Hai Mạng Người Nhà Họ Trịnh Và Bi Kịch Từ Câu Chuyện Người Yêu Bỗng Hóa Thành Em Dâu | Kỳ Án #559

Kỳ án về Trình Phú Quý - Người yêu hóa thành em dâu trong 2 năm.



Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án có thật trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.

Vào rạng sáng ngày 10 tháng 6 năm hai nghìn không trăm mười lăm, thành phố Hoài Nam, tỉnh An Huy, Trung Quốc, vẫn đang chìm trong giấc ngủ yên bình. Tuy nhiên, tại một góc phố nhỏ, sự yên tĩnh này đã bị phá vỡ bởi tiếng hét chói tai phát ra từ một tiệm massage chân. Âm thanh đau đớn và kinh hoàng này không chỉ làm cho những người sống gần đó giật mình tỉnh giấc, mà còn đánh thức một nỗi kinh hoàng chưa từng thấy trong lòng những người chứng kiến.

Trong ánh đèn mờ của con hẻm, Trình Phú Quý, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ lảo đảo, đang bước vào tiệm massage. Mùi rượu nồng nặc từ anh ta làm không khí thêm phần ngột ngạt và căng thẳng. Anh ta bước đi một cách dứt khoát, như thể đã quyết định mọi chuyện từ trước, lên thẳng tầng hai của tiệm.

Ở tầng hai, cậu bé 15 tuổi đang ngủ say, không hề hay biết rằng, một cơn ác mộng kinh hoàng đang đến gần. Trình Phú Quý không chần chừ, rút ra một con dao bén từ trong túi áo. Ánh kim loại của con dao lóe lên trong ánh đèn yếu ớt, tạo nên một cảnh tượng đầy ám ảnh. Không chút do dự, Quý đâm thẳng vào người cậu bé. Tiếng hét đau đớn và thảm thiết vang lên, xé tan màn đêm yên tĩnh của khu phố.

Mẹ cậu bé, đang ở trong phòng bên cạnh, nghe tiếng kêu cứu của con, đã ngay lập tức chạy đến hiện trường. Trong ánh mắt bà hiện lên nỗi hoảng loạn và tuyệt vọng. Tuy nhiên, khi vừa bước vào phòng, bà đã phải đối mặt với cảnh tượng kinh hoàng, đó là con trai của mình đang nằm trong vũng máu, và kẻ tấn công không ai khác chính là Trình Phú Quý. Không kịp làm gì, bà cũng bị Quý tấn công một cách dã man, và mất mạng ngay tại chỗ.

Sau khi gây án, thì Trình Phú Quý không dừng lại để suy nghĩ hay hối hận. Anh ta đã lập tức rời khỏi tiệm massage, bước ra ngoài trong sự kinh ngạc của những người chứng kiến. Tiếng bước chân vội vã của Quý vang lên trong đêm, hòa cùng tiếng la hét, và kêu cứu của những người dân xung quanh.

Quý lên chiếc xe máy của mình và lái thẳng về nhà. Trên đường đi, ánh mắt của anh ta lộ rõ sự cuồng loạn và quyết tâm. Khi về đến nhà, sự cuồng loạn của Quý chưa dừng lại. Anh ta tiếp tục dùng dao tấn công bố và em trai của mình. Tiếng la hét và ồn ào từ ngôi nhà của gia đình Trình đã làm cả khu phố hoảng loạn. Hàng xóm vội vàng gọi điện thoại cảnh sát, mong ngăn chặn được cơn cuồng nộ của Quý trước khi quá muộn.

Các nạn nhân được đưa đến bệnh viện cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. May mắn thay, cậu bé trong tiệm massage và em trai của kẻ tấn công đã thoát chết, dù bị thương nặng. Tuy nhiên, mẹ cậu bé và bố của Quý đã không qua khỏi, để lại một nỗi đau không thể nguôi ngoai trong lòng những người ở lại.

Trong đêm định mệnh đó, thành phố Hoài Nam đã chứng kiến một bi kịch khủng khiếp. Sự việc không chỉ làm rúng động cộng đồng, mà còn mở ra một câu chuyện đầy bi kịch và oán hận. Những tiếng hét vang lên trong đêm không chỉ là lời kêu cứu mà còn là sự tuyệt vọng, báo hiệu cho một chuỗi sự kiện đau thương tiếp theo.

Trình Phú Quý sinh vào năm một nghìn chín trăm bảy mươi ba, tại một vùng nông thôn hẻo lánh của thành phố Hoài Nam, tỉnh An Huy. Gia đình Quý có ba anh em trai, và anh ta là con thứ hai trong nhà. Từ nhỏ, Quý đã được biết đến như một đứa trẻ hiếu động, luôn tò mò và không ngại thử thách. Mặc dù điều kiện gia đình không khá giả, nhưng Quý luôn cố gắng học tập và giúp đỡ cha mẹ trong công việc đồng áng.

Những ngày tháng tuổi thơ của Quý gắn liền với những cánh đồng bát ngát và những buổi chiều chăn trâu, thả diều. Mặc dù cuộc sống khó khăn, nhưng Quý luôn giữ trong mình niềm tin và hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Khi lên đến tuổi đôi mươi, Quý đã quyết định rời khỏi quê nhà để lên thành phố Hoài Nam tìm kiếm cơ hội mới. Với sự nhiệt huyết và tinh thần không ngại khó, Quý đã nhanh chóng tìm được công việc trong một nhà máy nhựa.

Thời gian đầu ở thành phố, Quý đã làm việc chăm chỉ, và tiết kiệm tiền gửi về quê giúp đỡ gia đình. Anh luôn nuôi dưỡng ước mơ có thể xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân và gia đình. Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng và suôn sẻ. Những áp lực công việc cùng với những mâu thuẫn trong cuộc sống, đã dần khiến cho Quý trở nên cứng cỏi và lạnh lùng hơn.

Năm một nghìn chín trăm chín mươi tám, khi Quý đã ổn định công việc và cuộc sống ở thành phố, một biến cố xảy ra đã thay đổi cuộc đời của anh ta. Trong một lần đi làm về muộn, Quý đã tình cờ gặp Dương Phượng, một thiếu nữ 15 tuổi đến từ huyện Trường Phong, đang ngồi khóc ở ven đường. Phượng đã bỏ nhà đi vì mâu thuẫn với bố mẹ và hiện không biết đi đâu, về đâu.

Nhìn thấy cô gái trẻ đang gặp khó khăn, Quý đã không ngần ngại tiến lại gần và hỏi thăm. Sau khi nghe Phượng kể về hoàn cảnh của mình, Quý đã quyết định giúp đỡ cô. Anh ta đưa Phượng về nhà mình, và cho cô tạm trú trong một phòng trọ gần đó. Những ngày sau đó, Quý luôn quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ Phượng trong mọi việc. Chính sự quan tâm chân thành này đã khiến cho Phượng cảm động và dần dần, hai người trở nên gắn bó hơn.

Từ sự giúp đỡ ban đầu, mối quan hệ giữa Quý và Phượng dần phát triển thành tình yêu. Dù khoảng cách tuổi tác khá lớn, nhưng điều đó không thể ngăn cản hai trái tim trẻ trung và nồng nhiệt đến với nhau. Quý và Phượng đã bắt đầu hẹn hò sau nửa năm quen biết, tạo nên một câu chuyện tình yêu đầy cảm động.

Những ngày tháng yêu đương của họ trôi qua trong sự ngọt ngào và hạnh phúc. Quý luôn nỗ lực làm việc chăm chỉ để dành dụm tiền bạc, mong có thể tổ chức một đám cưới hoành tráng, và mang lại cho Phượng cuộc sống tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm. Những thử thách và bi kịch dần dần ập đến, khiến cho cuộc đời họ rẽ sang một hướng khác, đầy sóng gió và đau thương.

Vào dịp Tết Nguyên đán năm hai nghìn, Quý đã tràn đầy hy vọng, khi đưa Dương Phượng về nhà ra mắt gia đình và bàn chuyện hôn nhân. Trong lòng anh ta, việc này không chỉ là một bước tiến quan trọng trong mối quan hệ của họ, mà còn là cơ hội để xây dựng một tương lai tươi sáng cùng người mình yêu. Phượng, dù còn trẻ, cũng đã sẵn sàng cho cuộc sống gia đình với Quý. Cô mong muốn có một mái ấm, nơi cô có thể tìm thấy sự an ủi , và hạnh phúc sau những ngày tháng bất ổn.

Tuy nhiên, mọi thứ không diễn ra như dự định. Bố của Quý đã kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân này. Ông cho rằng, Phượng chưa đủ tuổi kết hôn hợp pháp, và việc tổ chức tiệc cưới vào lúc này là quá sớm và mạo hiểm. Ông lo sợ rằng vài năm sau, khi Phượng lớn hơn và có những suy nghĩ chín chắn hơn, cô có thể rời bỏ Quý, để lại một gánh nặng tài chính, và tình cảm cho gia đình. Cuộc tranh cãi gay gắt nổ ra giữa Quý và bố, nhưng cuối cùng, Quý phải chấp nhận sự thật phũ phàng rằng anh phải đợi thêm vài năm nữa.

Dù thất vọng, nhưng Quý không để những khó khăn này làm mất đi niềm tin vào tương lai. Anh và Phượng cùng nhau bàn kế hoạch tiết kiệm tiền, để khi cô đủ tuổi, thì họ có thể tổ chức một đám cưới hoành tráng và bắt đầu cuộc sống mới. Phượng đã đồng ý ở lại nhà Quý trong khi anh trở lại nhà máy làm việc. Cả hai đều hy vọng rằng, thời gian sẽ trôi qua nhanh chóng, và họ sẽ sớm được bên nhau mãi mãi.

Sau Tết, Quý đã quay lại nhà máy với tâm trạng không yên. Nỗi nhớ nhung Phượng ngày càng trở nên mãnh liệt, khiến cho anh không thể tập trung vào công việc. Mỗi đêm, anh đều mơ thấy cô và tưởng tượng đến ngày họ chính thức trở thành vợ chồng. Tuy nhiên, thực tế phũ phàng luôn kéo anh về với những lo lắng, và áp lực từ công việc và gia đình.

Một ngày nọ, trong một cơn nóng giận vì bị tổ trưởng từ chối đơn xin nghỉ phép dài ngày, Quý đã cãi vã và đánh tổ trưởng. Vụ việc nhanh chóng leo thang khi tổ trưởng bị thương nặng, và Quý phải bỏ trốn để tránh bị cảnh sát bắt giữ. Anh rời khỏi nhà máy, bỏ lại tất cả mọi thứ, kể cả Phượng.

Quý sống cuộc sống chui lủi trong suốt hai năm, liên tục trốn tránh sự truy bắt của cảnh sát. Cuộc sống của anh giờ đây chỉ còn là những ngày tháng lo sợ và cô đơn. Tuy nhiên, trong lòng Quý, tình yêu dành cho Phượng vẫn còn nguyên vẹn. Anh luôn nhớ đến cô và mong mỏi được trở về bên cô.

Hai năm sau, khi cảm thấy mọi chuyện đã lắng xuống, Quý quyết định trở về nhà. Tuy nhiên, điều bất ngờ và đau lòng nhất đối với anh là khi phát hiện ra rằng, Phượng đã kết hôn với người em trai của mình, đó là Trình Nhân. Bạn gái hóa thành em dâu, sự thật này như một cú đấm chí mạng, khiến cho Quý không thể tin vào mắt mình. Mẹ của Quý cho biết, sau khi anh bỏ trốn, thì Phượng đã ở lại nhà họ một thời gian. Dần dần, cô và Nhân nảy sinh tình cảm và quyết định kết hôn. Mẹ dặn Quý hãy quên đi quá khứ và chấp nhận thực tại, coi Phượng như là người em dâu của mình.

Quý bàng hoàng và cảm thấy mình bị phản bội một cách tàn nhẫn. Anh không thể chấp nhận được sự thật rằng, người con gái mình yêu thương và đã từng hy vọng sẽ trở thành vợ mình, giờ lại trở thành em dâu. Trong lòng anh, nỗi đau và sự phẫn nộ ngày càng lớn dần, đẩy anh vào một trạng thái tinh thần bất ổn và căng thẳng.

Phượng, khi gặp lại Quý, thì không tỏ ra vui mừng, mà thay vào đó là sự né tránh và ngượng ngùng. Cô khóc lóc và giải thích rằng, cô đã cảm thấy tuyệt vọng khi cảnh sát đến nhà truy bắt Quý. Sau khi cô trở về quê, thì Nhân đã ở bên an ủi và động viên cô. Nhân chỉ hơn Phượng ba tuổi và đã kiếm được nhiều tiền nhờ lập một đội thi công công trình. Sự quan tâm và ổn định mà Nhân mang lại, đã khiến Phượng dần dần xiêu lòng. Cuối cùng, họ kết hôn và có với nhau một đứa con.

Đối với Quý, việc này như một sự phản bội kép: không chỉ mất người yêu, mà anh còn phải đối mặt với sự thật rằng, người em trai mình tin tưởng nhất đã lấy đi tất cả những gì anh từng yêu quý. Điều này làm cho nỗi phẫn uất trong Quý ngày càng gia tăng, dần biến thành một ngọn lửa thù hận, âm ỉ cháy trong lòng.

Sau khi phát hiện Phượng đã kết hôn với em trai mình, thì Trình Phú Quý rời khỏi quê nhà với tâm trạng đau khổ và đầy phẫn uất. Anh lên thành phố Hoài Nam, nơi trước đây từng làm việc, để tìm kiếm một cuộc sống mới. Tuy nhiên, cuộc sống ở thành phố không hề dễ dàng đối với Quý. Anh làm nhiều công việc khác nhau, từ lao động phổ thông đến nhân viên bán hàng, nhưng tất cả đều không mang lại sự ổn định và thỏa mãn cho anh.

Cuộc sống của Quý trở nên bấp bênh và đầy khó khăn. Anh thường xuyên phải di chuyển từ nơi này sang nơi khác, không thể tìm được một chỗ ở cố định. Mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến với những thử thách mới, khiến Quý dần trở nên cứng cỏi và tàn nhẫn hơn. Tuy nhiên, trong lòng anh, hình ảnh của Phượng và những kỷ niệm đẹp đẽ với cô vẫn luôn hiện diện, nhắc nhở anh về những gì anh đã mất.

Vào năm hai nghìn không trăm linh năm, trong một lần tình cờ đi trên phố, Quý đã bất ngờ gặp lại Phượng. Cả hai đều sững sờ và ngạc nhiên trước cuộc gặp gỡ không hẹn trước này. Phượng mời Quý đi uống trà để ôn lại chuyện cũ. Cuộc trò chuyện ban đầu đầy lúng túng và ngượng ngập, nhưng dần dần, hai người bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn.

Phượng kể với Quý về cuộc sống của cô sau khi anh bỏ đi. Cô chia sẻ rằng, sau khi sinh con, thì cô phải chịu đựng cuộc sống buồn tẻ và đơn điệu ở nông thôn. Nhân, chồng cô, thường xuyên đi làm dự án ở nơi khác, vài tháng mới về nhà một lần, khiến cho Phượng cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng. Nỗi nhớ về cuộc sống thành phố đầy màu sắc và những kỷ niệm với Quý, đã khiến cho cô quyết định rời quê, lên thành phố Hoài Nam làm việc tại một tiệm massage chân.

Mặc dù bị chồng ngăn cấm, nhưng Phượng vẫn quyết tâm theo đuổi cuộc sống mà cô mong muốn. Cô để con nhỏ cho bố mẹ chồng chăm sóc và một mình đến Hoài Nam. Tại đây, cô bắt đầu làm việc tại một tiệm massage chân. Tuy nhiên, công việc này không được Nhân chấp nhận, và anh liên tục yêu cầu Phượng nghỉ làm. Sự căng thẳng giữa hai vợ chồng ngày càng gia tăng, dẫn đến những cuộc cãi vã qua điện thoại.

Sau Tết Trung thu năm hai nghìn không trăm linh năm, trong một đêm làm việc tại tiệm massage, Phượng gọi điện cho Quý, cầu cứu vì có khách hàng gây rối và sàm sỡ cô. Quý không ngần ngại dẫn người đến giúp Phượng, và từ đó anh trở thành người bảo kê cho tiệm massage nơi cô làm. Sự bảo vệ và quan tâm của Quý đã khiến cho mối quan hệ giữa hai người ngày càng thân thiết hơn. Vào đầu năm hai nghìn không trăm linh sáu, Quý phải nhập viện vì viêm ruột thừa, và được Phượng chăm sóc chu đáo trong suốt một tuần. Sự quan tâm này làm cho tình cảm giữa hai người trở nên sâu đậm hơn, và họ quyết định lén thuê nhà để chung sống.

Quý hết lòng chiều chuộng Phượng, dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho cô và cả cháu trai. Anh ta kiếm được bao nhiêu tiền đều dốc lòng mua quần áo, mỹ phẩm và túi xách cho Phượng, khiến cho cô càng thêm phụ thuộc vào anh. Thời gian trôi qua, con trai của Phượng dần lớn lên và bắt đầu hiểu chuyện, cậu bé cũng dần xa lánh Quý.

Trong thời gian này, Phượng đã mua lại tiệm massage và trở thành bà chủ. Tin đồn về mối quan hệ bất chính giữa Quý và Phượng đã bắt đầu lan truyền, và cuối cùng cũng đến tai Trình Nhân và bố mẹ ở quê. Nhân quyết định lên thành phố để tìm hiểu thực hư, và bắt gặp Quý đang ở trong tiệm massage của vợ. Cuộc gặp gỡ giữa hai anh em không tránh khỏi sự căng thẳng và đối đầu.

Một thời gian sau, Nhân quyết định theo dõi và phát hiện ngôi nhà mà vợ và Quý đang thuê chung. Trong cơn giận dữ, anh ta chạy đến siêu thị đối diện mua một con dao, gọi bố đến rồi cùng nhau chặn đôi tình nhân trong nhà. Cuộc đối đầu giữa ba người diễn ra căng thẳng và đầy bạo lực. Nhân, trong cơn cuồng nộ, rút dao chém vào mặt Quý, để lại một vết sẹo sâu, và rõ ràng trên gương mặt anh. Dưới sự thuyết phục của bố và những người xung quanh, cuộc chiến mới tạm dừng. Tuy nhiên, từ đó, hai anh em trở mặt thành thù.

Tuy nhiên, điều Quý không ngờ tới là sau vụ việc, Phượng đã quyết định từ chối gặp lại anh ta. Cô nói muốn hàn gắn mối quan hệ với Nhân và gia đình. Để chứng minh sự quyết tâm của mình, Phượng nhanh chóng mang thai và sinh thêm một đứa con. Điều này khiến cho Quý suy sụp hoàn toàn.

Sau vụ việc bị chém vào mặt, Trình Phú Quý cảm thấy mình đã mất tất cả. Phượng, người phụ nữ mà anh yêu thương hết lòng, đã từ chối gặp lại anh và quyết tâm hàn gắn với chồng. Nhìn thấy Phượng mang thai và xây dựng lại gia đình với Trình Nhân, Quý càng cảm thấy mình bị phản bội và bỏ rơi. Mỗi lần nhìn vào vết sẹo trên mặt, Quý không chỉ nhớ lại nỗi đau thể xác, mà còn cả sự tổn thương tinh thần sâu sắc.

Cuộc sống của Quý từ đó trở nên vô cùng khó khăn. Anh phải làm nhiều công việc tạm bợ để kiếm sống, nhưng không công việc nào mang lại cho anh sự ổn định, và đủ để trang trải cuộc sống. Những khoản nợ cũ từ việc mua sắm cho Phượng và cuộc sống xa hoa trước đây ngày càng chất chồng, khiến Quý rơi vào cảnh túng quẫn.

Cảm giác bị phản bội và bỏ rơi khiến cho Quý suy sụp tinh thần nghiêm trọng. Anh ta đã bắt đầu tìm đến rượu và các chất kích thích để quên đi nỗi đau. Tuy nhiên, điều này chỉ khiến cho tình hình tồi tệ hơn. Trong cơn say, Quý thường xuyên gây gổ và tham gia vào các vụ đánh nhau, dẫn đến việc bị cảnh sát bắt giữ nhiều lần.

Cuộc đời của Quý dần dần trượt dài vào con đường tội lỗi. Để kiếm sống và trả nợ, anh ta đã bắt đầu tham gia vào các hoạt động trộm cắp và lừa đảo. Trong vòng vài năm, Quý đã ba lần bị bắt và phạt tù vì các tội danh này. Mỗi lần ra tù, anh lại càng cảm thấy tuyệt vọng và không còn mục tiêu sống. Cuộc sống của Quý trở thành một vòng luẩn quẩn của tội ác và hình phạt, không có lối thoát.

Vào tháng 1 năm hai nghìn không trăm mười lăm, sau khi ra tù lần thứ ba, Quý đã trở thành người vô gia cư. Không có công việc, không có nơi ở, anh lang thang khắp các con phố của thành phố Hoài Nam, tìm kiếm một chút hy vọng mong manh để tiếp tục sống. Tuy nhiên, những ký ức về Phượng và những người đã phản bội anh luôn ám ảnh trong tâm trí Quý, khiến cho anh ta không thể nào thoát khỏi sự thù hận.

Trong một lần tình cờ đi qua tiệm massage của Phượng, Quý đã quyết định bước vào và kể lại hoàn cảnh bi đát của mình, mong cô niệm tình cũ giúp đỡ. Tuy nhiên, Phượng lạnh lùng từ chối, yêu cầu anh đừng đến tìm cô nữa, vì sợ Nhân biết được sẽ gây rắc rối. Thái độ dứt khoát và lạnh lùng của Phượng như giọt nước tràn ly, khiến cho Quý hoàn toàn mất hết hy vọng.

Quý trở về với nỗi đau và sự căm hận dâng trào. Anh bắt đầu lên kế hoạch trả thù những người mà anh cho là đã gây ra mọi bất hạnh trong cuộc đời mình. Trong đầu của anh ta, Phượng là kẻ bội tình bạc nghĩa, Nhân là kẻ cướp đoạt tình yêu của mình, và bố là người đã thiên vị, đã ngăn cản anh ta kết hôn với Phượng ngay từ đầu.

Vào tối ngày 9 tháng 6 năm hai nghìn không trăm mười lăm, Trình Phú Quý vẫn cố gắng lần cuối để giành lại trái tim của Dương Phượng. Trong tâm trí của Quý, đây là cơ hội cuối cùng để sửa chữa những sai lầm, và tìm lại tình yêu đã mất. Anh ta liên tục cầu xin Phượng cùng anh, và vài người bạn đi hát karaoke và uống rượu. Dù Phượng miễn cưỡng đồng ý, nhưng trong lòng cô đã quyết định dứt khoát từ bỏ mối quan hệ với Quý ,để tập trung vào gia đình.

Trong suốt buổi tối tại phòng karaoke, Quý đã cố gắng gần gũi và trò chuyện với Phượng. Anh kể về những tháng ngày khó khăn mà mình đã trải qua, hy vọng khơi gợi lại những kỷ niệm đẹp và tình cảm cũ. Tuy nhiên, Phượng chỉ lắng nghe với vẻ mặt lạnh lùng và xa cách. Cô nhắc lại rằng, cô đã có gia đình, và không muốn có bất kỳ rắc rối nào thêm. Lấy cớ bận việc, Phượng vội vàng rời khỏi phòng karaoke, để lại Quý với nỗi thất vọng và đau đớn vô hạn.

Nhận ra rằng, mọi nỗ lực của mình đã trở nên vô ích, Quý chìm vào cơn say trong sự thất vọng cùng cực. Anh tiếp tục uống rượu một mình, miệng không ngừng lẩm bẩm những lời trách móc và căm phẫn. Trong đầu Quý, ý nghĩ trả thù dần dần chiếm lĩnh, biến thành một quyết tâm mãnh liệt. Anh lên kế hoạch tỉ mỉ cho một đêm kinh hoàng, quyết tâm trả thù tất cả những người mà anh cho là đã gây ra nỗi đau cho mình.

Vào rạng sáng ngày 10 tháng 6 năm hai nghìn không trăm mười lăm, khoảng 2 giờ sáng, Trình Phú Quý rời khỏi quán karaoke trong trạng thái say xỉn, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo với kế hoạch đen tối. Anh lái xe điện đến tiệm massage nơi mà Phượng làm việc, và mang theo một con dao sắc bén. Đến nơi, Quý không thấy Phượng ở tầng dưới. Anh ta quyết định lên tầng hai, nơi cậu cháu trai 15 tuổi của mình đang ngủ.

Trong bóng tối, Quý lặng lẽ tiến vào phòng ngủ của cậu bé. Với con dao trong tay, anh ta không chút do dự, đâm thẳng vào người cậu. Tiếng hét đau đớn của cậu bé đã xé tan sự yên tĩnh của đêm, làm thức tỉnh cả khu phố. Mẹ của cậu bé, nghe tiếng kêu cứu, vội vàng chạy đến. Tuy nhiên, khi vừa bước vào phòng, bà đã bị Quý tấn công và sát hại một cách dã man. Cảnh tượng kinh hoàng này diễn ra chỉ trong vài phút, để lại hai thi thể đầy máu, và nỗi kinh hoàng không thể tả xiết.

Không dừng lại ở đó, Quý tiếp tục thực hiện kế hoạch trả thù. Anh ta rời khỏi tiệm massage, lái xe điện đến nhà em trai, là Trình Nhân. Đến nơi, Quý cạy cửa lẻn vào phòng ngủ của Nhân. Trong ánh sáng mờ nhạt, anh ta nhìn thấy Nhân đang ngủ say. Quý tiến lại gần, dao trong tay, và đâm thẳng vào người em trai mình. Nhân đau đớn tỉnh dậy, kêu cứu trong tuyệt vọng. Tiếng hét của Nhân đánh thức mẹ của họ đang ngủ ở phòng bên cạnh.

Bà mẹ vội vã chạy đến, chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng: Nhân nằm trên giường, máu chảy đầm đìa, và Quý đang đứng đó với con dao trong tay. Bà van xin Quý tha mạng cho em trai nhưng anh không nghe. Trong cơn cuồng nộ, Quý chỉ biết tấn công và phá hủy mọi thứ trước mắt.

Tiếng la hét và ồn ào từ ngôi nhà của gia đình Trình đã làm cả khu phố hoảng loạn. Hàng xóm vội vàng gọi cho cảnh sát, mong ngăn chặn được cơn cuồng nộ của Quý trước khi quá muộn. Lúc này, người bố chạy đến, thấy con út đầy máu liền hét lên ngăn cản Quý. Tuy nhiên, ông cũng không thoát khỏi sự cuồng nộ của con trai, và bị Quý vung dao đâm.

Hàng xóm đến khuyên can nhưng bị Quý đe dọa: Kẻ nào can thiệp tôi giết kẻ đó. Nhân, lợi dụng lúc Quý mệt mỏi, đã nhanh chóng chạy ra ngoài và trốn vào nhà hàng xóm. Quý sau đó đuổi theo, nhưng bị người dân cầm xẻng ngăn chặn. Thấy dân làng tụ tập ngày càng đông và có người gọi cho cảnh sát, Quý lợi dụng hỗn loạn bỏ trốn khỏi hiện trường.

Dựa trên manh mối do người dân cung cấp, hơn 600 cảnh sát đã tham gia vào cuộc truy bắt Trình Phú Quý. Họ rà soát khắp các ngóc ngách của thành phố, quyết tâm bắt bằng được kẻ đã gây ra tội ác tàn bạo này. Sau nhiều giờ truy lùng, cảnh sát phát hiện Quý đang chèo thuyền chuẩn bị vượt sông để trốn thoát.

Vào khoảng 14 giờ chiều hôm đó, Quý bị cảnh sát bắt giữ khi đang cố gắng vượt sông. Lúc bị bắt, anh ta cười không ngừng, kêu gào đòi cảnh sát bắn mình như một kẻ phát điên. Hành động và lời nói của Quý lúc này cho thấy rằng, anh đã mất hết kiểm soát và hoàn toàn rơi vào trạng thái hoang tưởng.

Trong phòng thẩm vấn, Quý thừa nhận toàn bộ tội ác mình đã gây ra. Anh kể lại chi tiết từng hành động trong đêm kinh hoàng đó, từ việc đâm cháu trai và mẹ cậu bé tại tiệm massage, đến việc tấn công em trai và bố mình tại nhà. Quý không tỏ ra hối hận, mà ngược lại, anh ta còn đổ lỗi cho Phượng, Nhân và bố đã đẩy anh vào con đường tội lỗi này. Anh cho rằng, họ là nguyên nhân khiến cho anh ta mất tất cả, và dẫn đến những hành động điên cuồng của mình.

Quá trình xét xử diễn ra công khai và thu hút sự chú ý đặc biệt của dư luận. Tại phiên tòa, Quý vẫn giữ thái độ bình thản, không hề tỏ ra hối lỗi. Luật sư bào chữa cố gắng giảm nhẹ tội cho anh bằng cách lập luận rằng, Quý đã bị tổn thương tinh thần nghiêm trọng, và mất kiểm soát do những biến cố trong cuộc sống. Tuy nhiên, những lời bào chữa này không thể thay đổi được sự thật về những hành động tàn bạo mà Quý đã gây ra.

Vào ngày 20 tháng 9 năm hai nghìn không trăm mười sáu, Tòa án Nhân dân Thành phố Hoài Nam đã tuyên án tử hình đối với Trình Phú Quý vì tội cố ý giết người. Bản án này nhận được sự đồng tình từ phía dư luận, bởi những gì Quý đã làm là không thể tha thứ và gây ra nỗi đau không thể nguôi ngoai cho gia đình và xã hội.

Bi kịch của Trình Phú Quý đã để lại những hậu quả sâu sắc, và đau đớn cho những người liên quan. Gia đình của Quý, từ chỗ là một gia đình bình thường, đã phải chịu đựng nỗi đau mất mát không thể bù đắp. Mẹ của cháu bé bị đâm tại tiệm massage đã ra đi mãi mãi, để lại nỗi đau khôn nguôi cho những người thân yêu. Trình Nhân, em trai của Quý, cũng mang trong mình nỗi đau về thể xác và tinh thần, cùng với những vết thương không thể lành lại.

Phượng, người phụ nữ từng là trung tâm của câu chuyện, cũng phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng. Dù không trực tiếp gây ra bi kịch, nhưng cô cũng là một phần của những mâu thuẫn ,và xung đột đã dẫn đến kết cục thảm khốc này. Phượng phải sống trong sự dằn vặt và ám ảnh về những gì đã xảy ra, khi mà mỗi ngày cô đều phải đối diện với sự thật rằng, tình yêu và quyết định của mình đã góp phần đẩy Quý vào con đường tội lỗi.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn