Cái Chết Không Nhắm Mắt Của Hai Mẹ Con - Thi Thể Bị Cắt Rời Trên Sông Hô Đà | Kỳ Án #560

Kỳ án về những mảnh thi thể bí ẩn trong túi nilon ở trên con sông Hô Đà.




Câu chuyện được trình bày bởi kênh kỳ án thế kỷ, kênh thường xuyên giới thiệu về những vụ án có thật trên thế giới, nếu bạn thấy thích video này, thì hãy ủng hộ kênh bằng cách like và chia sẻ.

Vào sáng sớm ngày 24 tháng 4 năm hai nghìn không trăm mười sáu, trời vừa tờ mờ sáng, thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc, vẫn đang còn chìm trong không khí yên tĩnh của buổi sáng mùa xuân. Đối với người dân địa phương, ngày hôm đó đã bắt đầu như bất kỳ ngày bình thường nào khác. Thế nhưng, đối với người vớt rác trên sông Hô Đà, đó là một ngày mà ông sẽ không bao giờ quên.

Người vớt rác tên là Lý Văn Trường, một người đàn ông trung niên có thói quen dậy sớm để bắt đầu công việc của mình. Ông đã làm công việc này suốt nhiều năm, và đã quen với việc nhìn thấy những thứ lạ lùng trôi trên sông, từ những bao rác cho đến những vật dụng gia đình bỏ đi. Nhưng ngày hôm đó, khi ông Lý dùng lưới kéo một túi nilon lớn từ dưới nước lên, cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc theo cơ thể. Bên trong túi nilon là những mảnh thi thể người.

Thông tin về phát hiện kinh hoàng này đã nhanh chóng lan truyền và đến tai cảnh sát. Chỉ trong vòng vài phút, cả khu vực đã bị phong tỏa. Các đơn vị cảnh sát và giám định pháp y đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường. Đội điều tra tội phạm đặc biệt cũng được triệu tập để xử lý vụ việc.

Những mảnh thi thể được đưa về phòng giám định pháp y để phân tích. Tiến sĩ Trần, một chuyên gia giám định pháp y có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề, đã chịu trách nhiệm chính trong việc xác định danh tính nạn nhân, và nguyên nhân cái chết. Sơ bộ ban đầu, tiến sĩ Trần nhận định các phần thi thể thuộc về một phụ nữ độ tuổi từ 40 đến 50, cao khoảng 1 mét 60. Thi thể bị ngâm nước khoảng hai ngày trước khi được phát hiện.

Điều khiến cho đội ngũ giám định đặc biệt chú ý là các vết cắt trên thi thể. Chúng rất gọn gàng và chính xác, không giống như các vết cắt vội vã, hay bị thực hiện bởi người không có kinh nghiệm. Tiến sĩ Trần nhíu mày khi xem xét các vết cắt. Ông nhận định rằng, hung thủ có kiến thức về giải phẫu, rất có thể là một bác sĩ, hoặc người làm nghề giết mổ súc vật.

Vấn đề lớn nhất đặt ra cho cảnh sát lúc này đó là, tại sao không tìm thấy toàn bộ các phần thi thể. Liệu nghi phạm có bị gián đoạn khi đang vứt xác, hay còn lý do nào khác khiến cho hắn ta không hoàn thành việc phi tang?

Cảnh sát đã tổ chức một cuộc tìm kiếm quy mô lớn dọc theo sông Hô Đà, và các khu vực lân cận. Họ sử dụng thợ lặn chuyên nghiệp, máy móc hiện đại và cả chó nghiệp vụ, để tìm kiếm các phần thi thể còn lại. Những chiếc thuyền nhỏ di chuyển chậm chạp trên mặt nước, mọi ánh mắt đều căng thẳng dò tìm từng dấu vết.

Trong suốt quá trình tìm kiếm, hàng loạt túi nilon và các vật dụng khả nghi đã được đưa lên bờ. Tuy nhiên, không có bất kỳ dấu vết nào khác của thi thể được tìm thấy. Điều này càng làm tăng thêm sự bí ẩn, và phức tạp của vụ án.

Tin tức về vụ phát hiện thi thể trên sông Hô Đà đã nhanh chóng lan truyền khắp thành phố. Người dân Thạch Gia Trang phải sống trong sự hoang mang và lo lắng. Những câu chuyện và lời đồn đoán bắt đầu xuất hiện khắp nơi, từ những quán trà nhỏ đến các trang mạng xã hội.

Mọi người bàn tán về danh tính nạn nhân, kẻ thủ ác và lý do đằng sau hành động tàn bạo này. Ai cũng cảm thấy bất an, lo sợ rằng, kẻ giết người vẫn đang lẩn trốn và có thể tiếp tục gây án.

Cảnh sát đã bắt đầu xây dựng những giả thiết đầu tiên về động cơ, và danh tính của nghi phạm. Họ xem xét khả năng nạn nhân bị giết hại vì mâu thuẫn cá nhân, tranh chấp tài sản, hoặc có thể là nạn nhân của một vụ giết người hàng loạt. Từng chi tiết nhỏ, từng manh mối đều được phân tích kỹ lưỡng.

Một cuộc họp khẩn cấp được tổ chức tại sở cảnh sát Thạch Gia Trang. Các điều tra viên, chuyên gia pháp y và các quan chức cấp cao cùng nhau thảo luận, và lên kế hoạch điều tra chi tiết. Họ biết rằng, thời gian là yếu tố quan trọng, càng sớm xác định được hung thủ, càng tránh được những hậu quả nghiêm trọng hơn.

Hai ngày sau khi thi thể được phát hiện, cảnh sát vẫn không tìm thấy thêm bất kỳ manh mối nào. Họ đối mặt với sự bế tắc, và áp lực ngày càng lớn từ dư luận. Nhưng vào ngày 26 tháng 4, một tia hy vọng lóe lên khi cảnh sát nhận được tin từ một người đàn ông trung niên họ Ngô, sống ở vùng phụ cận, người có thể cung cấp những thông tin quan trọng về vụ án.

Ông Ngô, 53 tuổi, là một người nông dân hiền lành, sống cùng gia đình tại một ngôi làng nhỏ gần bờ sông Hô Đà. Vào ngày 21 tháng 4, ông Ngô theo phong tục địa phương đi dọc bờ nam sông để bắt cá vừa được phóng sinh. Đây là một thói quen mà ông duy trì suốt nhiều năm qua, nhưng lần này, ông đã chứng kiến một điều bất thường.

Khoảng giữa trưa, khi mặt trời lên cao chiếu sáng khắp dòng sông, ông Ngô nhìn thấy từ xa một chiếc ô tô dừng lại bên bờ sông. Đó là một chiếc xe con màu đen, loại xe phổ biến nhưng lại thu hút sự chú ý của ông, bởi vì nơi đây thường rất ít có xe cộ qua lại. Ông tò mò nhìn theo và thấy một người đàn ông bước ra khỏi xe, và xách theo một túi nilon lớn đi về phía sông.

Ban đầu, ông Ngô nghĩ người này cũng đến để phóng sinh, nhưng sự kỳ lạ trong hành động của người đàn ông kia khiến cho ông cảm thấy có gì đó không đúng. Ông quyết định tiến lại gần hơn để quan sát. Tuy nhiên, khi ông đến gần, thì người đàn ông kia đã quay lại xe và nhanh chóng lái đi. Ông Ngô không dám nhìn kỹ chiếc xe, vì sợ người kia biết mình đang quan sát.

Ông Ngô trở về nhà với một nỗi bất an lơ lửng trong lòng. Sau khi nghe tin về thi thể trên sông, ông biết rằng, mình cần phải báo cáo những gì mình đã thấy cho cảnh sát. Khi đến sở cảnh sát, ông Ngô thuật lại toàn bộ sự việc cho các điều tra viên, từ chiếc ô tô màu đen cho đến người đàn ông lạ mặt.

Ông nhớ người đàn ông đó khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người trung bình, cao khoảng 1 mét bảy mươi lăm. Tuy không thể nhìn rõ mặt người đó, nhưng ông chắc chắn rằng, người đàn ông lái chiếc xe con màu đen và có vẻ rất vội vã.

Thông tin từ ông Ngô đã khiến cho cảnh sát ngay lập tức triển khai cuộc điều tra kỹ lưỡng hơn. Họ xem lại các đoạn camera giám sát ở các lối từ đường cái vào khu vực bờ sông. Tuy đoạn đường ven sông không có camera giám sát, nhưng các lối ra vào đều được lắp đặt camera. Từ khoảng thời gian từ 11 giờ đến 13 giờ ngày 21 tháng 4, cảnh sát đã kiểm tra hơn 300 chiếc xe ra vào khu vực này, trong đó có hơn một trăm chiếc xe màu đen.

Cảnh sát đã tiến hành điều tra toàn bộ chủ xe có chiếc xe màu đen, đã qua lại khu vực này trong khung giờ đó. Họ kiểm tra kỹ lưỡng từng người, từ các hồ sơ cá nhân cho đến việc đối chiếu bằng chứng ngoại phạm. Tuy nhiên, tất cả các chủ xe đều không liên quan đến vụ án.

Mặc dù đã kiểm tra hơn một trăm chiếc xe, nhưng mọi nỗ lực của cảnh sát vẫn chưa đưa họ đến gần hơn với hung thủ. Sự thất vọng và bế tắc lại một lần nữa bao trùm lên đội điều tra. Tuy nhiên, manh mối từ ông Ngô đã mở ra một hướng đi mới cho cuộc điều tra.

Khi việc kiểm tra các chủ xe màu đen không đem lại kết quả như mong đợi, Đại úy Lưu đã quyết định mở rộng phạm vi điều tra thêm một bước nữa. Ông yêu cầu đội ngũ điều tra kiểm tra tất cả các chiếc xe ra vào khu vực đó, không chỉ giới hạn ở xe màu đen. Ông tin rằng, có thể hung thủ đã cố tình đánh lạc hướng bằng cách sử dụng một chiếc xe không thuộc sở hữu của mình.

Sau nhiều ngày kiểm tra kỹ lưỡng, một chiếc Hyundai sedan màu đen cuối cùng cũng đã lọt vào tầm ngắm của cảnh sát. Chiếc xe này không chỉ xuất hiện tại hiện trường vào buổi trưa 21 tháng 4, mà còn được nhìn thấy tại một bãi sông ở huyện Hành Đường, cách đó 10 cây số, vào buổi chiều cùng ngày. Sự xuất hiện của chiếc xe ở cả hai địa điểm, đã khiến cho cảnh sát nghi ngờ đây có thể là phương tiện, mà hung thủ sử dụng để vận chuyển và vứt các phần còn lại của thi thể.

Cảnh sát lập tức truy tìm thông tin về chiếc xe thông qua biển số. Quá trình này không mất nhiều thời gian, và họ nhanh chóng xác định được chủ xe là Đàm, 43 tuổi.

Một số chi tiết về tình trạng tài chính của Đàm bắt đầu hé lộ nhiều điều đáng ngờ. Đàm hiện đang kinh doanh than đá, nhưng công việc làm ăn không thuận lợi, khiến cho anh ta nợ nần chồng chất. Các điều tra viên đã đưa ra giả thuyết rằng, để giải quyết vấn đề tài chính, Đàm có thể đã giết chủ nợ, hoặc giết người cướp của để lấy tiền.

Xưởng than của Đàm nằm ở vị trí hẻo lánh, một nơi hoàn hảo để thực hiện các hành động mờ ám mà không bị ai phát hiện. Cảnh sát quyết định điều tra xưởng than này một cách kỹ lưỡng. Họ tìm thấy những dấu vết của máu, và một số dụng cụ có thể liên quan đến việc phân xác. Những dấu vết này càng làm tăng thêm nghi ngờ về Đàm.

Đàm có một người bạn thân sống cùng khu nhà, đó là bác sĩ Lý, một người đàn ông trung niên, khoảng 45 tuổi, có kinh nghiệm trong việc giải phẫu.

Cảnh sát phân tích khả năng bác sĩ Lý có thể đã giúp Đàm phân xác nạn nhân. Các vết cắt trên thi thể rất gọn gàng và chính xác, cho thấy chúng đã được thực hiện bởi một người có kiến thức về giải phẫu. Việc này càng củng cố thêm giả thuyết rằng, bác sĩ Lý có thể đã tham gia vào vụ án, và ít nhất là ở khâu phân xác.

Cảnh sát quyết định triệu tập bác sĩ Lý để thẩm vấn. Bác sĩ Lý tỏ ra bình tĩnh và hợp tác với các điều tra viên. Ông xác nhận đã đi cùng Đàm suốt cả ngày 21 tháng 4, và khẳng định không biết gì về vụ án mạng. Ông mô tả chi tiết các hoạt động của họ trong ngày hôm đó, từ việc mua cá ở chợ đến việc phóng sinh cá tại sông Hô Đà và sau đó lái xe đến huyện Hành Đường.

Để xác minh lời khai của bác sĩ Lý, cảnh sát đã quyết định xem lại các đoạn camera giám sát tại các địa điểm, mà Đàm và bác sĩ Lý đã ghé qua. Các đoạn video cho thấy họ thực sự đã đi chợ mua cá vào sáng sớm ngày 21 tháng 4. Hình ảnh từ camera tại sông Hô Đà cũng ghi nhận họ đang thực hiện nghi thức phóng sinh cá. Thậm chí, các nhân chứng ở chợ cũng xác nhận đã thấy Đàm và bác sĩ Lý vào sáng hôm đó.

Các điều tra viên tiếp tục kiểm tra lộ trình của Đàm và bác sĩ Lý sau khi họ rời khỏi sông Hô Đà. Các đoạn camera giám sát tại huyện Hành Đường cho thấy rằng, họ đã đến khu vực khai thác cát vào buổi chiều ngày 21 tháng 4. Những hoạt động của họ được ghi lại một cách rõ ràng, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy họ đã tham gia vào một hành động phi pháp nào.

Với những bằng chứng rõ ràng từ camera giám sát và lời khai của các nhân chứng, cảnh sát xác định rằng, Đàm và bác sĩ Lý không liên quan đến vụ án. Họ thực sự đã dành cả ngày 21 tháng 4 để thực hiện các hoạt động từ thiện như lời khai ban đầu. Mặc dù vậy, cảnh sát vẫn không bỏ qua bất kỳ khả năng nào khác, và tiếp tục theo dõi họ để đảm bảo không có điều gì bị bỏ sót.

Sau khi loại trừ Đàm và bác sĩ Lý khỏi diện tình nghi, cảnh sát phải tiếp tục mở rộng phạm vi điều tra. Họ đã tiến hành rà soát lại toàn bộ hồ sơ người mất tích trong khu vực, và phát hiện ra một phụ nữ trung niên họ Diêu, người này đã bị mất tích khoảng một tháng trước. Bà Diêu, 45 tuổi, là một người phụ nữ bình thường sống tại một làng nhỏ gần thành phố Thạch Gia Trang. Thông tin về sự mất tích của bà Diêu đã nhanh chóng được đưa vào danh sách điều tra.

Chồng của bà Diêu, ông Tôn, là một người đàn ông trầm tính, ít nói, thường ngày làm nông. Khi được cảnh sát hỏi về sự mất tích của vợ, ông Tôn tỏ ra thờ ơ và cho biết rằng, bản thân không biết vợ đi đâu. Thậm chí, ông còn tỏ vẻ không quan tâm đến sự vắng mặt của bà. Điều này làm dấy lên nghi ngờ trong lòng các điều tra viên. Tại sao một người chồng lại có thể thờ ơ như vậy trước sự mất tích của vợ mình?.

Cảnh sát quyết định điều tra sâu hơn về mối quan hệ gia đình của họ. Qua lời khai của hàng xóm và người quen, họ biết rằng vợ chồng bà Diêu thường xuyên xảy ra cãi vã. Mối quan hệ của họ ngày càng xấu đi, đặc biệt là sau khi bà Diêu tham gia bán hàng đa cấp, một công việc mà ông Tôn rất ghét, vì nó khiến bà lơ là việc nhà.

Một thông tin quan trọng khác mà cảnh sát thu thập được, đó là việc bà Diêu từng đến đồn công an trình báo rằng chồng muốn giết mình. Bà Diêu lo sợ cho tính mạng của mình, và quyết định không trở về nhà sau cuộc cãi vã lớn với chồng. Bà đã ở lại đồn công an một đêm trước khi quyết định đi Bắc Kinh để ở nhờ nhà con gái.

Một chi tiết quan trọng khác là vào ngày 21 tháng 4, ông Tôn đã mượn một chiếc ô tô màu đen của người dân trong thôn. Điều này khiến cho cảnh sát nghi ngờ rằng, ông Tôn có thể liên quan đến vụ án mạng. Khi được hỏi lần thứ hai về chiếc xe, ông Tôn mới chịu nói thật rằng, ông đã mượn xe để mang cá đến bờ sông phóng sinh. Tuy nhiên, lời khai này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của cảnh sát.

Cảnh sát quyết định xác minh lời khai của ông Tôn bằng cách liên hệ với con gái của bà Diêu ở Bắc Kinh. Qua điện thoại, con gái bà Diêu xác nhận rằng, mẹ cô đã đến nhà cô và đang ở đó. Điều này ban đầu có vẻ như giải quyết được một phần nghi ngờ, nhưng lại khiến vụ án rơi vào bế tắc, vì không có bằng chứng trực tiếp liên quan đến vụ án mạng trên sông Hô Đà.

Cảnh sát cũng điều tra thêm về chiếc ô tô mà ông Tôn đã mượn. Người cho mượn xe là một người dân trong thôn, khẳng định rằng, ông Tôn đã trả lại xe trong tình trạng bình thường, không có dấu hiệu gì đáng ngờ. Tuy nhiên, việc ông Tôn mượn xe vào ngày 21 tháng 4 vẫn là một điểm đáng chú ý, vì trùng với thời điểm phát hiện các phần thi thể trên sông.

7. Vụ án rơi vào bế tắc
Mặc dù đã loại trừ được một số nghi ngờ ban đầu và xác nhận rằng, bà Diêu đang an toàn ở Bắc Kinh, nhưng cảnh sát vẫn chưa tìm ra được manh mối cụ thể nào về vụ án mạng trên sông Hô Đà. Họ tiếp tục phải đối mặt với sự bế tắc và áp lực từ dư luận. Mọi hướng điều tra dường như đều dẫn đến ngõ cụt.

Dù vậy, đội ngũ điều tra không bỏ cuộc. Họ biết rằng, cần phải kiên trì và tỉ mỉ hơn trong việc tìm kiếm manh mối. Họ tiếp tục rà soát lại tất cả các thông tin đã thu thập được, từ những chi tiết nhỏ nhất về lời khai của nhân chứng, dấu vết tại hiện trường, cho đến các manh mối tài chính và mối quan hệ cá nhân của các nghi phạm.

Cảnh sát cũng mở rộng phạm vi điều tra ra các khu vực lân cận, tiếp tục thu thập thêm thông tin về những người có thể liên quan, hoặc có động cơ gây án. Họ tin rằng, chỉ cần một manh mối nhỏ cũng có thể giúp phá giải được vụ án phức tạp này.

Trong khi vụ án vẫn đang đi vào ngõ cụt, cảnh sát đã không ngừng hi vọng rằng, sẽ có những điều tra mới mang lại những thông tin quý giá. Mọi manh mối, dù nhỏ nhất, đều được xem xét kỹ lưỡng. Họ biết rằng, cần phải kiên trì và không bỏ qua bất kỳ khả năng nào, để có thể đưa ra ánh sáng sự thật và công lý cho nạn nhân.

Vào cuối năm hai nghìn không trăm mười sáu, vụ án mạng trên sông Hô Đà dường như đang đi vào bế tắc. Tuy nhiên, một tia sáng hy vọng lại lóe lên khi bà Mai, một phụ nữ trung niên, đến đồn cảnh sát trình báo mất liên lạc với em gái mình là Trương Hoa. Bà Mai cho biết rằng, đã hơn sáu tháng không liên lạc được với Trương Hoa, một điều hoàn toàn bất thường đối với người phụ nữ này.

Khi cảnh sát đến nhà của Trương Hoa để điều tra, họ phát hiện ra ngôi nhà sạch sẽ và gọn gàng, nhưng có một điều kỳ lạ, đó là trên tường nhà vệ sinh vẫn còn vài vết máu nhỏ. Mặc dù đã được lau chùi kỹ lưỡng, nhưng dấu vết máu vẫn còn lưu lại, đủ để làm dấy lên nghi ngờ.

Các chuyên gia pháp y được triệu tập để tiến hành giám định các vết máu. Kết quả cho thấy, máu trên tường nhà vệ sinh là máu của người phụ nữ đã bị giết và phân xác, thi thể được vứt trên sông Hô Đà. Thông tin này ngay lập tức đưa cảnh sát đến một hướng điều tra mới: Trương Hoa có thể là nạn nhân trong vụ án mạng kinh hoàng đó.

Trương Hoa, 47 tuổi, hiện đã ly hôn và không có công việc cố định. Tuy nhiên, bà có tài khoản chứng khoán với số tiền hơn 10 triệu nhân dân tệ. Trương Hoa sống cùng với con trai duy nhất, tên là Tiểu Lượng, 22 tuổi, người cũng không có công việc ổn định. Ngoài Tiểu Lượng, Trương Hoa rất ít giao thiệp với người khác, sống khá kín đáo.

Cảnh sát đã cố gắng liên lạc với Tiểu Lượng để điều tra, nhưng không thành công. Việc cả hai mẹ con cùng mất tích làm tăng thêm sự nghi ngờ, và khẩn trương của cuộc điều tra. Cảnh sát quyết định khám xét ngôi nhà thứ hai của họ trong thành phố, hy vọng tìm được manh mối mới.

Tại ngôi nhà thứ hai của Trương Hoa và Tiểu Lượng, cảnh sát phát hiện ra những dấu vết máu trên thành giường. Kết quả giám định cho thấy đây là máu của Tiểu Lượng, cho thấy anh có thể cũng đã gặp nguy hiểm. Điều này làm vụ án trở nên phức tạp hơn, vì có khả năng cả hai mẹ con đều đã bị hại.

Trong quá trình điều tra về tình hình tài chính của Trương Hoa, cảnh sát phát hiện gần hai triệu nhân dân tệ trong tài khoản của bà đã bị rút ra trong vòng sáu tháng qua. Điều này khiến cho cảnh sát nghi ngờ có ai đó đã lợi dụng sự mất tích của Trương Hoa, để chiếm đoạt tài sản của bà.

Thông qua các giao dịch tài chính, cảnh sát xác định người đã rút tiền từ tài khoản của Trương Hoa, tên là Đổng Quân, 44 tuổi. Hắn ta đã sử dụng chứng minh thư của Trương Hoa để thực hiện các giao dịch này. Đổng Quân là một người đàn ông có tiền án, và từng làm việc trong lĩnh vực tài chính, điều này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ về khả năng hắn ta liên quan đến vụ án.

Một chi tiết khác mà cảnh sát không thể bỏ qua là Trương Hoa có một chiếc xe BYD màu đen. Sau khi xảy ra vụ án, chiếc xe này đã bị Đổng Quân bán. Điều này càng củng cố thêm giả thuyết rằng, Đổng Quân có thể đã tham gia vào việc giết hại Trương Hoa và con trai cô để chiếm đoạt tài sản.

Vào ngày 13 tháng 12 năm hai nghìn không trăm mười sáu, một ngày quan trọng trong cuộc điều tra vụ án mạng trên sông Hô Đà. Đổng Quân, nghi phạm chính trong vụ án, cuối cùng đã bị bắt giữ sau nhiều tháng theo dõi và điều tra kỹ lưỡng. Hắn ta đã bị bắt trong một căn hộ nhỏ ở ngoại ô thành phố, nơi mà hắn ẩn náu suốt thời gian qua.

Cảnh sát tiến hành lục soát căn hộ và tìm thấy nhiều bằng chứng quan trọng, bao gồm giấy tờ giả mạo, thẻ ngân hàng của Trương Hoa, và một số tiền mặt lớn. Đổng Quân bị áp giải về đồn cảnh sát trong tình trạng hoảng loạn và lo sợ, nhưng điều này chỉ là khởi đầu cho những gì hắn ta sẽ phải đối mặt.

Trong phòng thẩm vấn, Đổng Quân ban đầu đã từ chối hợp tác, và liên tục phủ nhận mọi liên quan đến vụ án. Tuy nhiên, trước áp lực của các điều tra viên, và bằng chứng không thể chối cãi, cuối cùng hắn ta đã phải khai nhận toàn bộ sự thật.

Hắn ta kể lại rằng, bản thân và Trương Hoa quen nhau tại sàn giao dịch chứng khoán vào năm hai nghìn không trăm mười lăm. Họ nhanh chóng trở nên thân thiết và phát triển mối quan hệ tình cảm mặn nồng. Tuy nhiên, Trương Hoa chỉ đồng ý làm tình nhân chứ nhất định không chịu cưới, điều này khiến Đổng Quân cảm thấy bị tổn thương và tức giận.

Vào tối ngày 20 tháng 4, Đổng Quân lái xe của Trương Hoa về ngôi nhà ở nông thôn. Hắn ta đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch tàn ác, để buộc Trương Hoa phải chấp nhận kết hôn. Tuy nhiên, mọi chuyện không diễn ra như hắn mong đợi. Trong lúc giằng co và tranh cãi, Trương Hoa quyết liệt từ chối và đuổi hắn ra khỏi nhà. Đổng Quân mất kiểm soát, hắn ta rút dao ra và chém chết Trương Hoa ngay tại chỗ.

Sau khi gây án, thì Đổng Quân hoảng loạn và lái xe về nhà. Hắn ta biết rằng, cần phải phi tang thi thể để không bị phát hiện. Ngày hôm sau, hắn ta quay lại ngôi nhà nông thôn để thực hiện kế hoạch này. Đổng Quân cắt rời thi thể Trương Hoa, và bỏ vào túi nilon để mang đi vứt.

Trong lúc đang vứt xác xuống sông Hô Đà, hắn ta đã bất ngờ phát hiện có người đi tới. Sợ bị phát hiện, nên hắn ta vội vàng lên xe bỏ chạy, mang phần còn lại của thi thể Trương Hoa đi chôn ở một nơi khác.

Đổng Quân biết rằng, Tiểu Lượng, con trai của Trương Hoa, có thể sẽ phát hiện ra sự thật và tố cáo hắn. Để đảm bảo không bị lộ, hắn ta quyết định giết luôn Tiểu Lượng. Đổng Quân rủ bạn là Lưu Tinh tham gia vào kế hoạch này. Hắn ta thuyết phục Lưu Tinh rằng, Tiểu Lượng đang giữ một số tiền lớn và nếu giết Tiểu Lượng, họ có thể chiếm đoạt số tiền này.

Lưu Tinh nhanh chóng bị bắt sau khi Đổng Quân thú tội. Trong phòng thẩm vấn, Lưu Tinh khai rằng, hắn ta đã đồng ý tham gia vì nghĩ rằng, sẽ có được một khoản tiền lớn. Cả hai đã cùng nhau lên kế hoạch giết Tiểu Lượng, và phi tang thi thể của cậu. Họ chọn một khu vực hoang vắng để chôn giấu thi thể, và tiếp tục sống như không có chuyện gì xảy ra.

Dựa trên lời khai của Đổng Quân và Lưu Tinh, cảnh sát đã tìm được nơi chôn giấu thi thể của Tiểu Lượng, và các phần còn lại của Trương Hoa. Cảnh tượng kinh hoàng tại hiện trường khiến cho các điều tra viên không khỏi rùng mình. Những mảnh thi thể đã bị chôn vùi dưới đất bẩn, chứng kiến tội ác tàn bạo mà Đổng Quân và Lưu Tinh đã gây ra.

Cảnh sát cũng thu hồi được hơn một triệu nhân dân tệ, số tiền mà Đổng Quân đã chiếm đoạt từ tài khoản của Trương Hoa. Hắn ta đã sử dụng số tiền này để mua sắm, và sống cuộc sống xa hoa trong thời gian trốn chạy. Toàn bộ tang vật và bằng chứng đều được thu thập kỹ lưỡng, chuẩn bị cho phiên tòa xét xử.

Phiên tòa xét xử Đổng Quân và Lưu Tinh đã diễn ra sau đó không lâu. Trước những bằng chứng không thể chối cãi và lời khai chi tiết của các nhân chứng, cả hai bị kết án với tội danh giết người, cướp của và phi tang xác. Đổng Quân bị tuyên án tử hình, trong khi Lưu Tinh nhận án tù chung thân.

Vụ án mạng trên sông Hô Đà cuối cùng đã được giải quyết, đem lại công lý cho nạn nhân Trương Hoa và Tiểu Lượng. Những kẻ thủ ác đã phải trả giá cho hành vi tàn bạo của mình. Cộng đồng Thạch Gia Trang dần trở lại cuộc sống bình yên, nhưng ký ức về vụ án kinh hoàng này sẽ còn in đậm trong tâm trí của mọi người.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn