Kỳ án về chiếc Valy bí ẩn trên bãi biển chonburi.
Vào một ngày kinh hoàng, một chiếc valy bí ẩn đã bị sóng biển đánh dạt vào bờ biển Chonburi, chứa đựng thi thể một người phụ nữ bị trói chặt. Ai đã gây ra tội ác tàn bạo này? Lần theo những dấu vết mong manh, cảnh sát đã bắt đầu cuộc hành trình khám phá một câu chuyện đan xen giữa tình yêu, lừa dối và hận thù. Liệu công lý có được thực thi và những bí mật kinh hoàng nào sẽ được phơi bày?
Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án có thật trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.
Vào ngày 10 tháng 1 năm hai nghìn không trăm hai mươi, bầu trời tại tỉnh Chonburi, Thái Lan, lúc này đang nhuốm màu xám xịt. Gió biển lạnh buốt thổi vào từng đợt, mang theo hơi ẩm của nước biển. Vào lúc 16 giờ, một người dân địa phương đang đi dạo trên bãi biển, bất ngờ phát hiện ra một chiếc valy lớn bị sóng đánh dạt vào bờ. Chiếc valy cũ kỹ, bị bám đầy rong biển và cát, gợi lên cảm giác bất an. Khi người đàn ông tò mò mở valy ra, thì anh ta không thể tin vào mắt mình, bên trong là thi thể của một người phụ nữ, tay chân đang bị trói chặt.
Người dân hoảng sợ ngay lập tức gọi điện thoại cho cảnh sát.
Lực lượng cảnh sát sau đó đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường, sau khi nhận được cuộc gọi khẩn cấp. Đội trưởng Phanich, người nổi tiếng với khả năng xử lý các vụ án phức tạp, đã dẫn đầu đội điều tra. Khu vực phát hiện ra thi thể ngay lập tức được phong tỏa, không cho người dân lại gần để bảo vệ hiện trường.
Các điều tra viên đã bắt đầu tiến hành khám nghiệm hiện trường một cách tỉ mỉ. Chiếc valy được đặt cẩn thận lên một tấm nhựa lớn, để không làm mất dấu vết. Họ sử dụng găng tay và các dụng cụ chuyên dụng để lấy mẫu và chụp ảnh từng chi tiết. Những vết cắt trên dây trói, và dấu vết trên valy đã được ghi lại một cách kỹ lưỡng.
Qua những hình xăm trên thi thể, đặc biệt là hình xăm hoa sen trên cổ tay, cảnh sát xác định nạn nhân là Liêu Lệ, 33 tuổi, người tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Hình xăm này là dấu hiệu đặc trưng giúp nhận diện nhanh chóng, đối chiếu với thông tin từ gia đình đã trình báo mất tích trước đó một ngày.
Cảnh sát tiếp tục rà soát khu vực xung quanh để tìm kiếm thêm manh mối. Họ phát hiện ra một số mảnh vụn của chiếc valy bị rách, cho thấy nó đã chịu áp lực mạnh. Những dấu vết này được thu thập, và gửi đi phân tích để tìm ra nguồn gốc và các thông tin liên quan.
Đội trưởng Phanich đã nhận định rằng, hung thủ có khả năng quen biết với nạn nhân, vì hiện trường không có dấu hiệu của một vụ tấn công ngẫu nhiên. Việc sử dụng valy để phi tang thi thể cho thấy rằng, hung thủ đã lên kế hoạch kỹ lưỡng và có sự tính toán. Tuy nhiên, hắn ta không lường trước được việc valy sẽ bị sóng biển đánh dạt vào bờ, dẫn đến việc thi thể bị phát hiện.
Sau khi hoàn tất quá trình khám nghiệm, cảnh sát tổ chức một buổi họp báo để công bố kết quả ban đầu. Đội trưởng Phanich thông báo rằng, nạn nhân đã bị siết cổ đến chết và thi thể bị trói trong valy. Đây là một vụ giết người tàn bạo, và hung thủ đã cố gắng phi tang thi thể một cách kỹ lưỡng nhưng không thành công. Cảnh sát cũng đã điều tra thông tin về nạn nhân, để có cái nhìn tổng quát về vụ án mạng man rợ này.
Liêu Lệ hiện tại đang kết hôn với một người đàn ông tên là Lư Tử Dương, là một người Đài Loan, và mới sinh con trai vào tháng 10 năm hai nghìn không trăm mười chín. Cô thường xuyên qua lại giữa Thái Lan và Trung Quốc, vì công việc kinh doanh quần áo. Dương chủ yếu sống ở Thái Lan, làm dịch vụ du lịch, mua hàng hộ, và mở cửa hàng trà sữa. Cuộc sống của Lệ tưởng chừng hạnh phúc, nhưng lại ẩn chứa nhiều mâu thuẫn và rắc rối.
Nhiều người thân và bạn bè ở Trung Quốc đã cố gắng gọi điện tìm Lệ, nhưng Dương luôn là người nghe máy, đưa ra nhiều lý do như vợ đang tắm, lấy đồ chuyển phát nhanh, hoặc ra ngoài mua đồ mà không mang điện thoại. Tuy nhiên, mọi người đều cảm thấy sự lo lắng và mối nghi ngờ ngày càng tăng lên, khi không thể liên lạc được với Lệ.
Sau đó có một bức ảnh chụp hình hai mẹ con Lệ xuất hiện trên trang cá nhân của cô, nhưng gia đình phát hiện đây chỉ là ảnh cũ. Khi họ gọi lại, điện thoại di động của Lệ đã tắt máy, và Dương cũng không thể liên lạc được. Nhận ra rằng, Lệ có thể đã gặp nạn, nên gia đình đã lập tức thông báo cho cảnh sát. Đây là dấu hiệu đầu tiên cho thấy sự biến mất của Lệ, nó không đơn thuần chỉ là một chuyến du lịch dài ngày như cô đã nói.
Sau khi nhận được tin báo từ gia đình Liêu Lệ, cảnh sát Thái Lan đã nhanh chóng thành lập một nhóm điều tra đặc biệt. Đội trưởng Phanich là một người có kinh nghiệm lâu năm trong ngành, nổi tiếng với sự sắc bén và quyết đoán. Ông hiểu rằng, vụ án này không chỉ là một vụ giết người bình thường, mà còn liên quan đến mối quan hệ quốc tế phức tạp giữa Trung Quốc, Đài Loan, và Thái Lan.
Trong cuộc họp đầu tiên, đội trưởng Phanich đã phân tích tình hình, và chia các thành viên trong đội thành từng nhóm nhỏ, để tiến hành điều tra từ nhiều góc độ khác nhau. Một nhóm tập trung vào việc xác định vị trí cuối cùng của Liêu Lệ trước khi mất tích, nhóm khác sẽ kiểm tra các camera giám sát xung quanh sân bay, và những nơi mà Lệ có thể đã đi qua.
Cảnh sát đã liên hệ với gia đình và bạn bè của Lệ ở Trung Quốc để thu thập thêm thông tin. Qua lời kể của người thân, họ biết rằng, Lệ và Dương đã có nhiều mâu thuẫn gần đây, đặc biệt là về vấn đề tài chính. Cảnh sát cũng phát hiện ra rằng, Dương có xu hướng bạo lực, thường xuyên đe dọa và đánh đập Lệ nếu cô không đưa tiền cho anh ta.
Cảnh sát sau đó đã triệu tập Lư Tử Dương để thẩm vấn. Ban đầu, Dương tỏ ra bình thản và khẳng định không biết gì về sự mất tích của vợ. Anh ta nói rằng, Lệ đã tự ý rời khỏi nhà để đi du lịch mà không nói rõ địa điểm. Tuy nhiên, khi bị chất vấn kỹ hơn, thì Dương bắt đầu lúng túng và có những lời khai mâu thuẫn.
Nhóm điều tra sau đó đã phát hiện ra một đoạn video từ camera giám sát tại cửa hàng, nơi mà Dương mua một chiếc valy màu đen, và một số dụng cụ khác, vào ngày 6 tháng 1 năm hai nghìn không trăm hai mươi. Điều này làm tăng thêm nghi ngờ về việc Dương có liên quan đến vụ án. Cảnh sát tiếp tục kiểm tra các camera giám sát ở những nơi khác, và phát hiện ra Dương đã thuê một căn hộ nghỉ dưỡng vào chiều ngày 7 tháng 1.
Cảnh sát nhận ra rằng, mọi dấu hiệu đều chỉ về Dương. Họ đã bắt đầu theo dõi anh ta sát sao, kiểm tra mọi hoạt động, và giao dịch tài chính của anh ta. Một số giao dịch đáng ngờ được phát hiện, khi Dương chuyển hết tiền trong tài khoản của Lệ vào tài khoản của mình, sau ngày 8 tháng 1. Điều này càng làm tăng nghi ngờ rằng, Dương chính là hung thủ của vụ án.
Với đủ bằng chứng trong tay, cảnh sát đã quyết định tiến hành bắt giữ Dương. Vào trưa ngày 12 tháng 1, họ đã truy ra vị trí của Dương thông qua camera giám sát, và tổ chức một cuộc vây bắt nhanh chóng và bất ngờ. Dương bị bắt khi hắn ta đang cố gắng rời khỏi Thái Lan.
Sau khi bắt giữ Dương, cảnh sát tiến hành điều tra sâu hơn về lý lịch của anh ta. Họ phát hiện ra rằng, trước khi đến với Lệ, Dương đã có con với một phụ nữ Thái Lan. Người phụ nữ này đã bỏ đi sau khi sinh con không lâu. Dương sử dụng tên của cô này để mua xe và thuê nhà, vì anh ta là tội phạm bỏ trốn khỏi Đài Loan, và nhập cư bất hợp pháp vào Thái Lan.
Dương đã thiết kế một quy trình lấy giấy chứng nhận kết hôn hoàn hảo để lừa Lệ. Từ việc ký tên, người làm chứng, người bảo lãnh đến nhận giấy đăng ký kết hôn, tất cả đều không thiếu bước nào. Họ vốn có kế hoạch tổ chức hôn lễ ở Thái Lan, Lệ đã đặt trước địa điểm, nhưng khi hôn lễ đến gần, Dương đột nhiên thay đổi quyết định, để lại Lệ trong sự bối rối và thất vọng.
Sau khi con trai ra đời, Dương bắt đầu thay đổi. Anh ta can thiệp vào công việc kinh doanh của Lệ, yêu cầu được tham gia mọi khâu và chia đều thu nhập. Ban đầu, Lệ nghĩ rằng, chồng chỉ muốn phụ giúp việc kinh doanh để cô có thời gian chăm sóc con. Nhưng thực chất, Dương chỉ muốn kiểm soát tài chính của cô.
Trong khoảng thời gian Lệ quay trở lại Trung Quốc, Dương liên tục dùng con để đe dọa cô. Anh ta nhắn tin rằng, đứa trẻ bị ốm, nếu cô không về sẽ không cho ăn. Lo sợ cho sự an toàn của con, Lệ quyết định trở lại Thái Lan để ly hôn, đòi chồng trả tiền và đưa con về Trung Quốc, cắt đứt hoàn toàn quan hệ. Tuy nhiên, Dương không dễ dàng chấp nhận điều này. Anh ta bắt đầu lên kế hoạch giết hại Lệ, để không phải đối mặt với hậu quả của những việc làm sai trái của mình.
Vào ngày 8 tháng 1 năm hai nghìn không trăm hai mươi, Dương đã đề nghị Lệ cùng đi đến căn hộ nghỉ dưỡng, mà anh ta đã thuê trước đó. Anh ta nói rằng, bản thân muốn có một buổi tối riêng tư để hâm nóng tình cảm sau những mâu thuẫn gần đây. Lệ, mặc dù vẫn còn nghi ngờ về ý định thực sự của chồng, nhưng vì nghĩ đến con trai, và hy vọng có thể giải quyết mọi chuyện trong êm đẹp, nên đã đồng ý đi cùng anh.
Căn hộ nghỉ dưỡng nằm cách xa trung tâm thành phố, tại một khu vực yên tĩnh và hẻo lánh. Khi đến nơi, thì Dương tỏ ra rất chu đáo, chuẩn bị sẵn một bữa ăn tối lãng mạn với nến và hoa. Lệ có chút bất ngờ và cảm thấy hi vọng rằng, mối quan hệ của họ có thể được hàn gắn.
Sau bữa tối, khi con trai đã ngủ, thì Dương bắt đầu nói chuyện với Lệ về kế hoạch tương lai. Cuộc nói chuyện dần nhanh chóng chuyển sang vấn đề tiền bạc ,và các khoản nợ mà Dương đã vay từ gia đình và bạn bè của Lệ. Lệ nhấn mạnh rằng, cô không thể tiếp tục như thế và muốn ly hôn, cùng với đó là đòi lại số tiền đã cho Dương vay.
Dương trở nên tức giận khi nghe Lệ đề cập đến chuyện ly hôn. Anh ta bắt đầu lớn tiếng, trách mắng và đổ lỗi cho Lệ về mọi khó khăn mà họ đang gặp phải. Lệ không chịu thua, cũng lớn tiếng đáp trả, nói rằng, cô không thể tiếp tục sống với một người chồng lừa dối và bạo lực. Căng thẳng giữa hai người ngày càng leo thang, từ lời nói chuyển sang hành động.
Trong cơn giận dữ và mất kiểm soát, Dương đã lao vào tấn công Lệ. Hắn dùng tay bóp cổ cô, bất chấp sự chống cự yếu ớt của cô. Lệ cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của Dương, nhưng không thành. Hơi thở của cô ngày càng yếu đi, và cuối cùng, cô lịm dần trong tay hắn ta. Hành động này xảy ra chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nhưng đủ để cướp đi mạng sống của Lệ.
Dương, trong cơn hoảng loạn sau khi nhận ra mình đã giết chết vợ, bắt đầu lên kế hoạch để phi tang thi thể. Hắn ta kéo thi thể của Lệ vào phòng tắm, rửa sạch vết máu và dấu vết. Sau đó, hắn ta đã đặt thi thể vào chiếc valy màu đen, mà bản thân đã chuẩn bị từ trước. Dương trói tay chân của Lệ chặt chẽ, đảm bảo rằng, thi thể không thể di chuyển trong valy.
Sau khi xử lý thi thể, Dương lấy điện thoại của Lệ và đăng một trạng thái giả mạo trên mạng xã hội, nói rằng, cô đang chuẩn bị đi du lịch Đài Loan dài ngày cùng gia đình. Hắn ta hy vọng rằng, điều này sẽ khiến cho bạn bè và người thân của Lệ tin rằng, cô vẫn còn sống và không nghi ngờ gì về sự biến mất của cô.
Dương chờ đến đêm khuya, khi không còn ai xung quanh, hắn ta đặt chiếc valy chứa thi thể Lệ lên xe và lái ra biển. Dương đã thuê một chiếc thuyền nhỏ từ trước, và với sự cẩn trọng, hắn ta đã mang valy ra khơi xa. Dương ném valy xuống biển với hy vọng rằng, nó sẽ chìm và không bao giờ được tìm thấy.
Sau khi phi tang thi thể, thì Dương trở về căn hộ nghỉ dưỡng, dọn dẹp những gì còn sót lại, và chuẩn bị câu chuyện để che đậy tội ác của mình. Hắn ta giả vờ như không có gì xảy ra, tiếp tục cuộc sống thường ngày, trả lời các cuộc gọi từ gia đình và bạn bè của Lệ với những lý do đã được chuẩn bị sẵn.
Nhưng hắn ta đã không ngờ rằng, sự tính toán sai về các vòng hải lưu và thời gian thủy triều dâng, đã khiến cho valy bị sóng đánh dạt vào bãi biển tư nhân, nơi nó được phát hiện.
Qua lời khai của Dương và các bằng chứng thu thập được, cảnh sát nhận ra rằng, mâu thuẫn tài chính là nguyên nhân chính dẫn đến vụ án mạng. Dương liên tục vay tiền từ người thân và bạn bè của Lệ, với lý do cần xoay vòng vốn. Khi bị đòi nợ, thì anh ta kêu đang thiếu tiền và nhờ cô trả giúp.
Dương đã lợi dụng lòng tin của Lệ, để lừa hơn 20 người thân và bạn bè của cô chuyển hơn một trăm nghìn nhân dân tệ vào công ty du lịch của mình, nhưng thực chất không có chuyến du lịch nào. Anh ta còn lừa bạn của Lệ chuyển hơn ba mươi nghìn nhân dân tệ, với lý do mua hộ vé xem ca nhạc ở Thái Lan, nhưng sau đó lại nói vé đã bán hết và từ chối hoàn tiền.
Để che giấu hành vi lừa đảo của mình, Dương đã tinh vi giả mạo các mã theo dõi đơn hàng và thông báo rằng, hàng đã bị thất lạc không thể bồi thường. Khi bị bạn bè và người thân của Lệ đòi giải thích, thì cô không rõ những chuyện Dương làm sau lưng mình, nên vẫn tin tưởng và bênh vực anh ta.
Sau một thời gian dài, Lệ đã bắt đầu nghi ngờ về những hành vi của Dương. Hai người đã bắt đầu cãi vã vì tiền bạc, quan hệ giữa họ ngày càng rạn nứt. Lệ quyết định sẽ ly hôn, và chấm dứt mọi quan hệ với Dương, nhưng cô không ngờ rằng, điều này sẽ dẫn đến cái chết bi thảm của mình.
Cảnh sát sau đó tìm thấy video camera giám sát vào ngày 6 tháng 1 năm hai nghìn không trăm hai mươi, cho thấy Dương đã đến cửa hàng mua công cụ gây án, và chiếc valy màu đen. Vào chiều ngày 7 tháng 1, anh ta đã thuê một căn hộ nghỉ dưỡng. Những bằng chứng này càng làm rõ hơn động cơ, và kế hoạch tàn ác của Dương.
Dương cho rằng, việc giữ lại điện thoại di động của Lệ, và đăng các bài viết giả trên mạng xã hội, sẽ làm gia đình và bạn bè cô tin rằng, cô vẫn còn sống và đang đi du lịch. Hắn ta hy vọng rằng, điều này sẽ đủ thời gian để hắn ta chuyển hết tiền, và trốn khỏi Thái Lan. Nhưng hắn ta không ngờ rằng, cảnh sát lại nhanh chóng lần ra dấu vết, và bắt giữ hắn trước khi bản thân kịp thực hiện kế hoạch.
Qua cuộc điều tra, cảnh sát nhận ra rằng, động cơ của Dương không chỉ là vì tiền, mà còn xuất phát từ lòng tham và hận thù. Hắn ta không thể chấp nhận việc bị Lệ bỏ rơi, và muốn kiểm soát hoàn toàn cuộc sống và tài sản của cô. Sự ích kỷ và tàn nhẫn của Dương đã đẩy hắn vào con đường tội ác.
Vào ngày 3 tháng 4 năm hai nghìn không trăm hai mươi, công tố viên Thái Lan đã quyết định truy tố Dương với tội Cố ý giết người, Giết người bằng thủ đoạn tàn ác, Giết người, và tiêu hủy thi thể. Gia đình của Liêu Lệ bay từ Trung Quốc sang Thái Lan để tham dự phiên tòa. Họ mong muốn tìm lại công lý cho con gái, và cháu trai của mình.
Trong phiên tòa, Dương tiếp tục phủ nhận hành vi cố ý giết người. Anh ta khai rằng, không có ý định giết Lệ, mà do cô đã tấn công trước, khiến cho hắn ta trong cơn tức giận đã vô tình gây ra cái chết. Tuy nhiên, những bằng chứng và lời khai của nhân chứng cho thấy rõ ràng sự dàn dựng, và kế hoạch tàn ác của Dương.
Công tố viên đã trình bày các bằng chứng vững chắc từ camera giám sát, lời khai của các nhân chứng, và những tài liệu tài chính cho thấy sự lừa đảo của Dương. Họ cũng đưa ra những bức ảnh, và video cho thấy tình trạng bạo lực của Dương đối với Lệ. Tất cả đều chỉ rõ rằng, Dương đã có ý định giết hại Lệ từ trước.
Các nhân chứng, bao gồm bạn bè và gia đình của Lệ, đã lần lượt đứng ra trước tòa để làm chứng về mối quan hệ đầy bạo lực, và lừa dối của Dương. Họ kể về những lần Dương đe dọa và đánh đập Lệ, cũng như những lần Lệ phải chịu đựng, và cố gắng bảo vệ con trai.
Một chuyên gia tâm lý được mời đến để phân tích hành vi của Dương. Họ cho rằng, Dương có khuynh hướng kiểm soát và bạo lực, và rằng hắn không thể chấp nhận việc bị bỏ rơi. Động cơ của hắn không chỉ vì tiền mà còn xuất phát từ lòng tham và sự ích kỷ.
Vào ngày 10 tháng 2 năm hai nghìn không trăm hai mươi hai, sau nhiều phiên tòa và cuộc điều tra kỹ lưỡng, tòa tuyên phạt Dương tù chung thân do đã khai nhận một số tình tiết. Gia đình của Lệ không chấp nhận phán quyết này và quyết định kháng cáo. Họ cho rằng, Dương không hề tỏ ra hối hận trước tòa, và không xin lỗi sau khi sự việc bại lộ.
Gia đình của Lệ đã quyết định tiếp tục đấu tranh để tìm lại công lý. Họ hợp tác với luật sư, và các chuyên gia pháp lý để chuẩn bị cho phiên tòa phúc thẩm. Họ hy vọng rằng, công lý sẽ được thực thi, và Dương sẽ phải chịu mức án nặng hơn cho tội ác của mình.
Sau nhiều phiên tòa và sự xem xét kỹ lưỡng từ phía tòa án, vào ngày 25 tháng 11 năm hai nghìn không trăm hai mươi hai, tòa phúc thẩm bác bỏ lý do giảm án từ tử hình xuống tù chung thân của tòa sơ thẩm. Tòa tuyên án tử hình Dương vì tội cố ý giết người với thủ đoạn tàn ác. Gia đình Lệ cảm thấy phần nào được an ủi khi công lý đã được thực thi.
Trước khi bản án được thi hành, Dương viết một bức thư xin lỗi gia đình Lệ. Trong thư, hắn ta thừa nhận tất cả những sai lầm và bày tỏ sự hối hận. Tuy nhiên, điều này không thể xóa bỏ được tội ác mà hắn đã gây ra và nỗi đau mà gia đình Lệ phải chịu đựng.
Bản án tử hình của Dương đã được thi hành vào đầu năm hai nghìn không trăm hai mươi ba, kết thúc cuộc đời của một kẻ tội phạm tàn ác. Gia đình Lệ trở về Trung Quốc, mang theo ký ức đau buồn về người con gái, người mẹ đã bị giết hại một cách tàn nhẫn. Tuy nhiên, họ cảm thấy được an ủi phần nào khi công lý đã được thực thi.
Tags
Kỳ án