Bức Thư Kỳ Lạ Và 3 Vết Chém Sâu Trên Cổ - Thi Thể Trong Rừng Sâu | Quách Phúc | Kỳ Án #561

Kỳ án về Quách Phúc - Bức thư bí ẩn và thi thể với 3 vết chém trên cổ



Vào sáng ngày 3 tháng 11 năm hai nghìn không trăm linh tám, trời sáng sớm tại khu tự trị Nội Mông Cổ, Trung Quốc. Những cơn gió mùa đông bắt đầu thổi qua những ngọn núi, mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt. Những chiếc lá vàng rơi rụng lác đác trên con đường mòn dẫn lên sườn núi, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp mà buồn. Trong cái lạnh của ngày thu se sắt, sự tĩnh lặng của núi rừng bỗng nhiên bị phá vỡ bởi một tiếng hét thất thanh. Đó là tiếng hét của một người dân địa phương, khi vô tình phát hiện ra thi thể của một thanh niên với ba vết chém sâu tại vùng cổ.




Người phát hiện ra thi thể đó là ông Lưu Kiến, một nông dân trong thôn đang đi tìm kiếm củi. Ông Lưu, tay run rẩy, mắt mở to kinh hãi, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kinh hoàng trước mắt. Trên mặt đất phủ đầy lá vàng, một thanh niên đang nằm im lìm, máu đỏ thẫm thấm đẫm chiếc áo khoác dày cộm của anh. Ông Lưu vội vã chạy về thôn và hô hoán kêu cứu.

Hiện trường nhanh chóng được phong tỏa bởi lực lượng cảnh sát sau khi nhận được tin báo. Điều tra viên Trần Minh, một cảnh sát già dặn với nhiều năm kinh nghiệm phá các vụ án phức tạp, nhận nhiệm vụ dẫn dắt đội điều tra. Ông Minh, với ánh mắt sắc bén và tâm trạng nặng trĩu, tiến lại gần hiện trường. Ông nhận ra ngay rằng, đây không phải là một vụ tai nạn thông thường.

"Ba vết chém sâu, đều ở cổ và song song với nhau," ông Minh lẩm bẩm. Rõ ràng là hung thủ đã đánh nạn nhân bất tỉnh trước khi thực hiện hành vi tàn nhẫn này.

Cảnh sát cẩn thận khám nghiệm hiện trường. Họ phát hiện một bao đựng điện thoại bên hông nạn nhân và một tờ giấy nhăn nheo, có nội dung rằng: Mày cướp người yêu của tao nên phải chết, tao đã chờ mày mấy ngày rồi, hôm nay mới gặp được, tuổi thọ của mày sẽ kết thúc tại đây. Chữ viết trên giấy có nhiều lỗi chính tả, diễn đạt lủng củng, cho thấy hung thủ có trình độ văn hóa không cao.




Thi thể được đưa về nhà xác để tiến hành khám nghiệm tử thi, nhằm xác định rõ nguyên nhân và thời gian tử vong. Gia đình nạn nhân, là một gia đình trong thôn, đã tới xác nhận người chết là con trai họ, tên là Quách Phúc, đã mất tích từ ba ngày trước.

Quách Phúc, 27 tuổi, là một thanh niên khỏe mạnh, và chăm chỉ làm ăn. Anh hiện đang chuẩn bị kết hôn với Vương Lan, là một cô gái cùng thôn. Phúc và Lan quen biết qua mai mối, cả hai mới chỉ gặp nhau vài lần, nhưng đã quyết định tiến tới hôn nhân. Phúc đang háo hức chuẩn bị cho đám cưới thì xảy ra thảm kịch này.

Điều này đã khiến cho cảnh sát nghi ngờ rằng, vụ án có thể liên quan đến tình cảm. Họ tập trung điều tra theo hướng này, hy vọng sẽ tìm ra manh mối từ cuộc sống tình cảm của Phúc. Những mối quan hệ xung quanh anh, đặc biệt là với Vương Lan, đã trở thành tiêu điểm của cuộc điều tra.

Vào sáng ngày 4 tháng 11 năm hai nghìn không trăm linh tám, cảnh sát đã tới nhà Vương Lan để thông báo về cái chết của Quách Phúc. Nhà của Lan nằm ở rìa thôn, một ngôi nhà nhỏ nhưng gọn gàng. Tiếng gõ cửa dồn dập đã khiến cho Lan giật mình, mở cửa đón tiếp hai cảnh sát với ánh mắt lo lắng.

Chào cô Vương Lan, chúng tôi là cảnh sát, có chuyện cần thông báo với cô,” một trong hai cảnh sát nói với giọng nghiêm nghị. Anh Quách Phúc đã bị sát hại, thi thể được tìm thấy trên sườn núi. Chúng tôi cần hỏi cô một số câu hỏi.

Vương Lan sững sờ, tay run rẩy. Mặt cô tái nhợt, và không thốt nên lời. Cô phải mất một lúc mới có thể lắp bắp: Anh, anh Phúc, đã bị giết sao?. Sao có thể như thế được?.

Lan ngồi xuống ghế, nỗ lực kiềm chế nước mắt. Cô kể rằng. mình quen Phúc qua giới thiệu, mới chỉ quen biết khoảng mười ngày, cả hai gặp nhau ba lần và đã quyết định tiến tới hôn nhân. Phúc là bạn trai đầu tiên của Lan. Cô mô tả Phúc là một người hiền lành, chăm chỉ, và luôn quan tâm đến người khác. Mặc dù thời gian quen biết ngắn ngủi, nhưng Lan đã có niềm tin vào tình cảm của Phúc, và hy vọng về một tương lai hạnh phúc bên anh.

Chúng tôi cần biết rõ hơn về mối quan hệ của hai người, cảnh sát viên tiếp tục hỏi. Cô có biết ai có thể có thù oán với anh Phúc không?

Lan lắc đầu, mắt ngấn lệ: Phúc không có kẻ thù. Anh ấy luôn sống hòa nhã với mọi người. Tôi không thể nghĩ ra ai lại có thể làm điều này.

Các điều tra viên xác nhận những thông tin này là thật. Nhưng câu hỏi vẫn còn đó: Tại sao hung thủ lại nói rằng, Phúc cướp người yêu của hắn ta?.

Cảnh sát đã bắt đầu mở rộng điều tra. Họ biết rằng, để hiểu rõ hơn về cái chết của Phúc, họ cần tìm hiểu sâu hơn về quá khứ của anh, và các mối quan hệ xung quanh. Họ tiếp xúc với Trần Mã, một người bạn thân của Phúc. Mã là một thanh niên cao lớn, có vẻ ngoài trầm lặng và ít nói. Khi cảnh sát đến, thì anh đang làm việc trên cánh đồng.

Chúng tôi cần nói chuyện với anh về Quách Phúc, cảnh sát nói. Anh có biết ai có thể có thù oán với anh ta hay không?.

Mã trầm ngâm một lúc rồi nói: Phúc không phải là người gây thù chuốc oán. Nhưng tôi nhớ có một chuyện quan trọng. Trước khi quen Lan, thì Phúc mới chia tay với người bạn gái cũ, tên là Trương Mẫn. Có lẽ các anh nên điều tra về cô ấy.

Thông tin này mở ra một hướng điều tra mới cho cảnh sát. Ban chuyên án quyết định điều hai nhóm cảnh sát, một nhóm điều tra về Mẫn, nhóm khác tiếp tục điều tra về tình hình trước và sau khi Phúc mất tích.

Vào sáng ngày 5 tháng 11 năm hai nghìn không trăm linh tám, nhóm điều tra thứ nhất đã tiếp cận Trương Mẫn tại nhà riêng của cô. Căn nhà nhỏ nằm ở cuối thôn, được bao quanh bởi những cây cối um tùm. Mẫn là một cô gái trẻ, có vẻ ngoài hiền lành và có phần nhút nhát. Khi cảnh sát đến, thì cô tỏ ra khá lo lắng và bối rối.

Chúng tôi là cảnh sát, cần hỏi cô vài câu hỏi về Quách Phúc, một cảnh sát nói. Cô có biết rằng anh ta đã bị giết hay không?

Mẫn sững sờ, mặt tái nhợt: “Phúc bị giết? Không thể nào! Anh ấy là người tốt bụng, tại sao lại xảy ra chuyện này?

Điều tra viên Lê Anh dẫn dắt cuộc thẩm vấn, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết: Chúng tôi biết cô từng có quan hệ tình cảm với Quách Phúc. Cô có thể kể chi tiết hơn về mối quan hệ của hai người được hay không?

Mẫn ngồi xuống, cố gắng lấy lại bình tĩnh: Chúng tôi quen nhau hơn một năm, nhưng mới chia tay cách đây vài tháng. Lý do là vì tôi liên tục nhận được các cuộc gọi và tin nhắn đe dọa từ một người, tên là Lý Phi. Người này nói rằng, Phúc không được cướp bạn gái của hắn ta. Tôi hoảng sợ và quyết định chia tay với Phúc.

Cảnh sát chăm chú lắng nghe, ghi chép từng chi tiết. Mẫn tiếp tục: Lý Phi chưa bao giờ gặp tôi trực tiếp. Hắn ta chỉ liên lạc qua điện thoại và tin nhắn. Hắn cũng thường xuyên nói xấu Phúc, kể rằng gia cảnh của Phúc rất nghèo, chỉ có một xe ba gác cũ kỹ và thường xuyên uống rượu say. Điều này khiến cho tôi nghi ngờ và cuối cùng chia tay Phúc.”

Cảnh sát sau đó đã bắt đầu kiểm tra thông tin về số điện thoại của Lý Phi. Họ xác nhận rằng, thuê bao gọi đến số của Phúc vào tối ngày 31 tháng 10, đúng thật là của người tên Lý Phi. Điều tra viên Lê Anh tiếp tục hỏi: Cô có biết ai có thể là Lý Phi không? Có ai trong cuộc sống của Phúc có thể liên quan đến cái tên này?.

Mẫn lắc đầu: Tôi không biết. Phúc chưa bao giờ nhắc đến người này. Nhưng khi nhận được tin nhắn và cuộc gọi của hắn, tôi rất hoang mang và sợ hãi. Hắn ta biết rất nhiều về Phúc, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, hắn lại có thể làm điều tàn ác như vậy.

Cảnh sát biết rằng, họ cần phải điều tra sâu hơn về Lý Phi. Họ quyết định truy tìm thông tin về số điện thoại này, và theo dõi lịch sử cuộc gọi của số điện thoại, với hy vọng là sẽ tìm ra manh mối quan trọng.

Khi kiểm tra lịch sử cuộc gọi của số điện thoại Lý Phi, cảnh sát phát hiện ra rằng, số này chỉ liên lạc với hai người, đó là Trương Mẫn và Quách Phúc. Ngoài ra, không có bất kỳ cuộc gọi nào khác, điều này khiến cho cảnh sát càng thêm nghi ngờ.

Điều tra viên Lê Anh suy nghĩ: Nếu chỉ có hai người biết đến sự tồn tại của Lý Phi, và cả hai đều biết qua điện thoại, có khả năng đây là một danh tính giả. Chúng ta cần xác minh kỹ lưỡng hơn.

Vào sáng ngày 6 tháng 1 năm hai nghìn không trăm linh tám, nhóm điều tra thứ hai, do điều tra viên Trần Minh dẫn đầu, tiếp tục tập trung vào Trần Mã. Qua các thông tin ban đầu, Mã từng khai rằng, Lý Phi đã gọi điện thoại cho anh, yêu cầu khuyên Phúc tránh xa Trương Mẫn. Tuy nhiên, khi cảnh sát so sánh bút tích, thì họ xác định rằng, bức thư để lại hiện trường chính là do Mã viết. Điều này khiến cho Mã trở thành đối tượng tình nghi hàng đầu.

Trần Minh và đội điều tra quyết định tiến hành một cuộc thẩm vấn sâu hơn với Mã. Họ yêu cầu anh ta đến trụ sở cảnh sát để cung cấp thêm thông tin. Trong phòng thẩm vấn, Mã ngồi đối diện với Trần Minh, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi mắt lộ rõ sự lo lắng.

Anh Mã, chúng tôi đã phát hiện ra rằng, bức thư để lại hiện trường có bút tích của anh. Anh giải thích thế nào về việc này? Trần Minh hỏi, mắt chăm chú quan sát phản ứng của Mã.

Mã hơi sững sờ, rồi lấy lại bình tĩnh: Tôi không biết các anh đang nói gì. Tôi chỉ nhận được cuộc gọi từ Lý Phi và làm theo lời của hắn ta.

Trần Minh gật đầu, rồi rút ra một tập hồ sơ từ cặp, mở ra và đặt trước mặt Mã: Chúng tôi cũng đã tìm thấy hung khí, quần áo dính máu, và điện thoại của Phúc tại nhà anh. Anh giải thích thế nào về điều này?

Trước đó, nhóm điều tra đã thực hiện một cuộc tìm kiếm kỹ lưỡng tại nhà của Mã. Nhà của anh nằm ở ngoại ô thôn, khá tách biệt với các hộ dân khác. Khi cảnh sát tiến vào, họ phát hiện ra một số bằng chứng quan trọng trong căn phòng nhỏ của Mã.

Đí là một con dao lớn, còn dính máu khô và đang được giấu dưới giường. Bộ quần áo dính máu, được nhét vào một góc tủ. Điện thoại di động của Quách Phúc, đã bị tắt nguồn và giấu dưới đống quần áo cũ.

Bằng chứng rõ ràng, Mã không còn chối cãi được nữa. Anh ta bắt đầu khai nhận toàn bộ sự việc.

Mã hồi tưởng lại thời gian khi Quách Phúc đến làm thuê cho gia đình của anh. Họ cùng tuổi, cùng sở thích, nên dễ dàng trở thành bạn thân. Tình cảm giữa hai người phát triển một cách tự nhiên, vượt qua ranh giới của một tình bạn thông thường. Mã nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ, những lần cả hai cùng nhau chăn cừu trên đồng cỏ, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Dần dần, Mã nhận ra tình cảm của mình dành cho Phúc không chỉ đơn thuần là tình bạn.

Phúc là người duy nhất hiểu tôi, chia sẻ với tôi mọi niềm vui, nỗi buồn, Mã kể, mắt ngấn lệ. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có anh ta.

Tình cảm của Mã đã dần trở nên phức tạp, khi Phúc bắt đầu quan tâm đến những người khác. Mỗi lần thấy Phúc đi cùng người khác, bất kể là nam hay nữ, Mã đều cảm thấy ghen tuông và đau đớn. Mã cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng càng ngày càng trở nên tuyệt vọng và mù quáng.

Khi thấy Phúc cười nói với người khác, tim tôi như bị dao cắt, Mã thổ lộ. Tôi không thể chấp nhận được việc anh ta có ai khác ngoài tôi.

Khi Phúc quyết định tiến tới hôn nhân với Vương Lan, Mã cảm thấy như cả thế giới sụp đổ. Anh ta đã bắt đầu lập kế hoạch phá hoại mối quan hệ của Phúc. Mã đã sử dụng danh tính giả Lý Phi để đe dọa Trương Mẫn, khiến cho cô chia tay Phúc. Nhưng lần này, kế hoạch của Mã đã không thành công. Phúc vẫn quyết tâm kết hôn với Lan.

Anh ta quyết tâm rời xa tôi để xây dựng một gia đình bình thường, Mã nói, giọng nghẹn ngào. Tôi không thể chịu đựng được điều đó.

Mã kể rằng, vào tối ngày 31 tháng 10, anh ta đã gọi điện cho Phúc, và hẹn gặp trên sườn núi để nói chuyện. Phúc tin tưởng người bạn thân thiết, không ngờ rằng, đó là cuộc gặp định mệnh cuối cùng.

Mã nhìn Phúc, đôi mắt đầy mâu thuẫn và đau đớn. Phúc, tớ xin lỗi. Tớ không thể để cậu rời xa tớ. Tớ không thể chịu được khi thấy cậu bên người khác.

Trước khi Phúc kịp phản ứng, thì Mã đã rút ra một chiếc gậy gỗ, đánh mạnh vào đầu Phúc. Phúc không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cảm giác đau đớn và choáng váng bao trùm lấy anh. Anh ngã xuống, đầu óc mờ mịt, cố gắng gọi tên Mã nhưng không thể thốt ra lời.

Mã, tại sao, Phúc thì thào trong cơn đau.

Mã đứng đó, nhìn xuống người bạn thân yêu đang nằm bất động dưới chân mình. Nước mắt chảy dài trên má, anh cúi xuống, nắm lấy tay Phúc, cảm nhận được sự sống đang dần rời bỏ cơ thể của bạn mình.

Trong cơn tuyệt vọng và điên cuồng, Mã rút ra một con dao lớn giấu trong áo. Anh ta biết rằng, mình đã đi quá xa, không còn đường lui. Mã nhìn vào mắt Phúc, thốt lên những lời cuối cùng trước khi thực hiện hành vi tàn nhẫn.

Phúc, tớ xin lỗi. Tớ yêu cậu, nhưng tớ không thể để cậu rời xa tớ. Nếu tớ không thể có cậu, thì không ai có thể.

Với những lời nói ấy, Mã dùng dao chém sâu vào cổ Phúc, kết thúc cuộc đời của người bạn thân yêu nhất. Máu phun ra, nhuộm đỏ cả mặt đất, và Phúc trút hơi thở cuối cùng trong đau đớn.

Mã nhớ lại khoảnh khắc khủng khiếp khi anh ta cầm dao, lòng đầy mâu thuẫn giữa tình yêu và sự thù hận. Anh đã hy vọng rằng, hành động tàn nhẫn đó sẽ giữ Phúc bên mình mãi mãi, nhưng thực tế chỉ mang lại nỗi đau không nguôi.

Trần Mã bị bắt giam và sẽ phải đối mặt với bản án nghiêm khắc của pháp luật. Gia đình Quách Phúc và Vương Lan đều rơi vào đau khổ và mất mát. Cái chết của Phúc đã để lại một vết thương không thể lành trong trái tim của những người ở lại.

Vào ngày 10 tháng mười một năm hai nghìn không trăm linh tám, không khí trong thôn vẫn còn nặng nề sau sự kiện kinh hoàng. Dù hung thủ đã bị bắt, nhưng dư âm của vụ án vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi người dân. Tại trụ sở cảnh sát, Trần Mã bị giam giữ chờ ngày xét xử. Câu chuyện về tình bạn, tình yêu và sự ghen tuông đã kết thúc trong bi kịch.

Gia đình Quách Phúc vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật đau lòng này. Bố mẹ Phúc, những người đã từng hy vọng về một đám cưới hạnh phúc của con trai mình, giờ đây chỉ còn lại nỗi đau mất mát. Họ đến trụ sở cảnh sát để gặp điều tra viên Trần Minh, người đã giúp mang lại công lý cho con trai họ.

Chúng tôi rất cảm ơn các anh đã tìm ra hung thủ và đem lại công lý cho con trai chúng tôi, bố của Phúc nói, mắt đẫm lệ. Nhưng nỗi đau này, chúng tôi sẽ phải mang theo suốt đời.

Trần Minh lắng nghe và cảm thông với nỗi đau của gia đình Phúc. Ông biết rằng, dù công lý đã được thực thi, nhưng nỗi đau mất người thân không bao giờ có thể xoa dịu hoàn toàn.

Vương Lan, sau khi biết được sự thật về cái chết của Quách Phúc, đã trải qua một giai đoạn khó khăn. Cô gái trẻ, từng mơ ước về một cuộc sống hạnh phúc bên Phúc, giờ đây phải đối mặt với thực tế khắc nghiệt. Lan trở về với cuộc sống thường nhật, nhưng trong lòng luôn mang một vết thương không dễ dàng phai nhạt.

Ngày xét xử Trần Mã đến gần. Tòa án địa phương đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho phiên tòa, thu hút sự chú ý của nhiều người dân trong thôn. Mã sẽ phải đối mặt với những tội danh nghiêm trọng và bản án nghiêm khắc từ pháp luật.

Tại phiên tòa, Mã cúi đầu nhận tội, không còn gì để biện hộ cho hành động tàn nhẫn của mình. Anh ta thừa nhận tất cả, từ kế hoạch phá hoại mối quan hệ của Phúc đến việc giết người dã man. Mã biết rằng, mình sẽ phải trả giá cho những hành động của mình và không có lối thoát.

Vụ án khép lại với việc Trần Mã bị tuyên án tử hình cho tội ác của mình. Sự tàn nhẫn của lòng ghen tuông đã biến một tình bạn đẹp thành bi kịch. Đây là lời nhắc nhở về hậu quả khủng khiếp của những cảm xúc tiêu cực không được kiểm soát.




Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn