Vụ Mất Tích Kỳ Lạ Của Vơ Công Khai "Ngoại Giao" Bạn Mới Với Chồng | Kỳ Án #552

Kỳ án về Lý Mai - Cái chết của người phụ nữ khi công khai hẹn hò với nhiều người đàn ông.

Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án có thật trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ. Vào ngày 25 tháng 6 năm hai nghìn không trăm mười lăm, một buổi chiều nắng gắt, không khí oi bức đã lan tỏa khắp huyện Bái Tuyền, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc.

Trong văn phòng đội hình sự của huyện, không khí căng thẳng hơn bao giờ hết , khi một người đàn ông họ Từ bước vào. Khuôn mặt của anh ta thể hiện rõ sự lo lắng và mệt mỏi. Từng bước chân nặng nề như kéo theo cả sự căng thẳng, và áp lực đè nặng trên vai. Từ đã không giấu nổi sự nghẹn ngào khi thông báo với cảnh sát rằng, vợ anh, tên là Lý Mai, đã mất tích từ hai ngày trước.

Trong giọng nói run rẩy, anh kể lại rằng, lần cuối cùng mà anh nghe thấy tiếng của Mai là khi cô gọi điện thông báo là, bản thân sẽ sang huyện Khắc Đông để xem phim. Tuy nhiên, sau đó, cô đã không còn liên lạc với gia đình nữa. Lý Mai, một phụ nữ trẻ trung, 28 tuổi, làm nghề chuyên gia trang điểm tại một studio chụp ảnh cưới nổi tiếng trong vùng.

Với tay nghề khéo léo và sự tinh tế, cô được rất nhiều khách hàng yêu mến. Nhưng cuộc sống cá nhân của Mai lại không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Vào chiều ngày 23 tháng 6, như thường lệ, Mai đã rời chỗ làm vào lúc 4 giờ 30 phút. Cô mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, quần bò xanh năng động, và đeo một chiếc túi chéo.

Nhân chứng cho biết rằng, cô đang đứng bên đường như đang chờ đợi một ai đó. Camera giám sát trên đường đã ghi lại được hình ảnh một chiếc xe bảy chỗ dừng lại trước cổng studio, Mai sau đó bước lên xe và xách theo một túi nilon màu trắng. Những hình ảnh từ camera giám sát cho thấy rằng, Mai không bị bắt cóc.

Cô tự nguyện ra vào chiếc xe, điều này khiến cho điều tra viên đặt nhiều câu hỏi. Chồng của Mai, anh Từ, giải thích rằng, thời gian gần đây cô thường cảm thấy quan hệ của mình quá hẹp hòi, và muốn mở rộng mối quan hệ để có thêm cơ hội làm ăn, từ đó kiếm thêm thu nhập. Mai thường xuyên sử dụng tính năng tìm quanh đây của WeChat, để làm quen với những người lân cận, và điều này dẫn đến việc cô nhiều lần đi gặp riêng những người bạn mới, đa số là đàn ông.

Mặc dù hành động này không bình thường đối với một phụ nữ đã có gia đình, và con gái năm tuổi, nhưng Mai lại không giấu diếm chồng. Anh Từ thừa nhận rằng, anh không ngăn cản Mai vì anh tin rằng cô đang cố gắng vì gia đình của mình. Anh cho rằng, việc này có thể giúp cải thiện thu nhập và tương lai của họ. Tuy nhiên, những thông tin này không làm dịu đi sự lo lắng của cảnh sát. Họ nhận thấy sự mất tích của Mai có nhiều điểm bất thường.

Điều đáng ngờ nhất là Mai đã hứa sẽ đưa con gái đi chơi vào ngày sinh nhật của bé, nhưng cô lại không liên lạc với gia đình vào ngày hôm đó. Điều này làm cảnh sát bắt đầu có linh cảm về một vụ án mạng. Sự nghi ngờ của cảnh sát không phải không có cơ sở. Với những thông tin mà Từ cung cấp, cảnh sát đã bắt đầu điều tra sâu hơn vào cuộc sống cá nhân của Mai. Họ đã tìm hiểu về những mối quan hệ mới mà cô đã tạo ra thông qua WeChat, và các hoạt động của cô trong những ngày gần đây.

Chuyến hành trình tìm kiếm sự thật bắt đầu. Đội hình sự đã lập tức trích xuất tất cả các camera giám sát trên những tuyến đường, mà Mai có thể đã đi qua. Họ kiểm tra từng chi tiết, từng giây phút một, để tìm ra manh mối có thể giúp giải đáp sự mất tích bí ẩn của cô. Không khí tại văn phòng đội hình sự ngày càng trở nên căng thẳng.

Mỗi manh mối mới lại mang đến một hi vọng nhỏ nhoi, nhưng đồng thời cũng khiến cho vụ án thêm phần phức tạp. Mọi người đều nỗ lực hết mình, không chỉ để tìm ra sự thật, mà còn để đem lại công lý cho Mai và gia đình cô. Trong ánh nắng chói chang của ngày hè, những con đường huyện Bái Tuyền trở nên lặng lẽ đến đáng sợ. Người dân địa phương cũng bắt đầu xôn xao về sự mất tích của Mai. Những câu chuyện, những lời đồn đoán bắt đầu lan truyền khắp nơi, tạo nên một bầu không khí vừa hồi hộp vừa lo lắng.

Liệu Mai có thực sự bị bắt cóc hay cô tự nguyện ra đi? Có điều gì bí ẩn đằng sau sự mất tích này? Những câu hỏi này vẫn còn lơ lửng trong đầu của tất cả mọi người, và chỉ có thời gian mới có thể trả lời được. Họ sau đó bắt đầu bằng việc lần theo biển số chiếc xe bảy chỗ, mà camera giám sát đã ghi lại được. Qua tra cứu, cảnh sát phát hiện rằng, chủ sở hữu của chiếc xe hiện đang đi công tác ở tỉnh khác vào thời điểm xảy ra vụ mất tích.

Thông tin này dẫn đến một manh mối quan trọng, đó là chiếc xe này đã được cho một người đàn ông họ Vương mượn, vào ngày 23 tháng 6. Ngay lập tức, cảnh sát đã tìm đến Vương để thẩm vấn. Vương, một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi, với vẻ mặt bình tĩnh và có phần căng thẳng, thừa nhận rằng, anh ta đã lái xe đón Mai vào tối hôm đó. Vương khai rằng, Mai muốn sang huyện Khắc Đông để xem phim, và nhờ anh chở đi giúp.

Dọc đường, Mai đã mua một ít thức ăn mang về nhà trước khi đi tiếp. Sau khi xem phim xong, hai người đã đi leo núi, và đến khoảng 11 giờ đêm mới trở về Bái Tuyền. Để xác minh lời khai của Vương, cảnh sát đã trích xuất camera giám sát tại cửa ngõ huyện Khắc Đông. Quả nhiên, hình ảnh từ camera cho thấy chiếc xe của Vương đã xuất hiện vào thời gian mà anh ta khai báo. Hơn nữa, Mai vẫn ngồi trên ghế phụ của xe, dường như không có dấu hiệu gì bất thường.

Lời khai của Vương cho đến lúc này đều được kiểm chứng qua các bằng chứng từ camera. Tuy nhiên, chi tiết cuối cùng và quan trọng nhất đó là, liệu Vương có đưa Mai về nhà hay không, vẫn là một dấu hỏi lớn. Camera trước cổng khu nhà cho thấy hình ảnh Mai lên xe của Vương vào tối 25 tháng 6, nhưng đến sáng ngày 29 tháng 6, toàn bộ hệ thống camera, ổ cứng cố định, và ổ cứng di động đều đã bị mất trộm một cách bí ẩn.

Việc mất trộm này khiến cho cảnh sát không thể xác định liệu Vương có thực sự đưa Mai về nhà hay không, hoặc liệu anh ta có nói dối, và lấy trộm ổ cứng để che giấu sự thật. Điều này làm dấy lên nghi ngờ về sự liên quan của Vương trong vụ án. Anh ta có thể là nghi phạm chính, hoặc có thể là một nhân chứng vô tình bị kéo vào vụ án bởi những kẻ khác. Điều tra viên nhận định rằng, việc mất trộm các thiết bị giám sát không phải là điều mà ai cũng có thể thực hiện.

Người làm việc này phải có kiến thức về hệ thống camera, và cách thức hoạt động của chúng. Sự trùng hợp này dẫn đến một nghi ngờ khác, đó là chồng của Mai, anh Từ, trước đây từng làm nghề lắp đặt camera. Điểm đáng ngờ càng ngày càng nhiều, và điều tra viên cần phải cẩn thận hơn trong từng bước điều tra. Cảnh sát đã bắt đầu đặt câu hỏi về việc tại sao Từ không tỏ ra tức giận hay khó chịu, khi vợ mình thường xuyên ra ngoài đến nửa đêm.

Từ giải thích rằng ,anh hiểu vợ mình đang cố gắng vì gia đình, và vì hơn Mai năm tuổi, anh ta luôn nhường nhịn và thông cảm với cô. Lời giải thích này khiến cho cảnh sát nghi ngờ, bởi sự thấu hiểu quá mức này không giống với phản ứng thông thường của một người chồng trong hoàn cảnh như vậy. Một chi tiết khác khiến cho cảnh sát chú ý, đó là lời khai của Vương về việc Mai vẫn dùng điện thoại nhắn tin với ai đó trên đường về sau buổi xem phim.

Điều này mở ra một hướng điều tra mới, đó là liệu có người thứ ba nào liên quan đến sự mất tích của Mai? Cuộc điều tra tiến thêm một bước, khi cảnh sát phỏng vấn một nữ đồng nghiệp của Mai. Người đồng nghiệp này tiết lộ rằng, Mai có nhận một anh nuôi họ Hứa, người này thường nói những lời mập mờ, và nhiều lần bóng gió muốn vào khách sạn với Mai nhưng cô không đồng ý. Khi cảnh sát tìm gặp Hứa, thì họ phát hiện rằng không chỉ nữ đồng nghiệp, mà cả cha mẹ và chồng của Mai cũng biết về anh ta.

Cuộc gặp gỡ với Hứa khiến cho cảnh sát nhận ra rằng, anh ta là một mắt xích quan trọng trong vụ án. Hứa, một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài lịch lãm, ban đầu tỏ ra bình tĩnh khi trả lời các câu hỏi của cảnh sát. Tuy nhiên, qua những câu hỏi sâu hơn, cảnh sát nhận thấy có điều gì đó bất thường trong thái độ của anh ta. Hứa thừa nhận đã nhiều lần gặp gỡ và trò chuyện với Mai. Anh ta cũng không phủ nhận việc từng gợi ý muốn vào khách sạn với cô, nhưng khẳng định đó chỉ là những lời nói đùa, và Mai chưa bao giờ đồng ý.

Hứa khẳng định rằng, vào đêm ngày 23 tháng 6, anh ta không hề gặp Mai, và có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng. Anh ta cho biết đã ở nhà cùng gia đình suốt buổi tối hôm đó. Cảnh sát kiểm tra lại các camera giám sát gần nhà Hứa, và xác nhận rằng, vào đêm ngày 23 tháng 6, Hứa thực sự ở nhà. Điều này khiến cho họ phải loại Hứa ra khỏi danh sách nghi phạm chính, nhưng không hoàn toàn bỏ qua khả năng anh ta có liên quan đến vụ án theo cách khác.

Sau khi loại bỏ Hứa khỏi danh sách nghi phạm do có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng, cảnh sát đã bắt đầu tập trung hoàn toàn vào người chồng của Mai, đó là Từ. Tuy nhiên, việc không có bằng chứng cụ thể khiến cho họ phải tiếp tục điều tra một cách cẩn trọng và tỉ mỉ. Trong nhiều ngày liền, đội trinh sát đã bí mật theo dõi từng hoạt động của Từ. Họ phát hiện ra anh ta thường xuyên đi đến một bãi đất hoang sau mỗi cơn mưa.

Sự việc này không khỏi khiến các điều tra viên nghi ngờ, và quyết định tìm hiểu kỹ hơn về bãi đất này. Cảnh sát đã bắt đầu bằng việc trích xuất camera giám sát, dọc theo tuyến đường từ nhà Từ đến bãi đất hoang. Họ phát hiện ra rằng, vào lúc 11 giờ đêm ngày 24 tháng 6, tức 24 giờ sau khi Lý Mai mất tích, có một chiếc xe ba gác không bật đèn chạy qua tuyến đường này, và quay lại vào khoảng một giờ sáng. Chiếc xe này rất giống với xe ba gác mà Từ thường hay sử dụng.

Sự trùng hợp này càng khiến cho cảnh sát nghi ngờ Từ. Họ nhận thấy rằng, hành vi của anh ta vào đêm hôm đó, và những ngày sau đó đều có những dấu hiệu bất thường. Tại sao Từ lại liên tục đến bãi đất hoang sau mỗi cơn mưa? Anh ta đang tìm kiếm điều gì, hay cố gắng che giấu thứ gì?. Những câu hỏi này khiến cho cảnh sát quyết định tiến hành một cuộc khám xét kỹ lưỡng tại khu vực bãi đất hoang. Trong ánh đèn pin loang loáng, các điều tra viên lục lọi từng bụi cây, từng góc khuất, tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể liên quan đến vụ án.

Cuối cùng, họ phát hiện ra những dấu vết khả nghi, như đất bị xới tung và một số vết máu còn sót lại trên mặt đất. Nhận định rằng, khu vực này có thể là nơi chôn giấu thi thể của Mai, hoặc các bằng chứng liên quan đến vụ án, cảnh sát đã quyết định đào sâu hơn vào những dấu vết trên đất. Sau nhiều giờ đồng hồ làm việc mệt mỏi, họ phát hiện ra một chiếc túi nilon màu trắng, thứ mà camera giám sát đã ghi lại được khi Mai xuống xe của Vương.

Bên trong chiếc túi là những vật dụng cá nhân của Mai, bao gồm điện thoại di động và một số đồ trang điểm. Họ cẩn thận kiểm tra từng cen ti mét đất để tìm kiếm dấu vết của thi thể. Cuối cùng, sau nhiều giờ tìm kiếm không ngừng nghỉ, họ phát hiện ra một khu vực đất mới bị xới tung. Khi đào sâu xuống, cảnh sát phát hiện ra một thi thể đang trong quá trình phân hủy. Các chuyên gia pháp y ngay lập tức được gọi đến hiện trường để tiến hành các thủ tục cần thiết.

Sau đó, họ xác định thi thể này đúng là Mai. Cuối cùng, họ đã tìm ra cô, nhưng đó lại là kết cục bi thảm mà không ai mong đợi. Thi thể của cô nằm co quắp, như thể cô đã phải chịu đựng đau đớn tột cùng trước khi chết. Toàn bộ cơ thể của Mai đã bắt đầu phân hủy, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, làm cho các điều tra viên phải đeo khẩu trang và cố gắng giữ bình tĩnh. Da thịt của cô đã chuyển sang màu xanh tái, bị rách và trầy xước do sự phân hủy tự nhiên.

Đôi mắt của cô mở trừng trừng, một cảnh tượng kinh hoàng mà không ai có thể quên. Khuôn mặt của Mai, dù đã bị biến dạng, vẫn thể hiện rõ nét đau đớn và sợ hãi. Các điều tra viên có thể cảm nhận được sự khổ sở, mà cô đã trải qua trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời. Vết bầm tím và vết cắt nhỏ xuất hiện khắp cơ thể, đặc biệt là quanh vùng cổ, chứng tỏ cô đã bị siết cổ một cách tàn nhẫn. Mai mặc một chiếc áo phông trắng và quần bò xanh, giống như lời miêu tả của chồng cô khi báo cảnh sát về sự mất tích.

Áo của cô bị rách nhiều chỗ, có những vết máu khô còn sót lại. Cổ tay của cô đã bị cào xước, có thể do cố gắng chống cự trong lúc bị tấn công. Những vết cào xước này làm cho cảnh sát không khỏi xót xa, và giận dữ trước sự tàn bạo của kẻ thủ ác. Với những bằng chứng quan trọng và không thể chối cãi tại bãi đất hoang, cảnh sát quyết định khám xét nhà của Từ một cách kỹ lưỡng hơn. Họ nhận thấy tường phòng ngủ của vợ chồng Từ đã được sơn lại rất mới.

Điều này làm tăng thêm nghi ngờ về việc Từ đã cố gắng che giấu tội ác của mình. Các điều tra viên dùng các công cụ chuyên dụng để cạo lớp sơn mới trên tường. Dưới lớp sơn mới, họ phát hiện ra những vết máu khô, được xác định là của Mai. Đây là bằng chứng rõ ràng và không thể chối cãi về việc một vụ án mạng đã xảy ra tại đây. Trước những bằng chứng rõ ràng, Từ không còn đường thoát. Anh ta cúi đầu, thừa nhận đã giết vợ mình. Từ bắt đầu kể lại mọi chuyện với cảnh sát. Đêm ngày 23 tháng 6 bắt đầu như bất kỳ buổi tối nào khác.

Từ đã quen với việc Lý Mai thường xuyên về nhà muộn. Nhưng tối hôm đó, anh cảm thấy bất an hơn thường lệ. Với công việc bận rộn và mạng lưới quan hệ rộng, nên Mai thường xuyên gặp gỡ bạn bè mới. Dù Từ nhiều lần khuyên nhủ cô dừng lại, Mai vẫn tiếp tục những cuộc gặp gỡ này, khiến cho mối quan hệ vợ chồng ngày càng căng thẳng.

Khoảng 11 giờ đêm, Mai mới trở về nhà. Căn nhà nhỏ yên ắng đến lạ thường. Ánh đèn vàng hắt hiu từ phòng khách làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng của ngôi nhà. Khi bước vào, Mai không biết rằng, đây sẽ là lần cuối cùng cô trở về. Từ lúc này đang ngồi chờ Mai trong phòng khách, ánh mắt lạnh lùng và căng thẳng. Khi cánh cửa mở ra, anh đứng dậy, cố gắng kiềm chế sự giận dữ. Mai bước vào, vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng vẫn tươi cười chào chồng.

Từ đã không đáp lại, chỉ nhìn cô một cách chăm chú. Anh chờ em lâu chưa? Mai hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng cũng có chút ngại ngùng. Từ không trả lời ngay, anh nhìn Mai với ánh mắt nghiêm nghị. Em đi đâu mà giờ này mới về?. Anh hỏi với giọng điệu lạnh lùng. Em đi gặp vài người bạn mới. Anh biết mà, em cần mở rộng mối quan hệ để công việc thuận lợi hơn, Mai giải thích, và cố gắng làm dịu đi sự căng thẳng.Từ không kiềm chế được nữa, anh đứng dậy, và tiến về phía Mai. Bạn bè mới ư? Em gặp gỡ đàn ông mà gọi là bạn bè mới? Em có nghĩ đến gia đình, đến con gái của chúng ta hay không?"

Anh quát lớn, giọng nói đầy giận dữ và thất vọng.Cuộc cãi vã nổ ra, lớn dần lên theo từng lời nói của cả hai. Mai đã cố gắng giải thích, nhưng mỗi lời nói của cô chỉ làm tăng thêm sự giận dữ của Từ. Anh không thể chịu đựng được việc vợ mình liên tục gặp gỡ những người đàn ông khác, dù cho cô nói rằng đó chỉ là vì công việc.Trong lúc cãi vã, Từ đã mất kiểm soát. Anh lao vào Mai, dùng hết sức mình đẩy cô ngã xuống sàn nhà.

Mai hoảng sợ, cố gắng chống cự, nhưng không thể thoát khỏi sức mạnh của Từ. Trong cơn giận dữ và mất kiểm soát, Từ đã túm lấy cổ Mai, dùng lực mạnh siết chặt. Mai cố gắng vùng vẫy, nhưng sự chống cự yếu ớt của cô không thể làm anh dừng ại. Giây phút kinh hoàng trôi qua, Mai dần dần mất đi ý thức, cơ thể cô trở nên mềm nhũn. Khi nhận ra vợ mình đã bất động, Từ buông tay, nhìn vào thân thể vô hồn của Mai với sự kinh hoàng và hối hận. Anh ngồi bệt xuống sàn, đầu óc trống rỗng và hoảng loạn.

Nhận ra mình đã giết chết vợ, Từ đã bắt đầu suy nghĩ về việc che giấu tội ác. Anh lau dọn hiện trường một cách cẩn thận, xóa hết mọi dấu vết của cuộc cãi vã, và vụ giết người. Anh dùng vải ướt lau sạch sàn nhà, cố gắng loại bỏ những vết máu nhỏ mà mắt thường khó thấy. Từ không thể để lại bất kỳ dấu vết nào. Anh quyết định mang thi thể của Mai đi chôn ở một nơi xa nhà, để đánh lạc hướng điều tra.

Anh kéo thi thể của Mai lên chiếc xe ba gác, và lái đến một bãi đất hoang mà anh biết rõ. Đêm đó, con đường từ nhà đến bãi đất hoang vắng lặng, không một bóng người. Từ cảm thấy thời gian như ngừng lại, mỗi phút trôi qua dài đằng đẵng. Tại bãi đất hoang, Từ dùng xẻng để đào một cái hố sâu. Anh đặt thi thể của Mai xuống, phủ đất lên trên một cách cẩn thận.

Anh vứt bỏ điện thoại, và những đồ đạc cá nhân của cô vào một khu vực khác để tránh bị phát hiện. Sau khi hoàn thành công việc, thì Từ trở về nhà, cảm giác trống rỗng và hoảng loạn đeo bám anh suốt quãng đường. Khi về đến nhà, thì Từ đã tiếp tục lau dọn, cố gắng che giấu mọi dấu vết. Anh sơn lại tường phòng ngủ để xóa đi những vết máu còn sót lại. Từ tự nhủ rằng, mình phải làm mọi thứ để không ai phát hiện ra sự thật.

Tuy nhiên, trong lòng anh, sự hối hận và nỗi sợ hãi không ngừng giày vò. Sáng hôm sau, Từ đến đồn cảnh sát trình báo về sự mất tích của vợ, hy vọng là mọi người sẽ tin rằng Mai đã tự ý bỏ đi. Nhưng những hành động của anh không thể qua mặt được đội điều tra quyết tâm và tài năng. Cuối cùng, mọi bằng chứng đã dẫn đến sự thật kinh hoàng về cái chết của Mai, và Từ không thể trốn tránh được tội ác của mình.

Sau khi vụ án được làm rõ, phiên tòa xét xử Từ đã được mở ra vào một buổi sáng mùa thu lạnh lẽo. Tòa án nhân dân huyện Bái Tuyền đông đúc hơn thường lệ. Người dân, bạn bè, gia đình của Mai và các phóng viên từ nhiều cơ quan báo chí đổ về đây, để chứng kiến một trong những vụ án gây chấn động nhất trong nhiều năm qua.

Từ bước vào phòng xử án trong bộ quần áo tù nhân, vẻ mặt mệt mỏi và căng thẳng. Ánh mắt anh ta trống rỗng, gương mặt nhợt nhạt như không còn sức sống. Anh ta ngồi xuống ghế bị cáo, lặng lẽ và cúi đầu, tránh né ánh nhìn của mọi người xung quanh. Phiên tòa bắt đầu với lời khai của công tố viên, người đã trình bày toàn bộ diễn biến của vụ án.

Công tố viên mô tả chi tiết về cuộc sống của Mai, mối quan hệ phức tạp của cô và những mâu thuẫn trong gia đình dẫn đến cái chết bi thảm của cô. Ông nhấn mạnh rằng Từ, trong cơn ghen tuông mù quáng và mất kiểm soát, đã ra tay sát hại vợ mình một cách tàn nhẫn. Căn cứ vào những bằng chứng mà chúng tôi đã thu thập được, từ lời khai của nhân chứng, hình ảnh từ camera giám sát, đến các vết máu tại hiện trường và lời thú tội của bị cáo, chúng tôi đề nghị tòa án tuyên phạt bị cáo Từ mức án cao nhất theo quy định của pháp luật, công tố viên kết luận, giọng nói đanh thép và kiên quyết.

Sau phần trình bày của công tố viên, luật sư bào chữa của Từ đứng lên.Ông đã cố gắng đưa ra những lý do để giảm nhẹ tội cho thân chủ của mình, nhấn mạnh rằng, Từ đã mất kiểm soát trong lúc giận dữ và hối hận về hành động của mình. Luật sư cũng đề cập đến những áp lực tâm lý mà Từ đã phải chịu đựng trong thời gian dài, do những mâu thuẫn gia đình.

Từ là một người chồng, một người cha, và cũng là một con người với những cảm xúc, sự yếu đuối và những phút giây không kiềm chế được bản thân. Chúng tôi xin tòa xem xét đến hoàn cảnh, và những yếu tố dẫn đến hành động đáng tiếc này để giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, luật sư bào chữa nói, giọng nói trầm lắng và khẩn thiết.Khi đến lượt Từ phát biểu, anh ta đứng dậy, đôi chân run rẩy.Từ cúi đầu, giọng nói run rẩy và nghẹn ngào.

Tôi, tôi thật sự hối hận về những gì mình đã làm.Tôi không thể tha thứ cho bản thân mình.Tôi đã làm tổn thương gia đình, bạn bè, và mất đi người vợ mà tôi yêu thương. Tôi xin lỗi tất cả mọi người, và đặc biệt là con gái của tôi.Tôi không mong được tha thứ, chỉ mong tòa án giảm nhẹ hình phạt để tôi có cơ hội sửa chữa lỗi lầm của mình, Từ nói, vớinước mắt lăn dài trên gương mặt hốc hác.

Phần thẩm vấn nhân chứng tiếp theo, cảnh sát trưởng, điều tra viên và các nhân chứng khác lần lượt lên bục khai báo. Họ trình bày chi tiết quá trình điều tra, những bằng chứng đã thu thập được và những gì họ chứng kiến. Mỗi lời khai lại như những nhát dao khắc sâu thêm vào tội lỗi của Từ, làm rõ thêm bức tranh toàn cảnh về tội ác tàn nhẫn này.

Thẩm phán, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, lắng nghe tất cả các lời khai một cách chăm chú. Ông thỉnh thoảng ghi chép lại những điểm quan trọng, đôi mắt sắc bén không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Sau khi các lời khai đã được hoàn tất, thẩm phán đưa ra nhận định của mình. Bị cáo Từ đã phạm tội giết người với tình tiết tăng nặng, thể hiện qua việc cố tình che giấu tội ác, và không thành khẩn khai báo ngay từ đầu.

Tuy nhiên, xét đến yếu tố bị cáo đã tự thú và tỏ ra hối hận, tòa án sẽ xem xét giảm nhẹ một phần hình phạt, thẩm phán tuyên bố, giọng nói dứt khoát và mạnh mẽ. Sau khi cân nhắc tất cả các yếu tố và bằng chứng, tòa án quyết định tuyên phạt Từ mức án chung thân.Tòa án nhận định rằng, đây là mức án hợp lý, vừa đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật, vừa tạo cơ hội cho Từ sửa chữa lỗi lầm của mình. Phiên tòa kết thúc trong sự im lặng và căng thẳng.

Từ bị áp giải ra khỏi phòng xử án, ánh mắt anh ta vẫn trống rỗng, nhưng vẻ mặt dường như nhẹ nhõm hơn.Cuối cùng, sự thật đã được phơi bày và công lý đã được thực thi.Gia đình và bạn bè của Mai, dù đau đớn và mất mát, cũng cảm thấy phần nào nhẹ lòng khi kẻ thủ ác đã bị trừng trị. Vụ án khép lại với những bài học sâu sắc về sự cần thiết của việc kiểm soát cảm xúc và giải quyết mâu thuẫn một cách ôn hòa, tránh để những bi kịch tương tự xảy ra trong tương lai.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn