án Hà Bắc đã chuẩn bị sẵn sàng. Phiên tòa đã thu hút sự chú ý lớn từ giới truyền thông và người dân địa phương. Cả thôn Tả Các đều dõi theo từng diễn biến của vụ án, với hy vọng công lý sẽ được thực thi.

Khi Thái được dẫn vào phòng xử án, hắn ta trông mệt mỏi và hốc hác. Thái đã trải qua những ngày dài trong nhà giam, suy ngẫm về tội ác của mình, và đối diện với nỗi sợ hãi về bản án sắp tới. Các điều tra viên, nhân chứng và chuyên gia pháp y đều có mặt tại tòa để cung cấp lời khai và chứng cứ.

Các chuyên gia pháp y lên bục làm chứng, cung cấp kết quả khám nghiệm tử thi và phân tích các vết thương trên cơ thể Phí. Họ xác định rằng nạn nhân đã chết do bị đánh vào đầu bằng viên gạch, và những vết thương cho thấy sự tàn nhẫn của hung thủ. Các chuyên gia cũng xác nhận rằng mẫu ADN trên chiếc áo khoác màu vàng là của Phí, chứng minh rằng Thái đã cố gắng xóa dấu vết nhưng không thành công.

Khi đến lượt Thái, hắn ta đứng trước tòa với vẻ mặt đầy hối hận. Thái thừa nhận toàn bộ tội ác của mình, và kể lại chi tiết về buổi tối định mệnh. Hắn mô tả lại cảm giác bị lợi dụng và phản bội, cùng với sự tức giận và thất vọng đã đẩy hắn đến hành động bạo lực. Thái khóc và xin lỗi gia đình nạn nhân, thể hiện sự hối hận sâu sắc về những gì hắn đã gây ra.

Luật sư bào chữa của Thái cố gắng đưa ra các tình tiết giảm nhẹ. Ông lập luận rằng, Thái đã hành động trong tình trạng bị kích động mạnh do sự phản bội và lợi dụng từ phía Phí. Luật sư cũng nhấn mạnh rằng, Thái đã thành thật khai báo và hợp tác với cảnh sát, hy vọng tòa án sẽ xem xét và giảm nhẹ hình phạt cho hắn.

Công tố viên, ngược lại, nhấn mạnh vào sự tàn nhẫn và tính toán của Thái khi gây án. Họ lập luận rằng, dù bị kích động, Thái vẫn có đủ nhận thức để khóa cửa phòng và cố gắng xóa dấu vết. Điều này chứng tỏ hắn ta đã hành động có chủ ý, và cần phải chịu trách nhiệm cho tội ác của mình. Công tố viên yêu cầu tòa án đưa ra một bản án nghiêm khắc, để đảm bảo công lý cho nạn nhân và răn đe những kẻ có ý định phạm tội tương tự.

Sau nhiều giờ thảo luận và xem xét mọi bằng chứng, tòa án cuối cùng đã đưa ra phán quyết. Thái bị kết án với tội danh giết người có chủ ý. Tòa án tuyên phạt hắn mức án tử hình ngay lập tức, với lý do hành động của hắn đã gây ra hậu quả nghiêm trọng và không thể tha thứ.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn